Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 885 - Q8 - Chương 031: Lão Tướng Xuất Mã. (3)

Q8 - Chương 031: Lão tướng xuất mã. (3) Q8 - Chương 031: Lão tướng xuất mã. (3)

Một chiếc xe cảnh sát đỗ bên đường, đã nhìn thấy mục tiêu lề mề ngoài một lúc mới bước vào, Thử Tiêu kinh ngạc: “ Xem ra là còn nguồn tiền, chớp mắt đã thành người khác hẳn.”

“ Đến thăm con gái thật này.” Lạc Gia Long ngạc nhiên, chuyện khó tin nhất đã xảy ra, trại giam cung cấp tài liệu nói, mười năm qua nơi duy nhất hắn gửi tin là viết thư về nhà, nhưng trừ có được một tờ giấy ly hôn của vợ thì không có tin tức gì thêm nữa:

"Hắn bị giam trong tù, làm sao biết con gái ở đây? Vợ hắn đã gả tới Ngũ Nguyên rồi mà." Uông Thận Tu không hiểu:

"Thiếu gì cách, hắn ở trong tù còn lấy được hai bằng cử nhân, trình độ cao hơn cậu." Thử Tiêu kích thích một phen, sau đó bị mấy tên bằng cấp thấp xách tai la oai oái:

Hùng Kiếm Phi cuối cùng cũng thở phào, lấy tay áo thấm mồ hôi, Dư Tội bảo mọi người ở lại đợi, một mình đi vào trong trường.

Nhìn thấy rồi, Lão Biện thấy con gái đang nói chuyện với một giáo viên, hồ nghi nhìn hắn đi tới sau đó còn cảnh giác kéo tay người bạn, hắn có chút hồ thẹn, thiếu tự nhiên quay đầu lại thấy cái xe cảnh sát cùng cảnh sát đi về phía hắn, hoàn cảnh lúng túng này làm hắn chỉ muốn chui xuống đất.

Khẩn trương, đang thương, cầu khẩn, xấu hổ, Dư Tội nhìn thấy quá nhiều cảm xúc, dừng lại bên cái cây.

Cô gái mặc đồng phục đứng im, làm người bạn phải hoi: “ Ai thế?”

Cách mấy bước, Biện Song Lâm không dám tới gần nữa, cứ như sợ làm con thú nhỏ hoảng sợ chạy mất: “ ... Mễ Mễ ... Con, con còn nhận ra không ...”

Mễ Mễ trợn mắt nghiến răng, nhìn chằm chằm vào nam nhân gương mặt đôi phần xa lạ, song dựa vào cảm giác cô bé vẫn nhận ra là ai, người cô ghét nhất trên đời, ánh mắt lộ rõ ra điều đó.

“ Mễ Mễ, cha ...” Biện Song Lâm không biết nói gì, lấy trong túi ra một cái hộp nhỏ, xa xa đưa tới, hắn nhớ khi con gái chập chững biết đi, khi đó một con búp bê làm nó vui cả ngày: “ Cha cha … tới thăm con.”

“ Cút đi.” Cô gái hét lên, nước mắt cũng tuôn ra ào ào: “ Ông cút đi .... Ông hại tôi vả mẹ chưa đủ à, ông cút xa vào, tôi không muốn nhìn thấy mặt ông, ông cút đi.”

Có lẽ đụng chạm tới hồi ức đau thương, Mễ Mễ ôm mặt ngồi xuống khóc nức nở, Biện Song Lâm muốn tới lau nước mắt cho con, nhưng Mễ Mễ cầm món quà ném đi thật xa, thù địch đẩy hắn: “ Đồ lừa đảo, vì ông mà mẹ con tôi không ở nổi quê nữa, vì ông mà mẹ nhảy sông tự tử ... Sao ông không chết trong tù đi? Ồ, tôi hiểu rồi, ông lại phạm tội, cảnh sát tới bắt ông chứ gì?”

Biện Song Lâm đứng chết lặng tại chỗ không có chút phát ứng gì, Dư Tội không đứng im được nữa, đi tới đưa phù hiệu ra, xen vào giữa hai cha con: “ Cảnh sát đây.”

“ Chú cảnh sát, bắt ông ta đi, ông ta là tên lừa đảo đấy.” Mễ Mễ gào thét:

“ Em hiểu lầm rồi, cha em đang giúp đỡ hội hình sự chúng tôi, ông ấy tới thăm em được cục công an cho phép.” Dư Tội nói một câu làm cả hai cha con cùng ngỡ ngàng: “ Ông ấy được giảm hình phạt, không bao lâu nữa sẽ ra chiếu cố mẹ con em.”

Mễ Mễ không tin, song không thể hoài nghi lời cảnh sát, tâm tình thì không sao ổn định được.

Cuộc gặp mặt này không thể tiếp tục được nữa, Dư Tội nói: “ Lão Biện, anh nên cho người nhà thời gian thích ứng ... Hay là chúng ta đi đã, xong việc lại tới thăm?”

“ Ừ ... Được.” Biện Song Lâm máy móc đáp lại:

Dư Tội an ủi Mễ Mễ vài câu, cô gái nhìn cảnh sát và lừa đảo đứng sóng vai như bạn, tin thêm vài phần, song không thể bù được mười năm thương tâm, ôm mặt chạy.

Không lâu sau về xe cảnh sát, Dư Tội còn nhặt lại hộ món quà trong bụi cỏ, Biện Song Lâm rơm rớm nước mắt luôn mồm cám ơn.

“ Cám ơn cái buồi, suýt nữa tôi mất cảnh phục.” Thử Tiêu bực mình chửi:

“ Còn rời khỏi tầm nhìn, tin lão tử ném lại trại giam không?” Hùng Kiếm Phi hăm dọa:

“ Cứ tự nhiên.” Biện Song Lâm dửng dưng:

Chậc, Dư Tội tức tới không nói lên lời, vừa mới kiến lập được chút cơ sở tình cảm đã bị mấy thằng không biết tốt xấu phá hết, xua tay đuổi: “ Xéo, xéo hết đi, đi mời chuyên gia tán gái, tôi đưa Lão Biện về, Hán Gian, anh liên lạc với chủ nhiệm Tiêu, để cô ấy khỏi sốt ruột.”

Mấy người kia bị đuổi cũng không dị nghị gì, bắt taxi, chen chúc chui vào, nói ra chuyên gia tán gái kia thú vị hơn tên lừa đảo này nhiều.

Trên xe, Biện Song Lâm chân thành nói: “ Cám ơn anh cảnh sát, tôi vẫn chưa biết tên anh.”

“ Khỏi cám ơn, tôi chỉ muốn đánh anh một trận, có biết bao cảnh sát đang đi tìm anh không?”

“ Nếu tôi xin phép, các anh chẳng đồng ý.” Biện Song Lâm xem ra đã sẵn sàng gánh hậu quả:

Dư Tội lặng lẽ lái xe, vốn định đi tìm vợ, bù đắp sai lầm hôm qua, vì chuyện này mà hỏng hết, kỳ thực chẳng thể đổ lỗi như thế, chả lẽ vì vụ án xếp vợ xuống số hai, chỉ là bao biện. Nếu là trước kia, có lẽ y bỏ hết chạy đi tìm rồi, như thời ngày ngày ngồi trước cổng cục chống ma túy ...

Im lặng hồi lâu, Biện Song Lâm có lẽ nhận ra gì đó trên nét mặt Dư Tội, lại nói: “ Tôi xin lỗi.”

Dư Tội thở dài, thu lại tâm sự:” Giao dịch đi, anh muốn biết tình hình mẹ con họ, muốn biết họ sao qua được, suy nghĩ của họ thế nào, anh cần một trung gian, tôi vừa vặn thích hợp.”

“ Vậy tôi giúp gì được anh?”

“ Có rất nhiều vụ án lừa đảo chúng tôi không hiểu thủ đoạn của chúng, không rõ động cơ, tâm thái, lối suy nghĩ của chúng, nên tìm anh để tìm hiểu về chúng.”

Biện Song Lâm trầm ngâm một lúc cười khổ: “ Đồng ý.”

May quá, vị chuyên gia lừa đảo này cuối cùng cũng cam tâm tình nguyện giúp đỡ rồi, ít nhất bề ngoài là thế, nhìn hắn thoải mái trốn thoát đủ thấy bản lĩnh, nếu người ta không thật lòng hợp tác, e chỉ thêm phiền chứ nói gì tới hỗ trợ phá án.

Bốn người Hùng Kiếm Phi, Thử Tiêu, Lạc Gia Long, Uông Thận Tu lâm thời ghép thành đội, trên đường đi nhận được thông báo tối họp của Dư Tội, kết quả không bất ngờ, tên lừa sao thoát được sự dây dưa của Dư Tội. Lúc sau Tiêu Mộng Kỳ gọi điện tới nói mời khách, thì ra Hình Học Chí đã khai ra 24 vụ lừa đảo, chủ động trả 30 vạn tiền chiếm đoạt, cục công an cũng bị kinh động, dù sao vụ án lừa đảo bặt cả người lẫn tang vật không nhiều.

Tin tức này làm mọi người vỗ tay ăn mừng, hưng phân không thôi, mọi người xuống xe ở dải Tập Hổ Doanh, tới thẳng chỗ ở Lận Thần Tân.

Theo kinh nghiệm Uông Thận Tu, hoàng hôn với người sinh hoạt về đêm là rạng sáng, lúc này chắc chắn ở nhà để đợi đêm phẩn khích.

Nói nói cười cười, nói từ chuyện lão lừa đảo, lại nói tới chuyên gia. Bây giờ chân tướng đã ra rồi, mọi người càng phục sát đất, Hùng Kiếm Phi không quá hiểu tình huống vẫn hoang mang, làm sao chỉ xem hồ sơ thôi mà biết trym nghi phạm to hơn người.

Chuyện này không cách nào giải thích cho hắn, cả đám làm mặt quỷ trêu Hùng Kiếm Phi:" Hùng ca, đợi khi nào anh bắt đầu phải nộp lương sẽ hiểu."

Bọn họ không nói, Gấu Chó chẳng thèm hỏi ấy chứ, hắn còn đống chuyện thối nát ở đội kia kìa, hơi đâu đi quan tâm trym người khác.

Bình Luận (0)
Comment