Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 894 - Q8 - Chương 040: Thật Thật Giả Giả. (2)

Q8 - Chương 040: Thật thật giả giả. (2) Q8 - Chương 040: Thật thật giả giả. (2)

Dư Tội nhìn Tiêu Mộng Kỳ, được cô gật đầu khuyến khích, vỗ bàn nói: “ Tôi đồng ý với ý kiến của Thử Tiêu, bắt hết về.”

Ái chà, đúng là muốn ăn chửi, Hùng Kiếm Phi muốn đập đầu vào tường, chắp tay vái y một cái. Thử Tiêu cười cười khành khạch: “ Đúng là anh hùng cùng chí, tôi nói mà anh em ta là một đôi, người khác làm sao so được.”

“ Nhân tài ngốc như anh làm sao tôi bì được.” Dư Tội né tránh:

Cả phòng á khẩu chốc lát, sau đó là thở dài, Tiêu Mộng Kỳ ngồi xuống, Hùng Kiềm chỉ tay mắng: “ Dư Tiện, cậu nghiêm túc có được không, tôi đang lo chết đây, cậu còn đùa cợt, định nhìn tôi bẽ mặt à?”

“ Thực ra Thử Tiêu nói rất đúng đấy, nếu sợ sai thì không có lúc nào đúng, tôi làm đúng rất nhiều, vì sao? Vì tôi phạm lỗi nhiều hơn người khác, vụ án này đã gần như rõ ràng rồi, chúng ta thiếu chút manh mối chuẩn xác cùng chứng cứ thôi. Mọi người cứ do dự, vậy chúng chuyển mục tiêu, thế là vịt quay chín còn bay mất đấy.” Dư Tội giang tay ra:” Chủ số di động cùng hiệu xe, chỉ cần khống chế họ, vụ lừa đảo sẽ chấm dứt, ít nhất bớt người bị lừa.”

“ Nhưng bắt xong rồi thì làm thế nào? Chứng cứ đâu?” Lạc Gia Long hỏi:

“ Không có thì tạo ra chứ sao?”

Ngụy tạo chứng cứ uy hiếp nghi phạm hay chấp pháp kiểu đặt bẫy, đều là đại kỵ, dù có làm cũng không thể nói trước mặt xử trưởng ban đốc sát chứ? Mọi người đều nhìn Tiêu Mộng Kỳ.

“ Đừng hiểu lầm.” Dư Tội nói trước: “ Tôi đang nghĩ tới phương án dụ bắt, ví như giờ có mấy số điện thoại gọi tới muốn mua xe, nghĩ xem chúng có tiếp không?”

Có chứ, còn phải nghi ngờ à, thằng ngốc tới tận nhà mà.

“ Nếu có hai ba người như vậy hứng thú với những cái xe giá trị không lớn không nhỏ, chúng có thuận tiện lừa luôn một thể không?” Dư Tội hỏi tiếp:

Đương nhiên là có, lừa tiền ai chê nhiều, vụ làm ăn tới nhà lại còn đẩy đi à?

“ Tôi hiểu rồi, ghi âm toàn bộ quá trình có thể dùng làm bằng chứng, thêm với người bị hại xác nhận, họ từng bị lừa, chắc còn nhớ phương thức, ngữ khí, thậm chí giọng nói của nghi phạm.” Tiêu Mộng Kỳ gật gù: “ Nhưng còn chưa đủ.”

“ Đúng lãnh đạo có khác, rất khí phách.” Dư Tội cố tình bóp méo lời Tiêu Mộng Kỳ: “ Vậy chúng ta tiếp tục giao dịch, theo như quy luật của nghi phạm, sau khi lừa đảo không lâu sẽ lấy tiền, đổi số điện thoại, chúng ta cùng một ngày an bài cho hắn vài ba vụ, để hắn không nỡ đổi số điện thoại mất vụ làm ăn, thế là có đẩy đủ thời gian tóm hắn rồi.”

“ Cậu muốn giao dịch thật à, nhỡ hắn đớp mồi chạy luôn thì chúng ta khóc à?” Lạc Gia Long chất vấn:

“ Lại phạm phải lỗi sợ sai rồi.” Thử Tiêu nhân cơ hội dè bĩu:

Dư Tội giải thích: “ Đương nhiên là có khả năng đó, song tôi nghĩ không cao, mấy cái mồi thả trước mặt, sao chúng khắc chế được ... Hơn nữa không phải có cách sao, ví như chuyển tiền liên ngân hàng, tuy hiển thị là có tiền, nhưng chưa thể rút ngay, hơn nữa có thể hủy chuyển tiền trong vòng một ngày, chênh lệch thời gian này, bọn lừa đảo thường lợi dụng mà.”

Uông Thận Tu lên tiếng: “ Đây là kiểu chấp pháp đặt bẫy, trước kia thì được, bây giờ ra tòa dễ bị cắn trả lắm.”

“ Đúng, nhưng không bẫy người vô tội, cũng như thẩm vấn không được dụ cung, không được dùng bạo lực hay gây sức ép vậy, nếu anh nói tất cả những thứ này đều không được làm thì chúng ta giải tán là được rồi đấy .” Dư Tội ngồi khoanh tay dựa vào lưng ghế, lời này nói cho Tiêu Mộng Kỳ nghe:

Tiêu Mộng Kỳ hít sâu một hơi, mặt lạnh lùng: “ Vậy thì làm đi, hiềm nghi lớn như vậy, khẳng định không phải vô tội, bất kể dùng phương thức gì cũng phải nhử hắn ra, đóng đinh hắn ... Về tiền để tôi lo.”

Dư Tội vui vẻ nói: “ Được, vậy còn việc nữa, trước khi giao dịch cần khống chế tất cả người hiệu xe, lấy danh nghĩa triệu tập điều tra để hạn chế họ ở đội hình sự.”

“ Sử dụng lao động trẻ em.” Hùng Kiếm Phi hiếm khi sáng suốt như vậy: “ Tôi sẽ xử lý ổn thỏa, không cho kẻ nào lọt ngưới, cứ yên tâm.”

“ Dư Tội, kỹ thuật điều tra để tôi lo, còn anh tới Ngô Châu chỉ huy bắt người, anh có kinh nghiệm, bên này chúng tôi sẽ trì hoãn giao dịch tới khi anh đến nơi bố trí xong xuôi ...” Tiêu Mộng Kỳ an bài:

“ Không thành vấn đề, chúng ta còn cần vài người đóng giả kẻ ngốc cắn câu ...”

“ Kẻ ngốc dễ kiếm, không phải có sẵn à? Giống chưa!” Lạc Gia Long chỉ Thử Tiêu:

Mọi người đồng loạt nhìn Thử Tiêu tựa cười tựa không, Tiêu ca tức điên:” Cứ đắc ý đi, ngốc thì sao, ngốc mới hạnh phúc, anh đây mặt béo tốt không phải thịt đâu, mà là hạnh phúc đấy, do vợ nuôi đấy, bọn độc thân các cậu hiểu thế quái nào được ...”

Núi trúng chỗ đau rồi, Lạc soái ca tịt luôn.

Cuộc họp kết thúc trong tiếng cười vui vẻ, kế hoạch cũng bắt đầu triển khai.

Thử Tiêu rút điện thoại bấm số: “ A lô, giám đốc Trương à?”

“ Chào anh, không biết có thể giúp gì anh, chúng tôi là công ty chuyên kinh doanh xe cũ.” Bên kia giọng rất chuyên nghiệp:

“ Tôi biết, anh bán xe có tốt không đấy, không phải lừa đảo chứ?”

Câu này khỏi nói cũng biết người ta trả lời ra sao, khác gì cho đối phương cơ hội tự quảng cáo: “ Sao có thể là lừa đảo được, xe ở chỗ chúng tôi, tiền trong tay anh, không thấy xe không trả tiền, tôi làm sao lừa được anh, mỗi ngày chúng tôi giao dịch hàng chục chiếc.”

“ Ừ, vậy cái Toyota Camry năm nào thế? Chạy bao km rồi, không phải hỏng hóc gì nên mới bán rẻ chứ?”

“ Không phải đâu anh, tình trạng xe rất tốt, còn về phần giá rẻ, anh cũng hiểu mà ... có hơi ...” Bên kia hạ giọng xuống rất mập mờ: “ Tóm lại anh cứ tận mắt nhìn xe rồi quyết định, có năng lực mới có thể lái lên đường ... Nếu không sao chúng tôi bán rẻ thế.”

Thử Tiêu gật gù: “ À, tôi hiểu rồi, cái này để nghĩ .”

“ Vâng ạ, hoan nghênh anh tới xem xe.”

Kỹ thuật diễn xuất của Tiêu ca tất nhiên là khỏi phải nói, tự nhiên như ăn cơm uống nước rồi, căn bản không cần ai chỉ đạo.

Thế nên cúp máy xong không thèm để ý tới ánh mắt người khác, rung đùi dương dương đắc ý.

Một lát sau Thử Tiêu lại bấm điện thoại, trực tiếp nói:” Giám đốc Trương này, tôi thấy vẫn hơi đắt đấy, xe của anh không có thủ tục, khác gì cục sắt đâu, giảm chút đi.”

“ Không thể giảm nữa anh ạ, đây là giá gốc rồi.” Lừa đạo mềm mỏng song không hạ giá:

“ Ừm ....” Thử Tiêu hoài nghi xen lẫn do dự:” Nói trước, anh phải cho tôi lái thử, ngày mai tôi chuyên môn tới Đại Nguyên một chuyến, chúng ta tay giao tiền tay nhận xe … mà thôi đi, xe của anh chả có thủ tục, tôi thấy chả đáng tin.”

“ Vậy thế này, nếu anh chắc chắn muốn lấy, mai liên hệ với tôi, chúng ta giao dịch trực tiếp, giá có thể giảm một chút, nhưng không nhiều, anh biết đấy, loại xe này chỉ có thể giao dịch riêng thôi ... Có điều anh yên tâm, chữ tín của công ty chúng tôi rất đảm bảo, xe mới 80%, mới đi hơn 4 vạn km.”

“ Ừm, vậy tôi nghĩ, mai liên hệ ...”

Thử Tiêu cúp máy xong, mọi người cùng phân tích, tên lừa đảo này rất bình tĩnh, thủ đoạn dục cầm cố túng rất tốt, không vội giao dịch, như thế người ta càng tin hắn có hàng.

Mọi chuyện ở nhà có Tiêu Mộng Kỳ chỉ huy, Dư Tội còn có gần 700 km hành trình phía trước, đi ngay trong đêm, Tiễu Mộng Kỳ nhìn chiếc xe đi xa dần, hình bóng mệt mỏi lại hiện lên, trong lòng cô vừa chua xót vừa cảm động.

Hôm nay dừng ở đây.

Bình Luận (0)
Comment