Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 893 - Chương 039: Thật Thật Giả Giả. (1)

Chương 039: Thật thật giả giả. (1) Chương 039: Thật thật giả giả. (1)

3 giờ sáng, Hùng Kiếm Phi và Uông Thận Tu bị một tin nhắn đánh thức, chiếc di động thứ 16, tin nhắn là :" Công ty chúng tôi có lượng lớn xe giá rẻ, Santana 8000, Passat 3 vạn, các loại xe van giá từ 2000, có thể giao dịch trực tiếp, liên hệ qua sđt ..."

Gần như không khác gì tin nhắn người bị hại, tên lừa đảo cuối cùng cũng lòi đuôi rồi.

Một vụ án tốn công sức thế nào mới phá được, người ngoài nghề chắc không thể hiếu, nếu không trực tiếp tham gia, có lẽ giống Lận Thần Tân, cho rằng một linh cảm tức thời là có thể phá án.

Từ số máy nhận được tin nhắn xác định được hộ kinh doanh, có 8 cổ đông, ông chủ 58 tuổi, ít nhất mới 17, tất cả nhân viên trọng điểm bị theo dõi, nơi ở, quan hệ xã hôi, cách thức liên hệ, từng chi tiết nhỏ nhanh chóng được hình cảnh moi ra. Trong 2 ngày điều tra lại xảy ra một vụ lừa đảo xe nữa, song là ở khu khác, Tiêu Mộng Kỳ xem được trên mạng nội bộ tới hỏi tình hình, người bị hại từng tới công ty môi giới xe.

Hiềm nghi ngày càng lớn, lớn tới mức phải ra tay rồi, liên tục trinh sát ba ngày, chập tối ngày thứ ba, hội nghị toàn thể diễn ra ở đội hình sự đường Khai Hóa.

9 giờ tối, không thông báo cho đội viên trong đội, cảnh sát cơ sở khả năng không biết án gì, công tác bảo mật làm rất tốt, Thử Tiêu tới nơi mới biết vụ án có tiến triển ngồi xuống là ngáp ngắn ngáp dài, bị Lạc Gia Long nhìn với ánh mắt nhìn nghi phạm.

“ Sao? Hỏi gì thì hỏi đi, đừng nhìn u oán thế.” Thử Tiêu trợn mắt nói:

“ Cậu không bị Thú Y làm hư chứ?”

“ Tôi mặc dù khát vọng được ngoại tình, không có nghĩa là tôi không kiên định chung thủy với vợ, đừng dùng ánh mắt dâm đãng đó nhìn tôi.” Thử Tiêu bĩu môi phun ra một tràng lý luận rởm:

“ Vẻ mặt mệt mỏi, đầu thơm mùi dầu gội, người còn thoảng mùi nước hoa, chắc chắn không làm chuyện gì hay ho rồi.” Uông Thận Tu khẳng định: “ Trước kia cười lộ răng cửa, giờ cười mỉm, Thú Y dạy chứ gì?”

Thử Tiêu cười lúng túng, đám anh em quá hiểu nhau rồi, vừa nho nhã chút liền lộ tẩy: “ Đúng là Thú Y dạy tôi, các cậu đừng cười, điệu cười này có phải rất soái không?”

“ Cái mặt quả táo của cậu, cười kiểu gì cũng khiến người ta buồn nôn.” Lạc Gia Long chỉ mặt hắn cười ngặt ngoẽo:

Thử Tiêu vỗ bàn đứng dậy, cơ mà không có gì để so với người ta, nghiến răng: “ Dám công kích nhân thân, có tin tôi không trả tiền không?”

“ Hả?” Lạc Gia Long thấy có khả năng mất tiền, rối rít nói: “ Thử Tiêu, cậu hiểu sai tôi rồi, ý tôi là không phải soái, mà là cực soái ... Chắc chắn là học được bản lĩnh tán gái rồi phải không, khí nào dạy anh em nhé ... Thế bao giờ trả tiền?”

Hai bên giằng có cãi vã, Dư Tội xem tài liệu không để ý, lãnh đạo phải lên tiếng: “ Này hai đồng chí, vấn đề kinh tế nói sau đi, tiếp theo nhanh chóng xử lý vụ án.”

“ Mấy anh em đừng cãi nhau nữa, nếu bắt được bọn lừa đảo này, tôi trả tiền cho mọi người.”

Hùng Kiếm Phi vừa dứt lời, Thử Tiêu ngồi ngay ngắn: “ Nghe rõ chưa, đừng tranh công với tôi, chính ủy Tiêu, có tiền thưởng không?”

Tiêu Mộng Kỳ coi hắn như không khí, đi thằng vào chủ đề: “ Tính cả ông chủ Thân Hội thì có 9 người, ông chủ 58 tuổi, không có tiền án, nhìn tính chất vụ án thì mức độ hiềm nghi của ông ta không cao. Cái cty môi giới này đầu tư 30 vạn, lợi nhuận mỗi năm mười mấy hai mươi vạn, không cần thao túng vụ lừa đảo này, mọi người thấy sao?”

Trên màn hình là ông già tóc bạc quá nửa, hiền từ thì chẳng tới, bảo gian xảo thì cũng không hẳn, khách quan mà nói thì là người bình thường, có gia đình sự nghiệp ổn định, tiền kiếm mỗi năm ngang quản lý trung tầng của công ty vừa, cái giá phạm tội lớn hơn nhiều so thu hoạch, khả năng phạm tội thấp.

Hùng Kiếm Phi bổ xung: “ Trinh sát viên phản ánh, đây là thợ sửa xe lâu năm, mấy chục năm chữ tín rất tốt, có nhiều người nhớ ông ta chọn xe, chọn đi chọn lại, cuối cùng ông ta tự bán xe cũ, nhìn thế nào cũng không không giống kẻ lửa đảo.”

Lạc Gia Long bổ xung: “ Điều này phù hợp với phát hiện của tôi, tin nhắn số đầu ở Đại Nguyên, định vị được lại ở thành phố Ngô Châu tỉnh Giang Tây ...”

Hùng Kiếm Phi hỏi: “ Người ở Ngô Châu, tai mắt ở Đại Nguyên, có liên hệ ra sao?”

“ Có cũng không dễ phát hiện đâu, giờ có quá nhiều phương thức thông tấn, không đơn giản là liên lạc qua điện thoại, dù là điện thoại cũng vài số, vài sim, muốn tra ra được thì lâu lắm.” Lạc Gia Long lắc đầu, hắn mới nói cái cơ bản nhất thôi:

Tiêu Mộng Kỳ lại điều chỉnh màn hình: “ Đây là kiểm toán, Lâm Phương Phương, 31 tuổi, đã kết hôn, người Đại Nguyên. Thợ sửa chữa, Tần Cương, 23 tuổi, chưa kết hôn, người Đại Đồng ... Nhân viên tiên thụ Mộc Tiểu Dương, 17 tuổi, vị thành niên, theo trinh sát, quy luật đi về của họ giống nhau, vòng tròn xã giao không lớn ... Phương thức liên hệ với khác họ thu thập được thì ai cũng có thể tiếp xúc, quản lý hỗn loạn, số điện thoại ném trên cái bàn.”

Lần lượt vài bức ảnh, đại đa số sinh hoạt giống bọn họ, ở nhà chung cư đi thuê, trong không ai giống người có đường phát tài, ăn ngoài đường, đi xe bus, đều rất tiết kiệm.

“ Đợi đã ... Tôi tới muộn không rõ, vì sao chỉ nghi nhà này?” Thử Tiêu giơ tay hỏi:

Mọi người trừng mắt lên, lại tốn thời gian giảng giải cách dùng phân loại số di động để xác định ra sao, Thử Tiêu nghe xong ngượng ngịu bảo mọi người tiếp tục.

Bị cắt ngang dòng suy nghĩ, Tiêu Mộng Kỳ lườm hắn một cái, nhớ lại một lúc mới tiếp tục: “ Dựa theo tình hình trinh sát được, tôi đề ra ba phương án, mọi người cùng thảo luận.”

Thứ nhất là kiểm tra cửa hiệu, cách này dễ, nhưng thiếu sót là khi không bài trừ được đại bộ phận hiềm nghi, mục tiêu không rõ ràng, kết quả tới đâu chưa rõ.

Thứ hai là nhắm vào số nhắn tin, bắt kẻ này thì không khó, nhưng bắt được sau khi lừa đảo cũng rất khó thẩm vấn, số di động, thẻ ngân hàng chắc chắn đã hủy, khả năng còn chứng cứ không cao.

“ Thứ ba tiếp tục đào sâu thông tin, nhưng cách này e không ngăn nổi lừa đảo, vì trong thời gian họ theo dỗi vẫn có vụ lừa đảo xảy ra ở khu Hạnh Hoa Lĩnh, lừa được 1 vạn 8, nhìn quy luật vụ lừa đảo thưa dần, khả năng chúng chuẩn bị dừng tay, chuyển nơi khác.”

Mỗi phương án nhân tố không xác định, không ai đề xuất thêm ý kiến gì, Tiêu Mộng Kỳ nhìn người cô kỳ vọng nhất, nhưng Dư Tội không nói gì chỉ cười với cô, cô ném ánh mắt nghi vấn, vẫn tiếc chữ như vàng, cố ý khích một câu: “ Thật thất vọng, tổ chi viện từng uy danh hiển hách cũng gặp khó rồi.”

Câu này không khích được Dư Tội, nhưng hiệu quả vẫn có, Thử Tiêu vỗ bàn: “ Tôi có cách.”

“ Cậu á?” Lạc Gia Long bất tín nhiệm ra mặt:

Tiêu Mộng Kỳ ngớ ra, chợt nhớ đây cũng là thành viên tổ chi viện mà: “ Nói xem.”

“ Dễ lắm, bắt hết, thà bắt thừa còn hơn bỏ sót, thong thả thẩm vấn.” Thử Tiêu nghiến răng nghiến lợi:” Thế nào cũng ra.”

Mọi người cười nghiêng ngả, Tiêu Mộng Kỳ xoa trán, đồng chí Nghiêm Đức Tiêu ngồi văn phòng hơn hai năm thoái hóa nghiêm trọng rồi.

“ Cậu nói nhẹ nhàng nhỉ, bắt thì dễ, thả mới khó.” Hùng Kiếm Phi hậm hực:

“ Còn hơn do dự không làm gì.” Thử Tiêu làu bàu:

Lạc Gia Long chỉ trích: “ Một ngày nào đó cậu bị người ta bắt vô duyên vô cớ, thẩm vấn năm bảy ngày thả ra mới thấy thấm, làm sao có thể tùy tiện bắt người như thế, bắt xong về làm gì? Tra tấn bức cung chắc.”

Thử Tiêu nhe răng cười nịnh, đá Dư Tội: “ Dư Nhi, nói gì đi chứ, tôi không tin cậu không có cách.”

“ Nói ra sợ bị chửi như anh lắm.” Dư Tội bóp trán:

“ Cứ nói đi, bình thường cậu bị chửi còn ít à?” Lạc Gia Long khuyến khích, ai chả biết tên này lắm mưu ma chước quỷ:

Bình Luận (0)
Comment