Xong, Dư Tội vỗ trán, hai thằng ngốc còn lại không cần phải nói nữa, quả nhiên Tiêu Mộng Kỳ bỏ qua Thử Tiêu với Gấu Chó, chỉ cần an ủi vài câu, sau đó quay sang nhìn Dư Tội như khoe khoang: “ Cụ thể bắt đầu từ đâu sẽ do đồng chí Dư Tội an bài, cho mọi người một tuần thích ứng, một tuần sau, tôi chọn vài vụ án có tính đại biểu, đặc trưng để phá.”
“ Không vấn đề.” Coi như nghỉ một tuần, Lạc Gia Long tăng ca tới phát sợ giờ chỉ sợ bị đuổi đi:
“ Tôi cũng muốn tham gia thực tiễn.” Uông Thận Tu như sống lại, lòng rạo rực:
“ Làm việc ở nơi này à, điều kiện tệ quá đi, xử trưởng Tiêu, có xe riêng đưa đón không?” Thử Tiêu nhìn cả phòng chỉ toàn là hồ sơ liền quan tâm tới vấn đề đãi ngộ:
“ Xử trưởng Tiêu, vậy vụ án chọn từ đâu?” Hùng Kiếm Phi sợ lỡ dở án trong đồn:
“ Toàn bộ vụ án ở đây.” Tiêu Mộng Kỳ tủm tỉm cười vẫy tay với Dư Tội, ý bảo xong nhiệm vụ của mình rồi:
Hả? Cả đám xoay quanh, gian phòng hơn 200 m2, 24 giá hồ sơ, 8 tầng ...
“ Đây là bài học đầu tiên cho các anh, tất cả đều bị mỹ nữ lừa rồi đấy.” Dư Tội đủng đỉnh đi tới:
“ Mỹ nữ xử trưởng, sắp thành chính ủy phân cục Cổ Lâu, bái bai ... 5 phút sau gặp nhau, tôi đi thông báo đơn vị của các anh, yên tâm ở đây đi nhé.” Tiêu Mộng Kỳ vẫy tay nghịch ngợm, cằm hếch lên đắc ý bỏ đi:
Mấy tên kia tất nhiên không nuốt lời với mỹ nữ được, nhưng đối diện với nam nhân thì khác, Lạc Gia Long trừng mắt với Dư Tội:” Hè nhau lừa bọn tôi đấy à?”
“ Dù sao so với đơn vị cũ cũng tốt hơn cả trăm lần rồi,” Dư Tội vỗ về , kéo Lạc Gia Long ngồi xuống ghế, lấy hồ sơ đặt vào tay hắn, thế là hắn lại tiếp tục cuộc sống phi nhân tính như ở trung tâm tin tức:
“ Sao cũng được, tôi thấy mỹ nữ xử trưởng thật cá tính.” Uông Thận Tu vẫn hồi tưởng phong tính lúc rời đi của mỹ nữ:
Hùng Kiếm Phi không có tâm tình mà tán gẫu, vội hỏi Dư Tội bắt đầu từ đâu, biết sao được, Hùng ca sốt ruột lắm rồi, kéo dài thêm một ngày là thêm ngày nghe chửi mà.
“ Các anh em, tôi nói suy nghĩ của mình nhé, sở dĩ tôi tham gia là vì tôi không có việc gì để làm, cũng là vì cảm thấy chuyện này thú vị, dù sao cứ cho là chuyện xấu thì xấu tới đâu được, nhìn các anh đi, làm việc tới quên cả sống thế nào rồi ... Khó khăn lắm mới có cơ hội nghỉ ngơi, nên thả lỏng nghe tôi thong thả nói ...” Dư Tội ra hiệu cho tất cả ngồi xuống:” Không có chỉ tiêu đặc biệt, rất có lợi cho chúng ta phát huy, bọn lừa đảo nhan nhản ra đó, anh em chúng ta kém tới mấy cũng phải tóm vài thằng về ăn nói đúng không? ... Tóm lại là tôi thấy thú vị lắm, nghĩ mà xem, người ta dựa vào cái miệng thôi, muốn tiền có tiền, muốn gái có gái, còn các anh thì sao, sống phí hoài ...”
Má nó, cả đám trừng mắt, nghĩ lại đúng thật, so với nghề cảnh sát nghèo rách này, bọn khốn sống có tư vị hơn nhiều, không tha thứ được.
“ Tôi phải chơi với chúng một phen.” Lạc Gia Long bị kích thích:
“ Kết thúc cuộc sống hạnh phúc của bọn chúng.” Thử Tiêu vẫn cay cú chuyện người ta dội nước bẩn lên đầu.
Thế là không cần nhiều lời nữa, mỗi người tự đi tìm kích thích của riêng minh, dựa theo phân loại hồ sơ, chia nhau ra đọc.
“ Chỗ này toàn là bán thuốc giả, hả, còn là thuốc Tây Tạng ...” Hùng Kiếm Phi lắc đầu, mấy năm qua đám người mặc trang phục người Tây Tạng, hông đeo đao, đi khắp nơi bán toàn thứ phép màu huyền ảo, thế mà có cả đống người tin, loại này nhiều như ăn mày, lưu manh, diệt không xuể, bỏ qua:
“ A, đám người này khốn nạn quá, chuyên lừa gạt ông bà già.” Lạc Gia Long lật xem hồ sơ lừa bán thiết bị y tế giả, đảm bảo là trị bách bệnh, lừa ông bà già chưa muốn chết, giờ chúng bay xa lắm rồi, e là treo vĩnh viễn:
“ Bọn này đúng là khiêu chiến giới hạn nhẫn nại ...” Uông Thật Tu lẩm bẩm, đều là lừa đảo tiền hàng, lâu nhất đã sáu năm trước, chất cả đống dày:
Mới đầu là thuận tay xem qua, dần dần trở nên nghiêm túc không hay.
Tiêu Mộng Kỳ lặng lẽ quay lại, khi cô vào phong thấy Dư Tội chân gác lên bàn rất thiếu văn hóa, thong thả uống trà, còn xung quanh thì chuyên tâm đào bới, cô hất đầu về mấy vị kia, ý chất vấn: Anh bắt đầu thế à?
“ Trước tiên phải khắc phục tâm lý sợ khó sợ khổ, sau đó mới tìm được hung thủ.” Dư Tội nói rất khẽ:
“ Chẳng lẽ anh không có tâm lý đó à?”
“ Thực sự là không, dù sao vụ án chất ở đây đều sẽ thành án chết, chả phá được thì thôi, sợ gì.”
Rồi, Tiêu Mộng Kỳ mím môi, đối phó với mấy người kia thì dễ rồi, tên này mới là vấn đề, còn chưa nghĩ cách đối phó thì phát hiện Dư Tội nhìn mình chăm chú, cái ánh mắt xấu xa đó tựa như đang tính xem ra tay thế nào, cô xua tay trước mặt ý, nghiến răng ken két uy hiếp: “ Nhìn cái gì?”
“ Nhìn cô, có thể cho tôi biết vì sao cô vẫn độc thân không?” Dư Tội chẳng hề che đậy:
Tiêu Mộng Kỳ kiêu ngạo đáp trả: “ Vì chưa có nam nhân nào đáng để tôi từ bỏ cuộc sống độc thân.”
“ Tàm tạm là được rồi, lấy đâu ra nhiều nam nhân tốt như thế chờ cô khai quật.” Dư Tội khuyên nhủ:
“ Dù sao cũng không có anh trong danh sách nam nhân tốt đâu, đừng mơ mộng nữa, anh nghĩ cách bắt đầu vụ này ra sao đi.” Tiêu Mộng Kỳ xoay người đi, để lại cho Dư Tội bóng lưng xinh đẹp:
Dư Tội tặc lưỡi, huýt sao một cái: “ Mọi người lại đây đi.”
Từ sau mấy giá hồ sơ, đám anh em chui ra về bàn làm việc, Dư Tội quan sát sắc mặt mỗi người, Hùng Kiếm Phi bỏ qua luôn, hắn quá thật thà, căn bản không hiểu hưng thú là gì. Lạc Gia Long thì gãi đầu gãi tai, thiếu thực tế nên không biết làm gì, lấy đâu ra hứng thú, Uông Thận Tu trầm tư, tên này giờ quá khó đoán, đại khái chưa hòa nhập lại với cuộc sống bình thường.
Kỳ hoa xuất hiện rồi, hai mắt Thử tiêu sáng rực, Dư Tội cười: “ Xem ra chỉ Thử Tiêu phát hiện thứ hay ho, nào, nói đi, chỉ rõ phương hướng cho anh em .”
“ Được, cút cút ...” Thử Tiêu đẩy Dư Tội đi chiếm chỗ, như phát hiện lục địa mới: “ Có loại vụ án rất hay, biết không, là lừa sắc, nhìn dãy hồ sơ số 18, toàn lừa sắc lừa tiền, hay lắm, thiếu nữ, thiếu phụ, vợ người, cả bà dì trung niên cũng bị lừa điên đảo thần hồn, đây chỉ là lập án, không biết thực tế nhiều tới đâu ...”
Tiêu Mộng Kỳ chỉ biết che mặt, quay về đường hạ tiện rồi, ai dè giọng điệu này khiến người khác hứng thú, mấy thằng hạ tiện kia liên tục thúc giục.
Tiêu ca nhất định muốn gây shock: “ Tự xem đi, ghê gớm nhất là lừa hai mẹ con, lên giường với cả hai, kinh hơn nữa, hai mẹ con đều sinh con cho hắn, không biết hắn là lừa đảo ... Thậm chí chẳng biết thân phận của hắn ...”
Oa, vãi luôn, đưa cả mẹ lẫn con lên giường, nghĩ thôi đã kích thích, tiếng chép miệng liên hồi, bị Tiêu Mộng Kỳ lườm một cái, Tiêu ca trở giọng như chớp:” Tôi cực kỳ căm hận loại người này ... Nhưng mà phải thừa nhận người ta trình độ thật cao, tôi chẳng hiểu sao làm được.”
“ Chắc chắn có bí tịch, bình thường tán gái chỉ nhắm vào một loại hình, ăn sạch thế này khó lắm.” Lạc soái ca mặt đầy khao khát, có cô bạn gái, yêu nhau 5 năm rồi mà tu chưa thành chính quả, vẫn làm cách mạng gian khổ:
Đến cả khúc gỗ như Hùng Kiếm Phi cũng có hứng thú, đối với tên không có kinh nghiệm yêu đương nào như hắn, thực sự là ước mơ, Dư Tội sán tới hỏi: “ Này các anh em, vậy thì chúng ta bắt đàu từ nơi này, thế nào? Đầu tiên là tìm hiểu thủ đoạn gây án của chúng, nói không chừng là có ích cho việc nhanh chóng kết thúc sự nghiệp độc thân của các anh.”
“ Được, vụ án này thú vị đấy, vì kinh nghiệm là có thể học hỏi.” Lạc Gia Long xua tay:
“ Này, các cậu quá thiếu tôn trọng nữ giới rồi đấy, tôi nghiêm khắc phê bình.” Uông Thận Tu nghiêm mặt hắng giọng, cười khùng khục: “ Song tôi tán thành theo đuổi loạt vụ án này.”
“ Thế vụ án trong đội tôi thì sao?” Hùng ca cũng thích lắm, song chưa quên trách nhiệm, dù sao mới làm đội trưởng nửa năm:
“ Chuyện này dễ lắm, để tôi phân công công tác nhé, xử trưởng Tiêu, Hùng Kiếm Phi sẽ phối hợp với cô đưa mười mấy vụ án lừa bán xe tới đây, rà soát một lượt, chúng ta nghĩ cách sau. Lạc Đà, Hán Gian, hai tên mặt trắng cách anh giờ vắt óc nghĩ cách làm sao lừa sắc ... Thử Tiêu, anh và tôi một đội tranh thủ trong vài ngày đi vắt nước đám nghi phạm lừa đảo ở Đại Nguyên, thâm nhập tìm hiểu nghề nghiệp này, tìm cao thủ học hỏi ... Chúng ta xuất quân ba mặt, thế nào?” Dư Tội trực tiếp an bài:
Hùng Kiếm Phi vui vẻ đồng ý, kéo Tiêu Mộng Kỳ đi giúp, Lạc Gia Long và Uông Thận Tu cao hứng nhận nhiệm vụ, ngược lại Tiêu ca không vui:” Tôi muốn tra lừa sắc thôi, lừa đảo cái khác thì không hứng thú, tôi càng không thích đi với cậu.”
Mọi người ngả ngửa, cái mặt quả táo này tuyệt đối không đi lừa sắc được.
Dư Tội khoác vai chiến hữu lâu nắm: “ Tiêu ca, Tế muội tử xinh đẹp đơn thuần thiện lương như thế, anh không nên đi học lừa sắc, mà phải dự phòng bị lừa sắc, cho nên theo tôi đi.”
Đúng vậy, chẳng may cô vợ của y mà bị người ta lừa mất, chắc hắn chỉ còn đường tự sát thôi, không xong, phải đúc rút kinh nghiệm về dạy vợ, Tiêu ca nghiến răng.
Thương lượng xong mới nhìn Tiêu Mộng Kỳ, đám anh em nhận ra vừa rồi làm việc bừa bãi quá, sợ xử trưởng Tiêu phủ quyết, Tiêu Mộng Kỳ thấy sĩ khí khơi lên không dễ dàng, nhún vai bất đắc dĩ: “ Tạm thời không có phương hướng nào cả, cứ làm vậy đi.”
Một câu khẳng định, mọi người vỗ tay ăn mừng, kéo ùa tới kệ hồ sơ số 18 Thử Tiêu nói.
....