Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 896 - Q8 - Chương 042: Vấn Đề Nảy Sinh. (2)

Q8 - Chương 042: Vấn đề nảy sinh. (2) Q8 - Chương 042: Vấn đề nảy sinh. (2)

Mấy hình cảnh lấy PDA công vụ ra tra, tra một cái muốn khóc, tòa nhà Hồng Tinh này riêng số nhân viên có đăng ký đã 600 người, bán buôn, bán lẻ, sửa chữa, lắp ráp, bảo hành lại cả dịch vụ phần mền, khách vãng lai không biết bao nhiêu mà kể.

Bất kể sa mạc, rừng rậm, biển khơi, vùng núi đều có thể coi là điều kiện trời cao ưu đãi cho thiết bị định vụ cảnh vụ, nhưng ở thành phố đông đúc thì lại mất hiệu quả.

“ Chúng ta không đủ người, hay là nhờ cảnh sát địa phương?” Một hình cảnh kiến nghị:

“ Từ tầng 7 trở lên đầu là văn phòng, muốn vào phải đưa phù hiệu.”

Nhưng mà lộ thân phận thì còn nói gì tới bắt giữ nữa, Dư Tội đau đầu, kỹ thuật y gần như mù tụt, không khắc phục nổi, đành cầu viện.

“ Xử trưởng Tiêu, tôi vừa nhận được tin của Lý Mân, nghi phạm ẩn thân trong siêu thị điện máy cỡ lớn, ước chừng có một vạn người, cách định vị OTT ở kiến trúc tầng lầu thế này mất hiệu quả ... Vâng, tôi đang đợi, vâng, tôi biết rồi.” Lạc Gia Long báo cáo nhanh, cúp điện thoại xong thở dài, thế này thất bại trong gang tấc mất:

“ Tôi đóng giả thằng ngốc cả tối, sắp câu ra được rồi, phía trước lại tuột xích à?” Thử Tiêu càu nhàu:

Bên này còn ủ rũ thì lại thêm Hùng Kiếm Phi nghe nói bắt giữ sắp hỏng, tức giận xông vào chửi bới Dư Tội.

“ Không thể trách cậu ấy ...” Lạc Gia Long giải thích, thiết bị định vị di động này thậm chí gặp phải điều kiện thời tiết xấu cũng không thành vấn đề, chỉ có ở kiến trúc tầng lầu là hỏng:

“ Nói tóm lại là hết cách rồi chứ gì?” Hùng Kiếm Phi cắt ngang lời giải thích rườm rà:

“ Hết cách, kỹ thuật không phải vạn năng, luôn bị tính chủ quan của người hạn chế, đừng nói là loại tình huống lâm thời này, bây giờ thiết bị qua mặt định vị cũng có.” Lạc Gia Long lần nữa thở dài:

Vậy là mù rồi, điếc rồi, giờ mà bên kia thúc tiền sẽ bắt, hai đầu cùng thẩm vấn, giờ hay rồi.

Khi sĩ khí xuống rất thấp, thiết bị thông tin truyền về lệnh tiền tuyến: Tiếp tục hành động.

Lạc Gia Long vội liên lạc:” Dư Nhi, sao rồi, có tìm được không?”

“ Vẫn đang tìm, các anh tiếp tục đi, gặp chiêu phá chiêu thôi, vẫn còn thời gian.”

“ Được, chúng tôi cập nhật tình hình cho cậu.”

Lạc Gia Long cúp máy ra hiệu, Hùng Kiếm Phi chạy ra đóng cửa, Thử Tiêu điều chỉnh tâm thái, hít vài hơi liên lạc với nghi phạm.

“ A lô, giám đốc Trương, tôi tới nơi rồi, các anh tới chưa, đừng để tôi đi mất công.”

“ Không thành vấn đề, chuyện thế này, xe của chúng tôi có chút chút, anh biết rồi đấy, bên chúng tôi cũng lo ... Tốt nhất là anh tới xem xe một mình, đợi bạn anh đợi ở ngân hàng, anh vừa lòng thì chúng ta giao dịch, tránh chuyện ngoài dự liệu.”

“ À, chuyện này không thành vấn đề, các anh nghĩ rất chu đáo, tôi đồng ý.”

“ Anh cứ yên tâm đi, cứ xem xe, lái thử thoải mái rồi mới thông báo bạn anh gửi tiền.”

“ Vậy chúng ta gặp nhau ở đâu?”

“ Công viện rừng rậm, nơi có cách xa thành phố, không có CSGT tuần tra, anh đi cũng tiện.”

Thử Tiêu hàn huyên vài câu cúp điện thoại, khỏi nói, nghi phạm từng bước, từng bước đưa con mồi tới chỗ không tìm được phương tiện liên lạc.

Tất cả trong dự liệu chỉ có chỉ huy cách đó mấy trăm km không biết thế nào.

…. ….

Lúc này Dư Tội ở trong phòng giám sát của siêu thị điện máy, bốn bảo an nhường vị trí, trên màn hình khắp nơi là người với người.

“ Xử trưởng Dư, chỗ kia ...” Một hình cảnh nói, vị trí tây nam, cách lối rẽ 20 mét, độ chênh lệch chỉ có 5 mét, đã đạt tới cực hạn thiết bị theo dõi, song vẫn vô bổ:

Tầng một người qua kẻ lại, tầng hai ngã giá mặc cả, tầng ba tầng bốn, không thiếu người, Dư Tội đấm đầu hỏi:” Tầng 7 không có giám sát.”

“ Đó là công ti tư nhân, đa phần thuê một hai phòng, chúng tôi không thể giám thị tới đó, chỉ đến hành lang là hết.” Bảo an giải thích:

Mọi người đều nhìn Dư Tội, cảm thấy loại địa điểm như vậy có khả năng rất cao.

Lý Mân bê cái laptop đã quay về phòng giám sát, kiến nghị:” Báo cháy, để tín hiệu di chuyển, khi hắn ra ngoài, chúng ta có thể chặn lại.”

“ Không được, không được, lượng giao dịch ở đây mỗi ngày hơn trăm vạn.” Bảo an hết hồn ngăn cản:

“ Thương hộ lột da chúng tôi mất.” Một bảo an khác phản đối, quyết không phối hợp:

“ Tổn thất quá lớn, chúng ta không gánh nổi trách nhiệm.” Dư Tội lắc đầu phủ quyết:

Trên màn hình không ít những người hoặc đứng hoặc ngồi, cầm di động, ôm laptop đeo tai nghe, miệng nói không ngừng, nghi phạm có thể là bất kỳ ai trong số đó.

Đây là nút thắt, chỗ sơ hở duy nhất của nghi phạm là sđt kia, nếu phát hiện có gì bất thường, số máy biến mất, vậy là hết nghi phạm.

Thời gian chỉ hướng 9 giờ 30, vẫn chưa có biện pháp gì, Dư Tội vẫn hạ lệnh cho hậu phương: Bắt đầu giao dịch.

“ Còn chưa xác định được mục tiêu, chẳng may giao dịch hoàn thành, hắn biến mất luôn thì sao?” Lý Mân khẩn trương:

“ Dù sao thì hắn chẳng lấy được tiền ...” Dư Tội nói tới đó sực tỉnh cười ha hả:

“ Chúng ta đúng là, sốt ruột cái gì, xử trưởng Tiêu ở ngân hàng rồi, hắn không rút được tiền thì có gì phải sợ, hắn cũng không biết được bị cảnh sát bám theo, chúng ta thong thả chơi với hắn, lần này không được, câu thêm vài lần.”

Lý Mân và mấy người khác nhìn y như nhìn quái vật.

...... ...........

“ Giám đốc Trương, tôi tới sau công viên rồi, đúng thế, tôi đi taxi, được, tôi đợi anh.”

“ A lô, giám đốc Trương, sao anh còn chưa tới, gì, tắc đường à? Bạn tôi đã đợi ở ngân hàng ... Được rồi.”

“ Giám đốc Trương.”

Trong vòng 8 phút, Thử Tiêu gọi điện cho nghi phạm tới 3 lần, lần cuối cùng tên lừa đảo nói:” Tối thấy anh rồi, tới ngay.”

Vừa cúp máy một cái, di động của Thử Tiêu đã đổ chuông liên hồi, từ chối, lại có, ấn, vẫn kêu, không ngờ ngay cả số hiện thị cũng không có.

“ Ngăn cản cậu gọi điện, tiếp theo hắn đi lừa xử trưởng Tiêu rồi.”

Lạc Gia Long ấn màn hình, Tiêu Mộng Kỳ xuất hiện, dí di động vào camera, hiện lên số Thử Tiêu:

“ A lô.” Tiêu Mộng Kỳ nhận máy:

“ Cô có phải bạn anh mua xe không, anh ấy bảo cô chuyển tiền.”

Tiêu Mộng Kỳ nói với giọng hoài nghi: “ Vậy để anh ấy nói với tôi, tôi đâu có quen anh.”

“ Anh ấy đang thử xe, hài lòng lắm.”

“ Không được, đưa điện thoại cho anh ấy đi.” Tiêu Mộng Kỳ dứt khoát không chịu:

“ Ài, xem cô kìa, tôi nói mà không tin .... Được rồi, cô đợi chút, anh ấy sẽ gọi lại ...” Đối phương nhượng bộ:

Không lâu sau tiện thoại gọi lại, Tiêu Mộng Kỳ nghe thấy tiếng động cơ ầm ầm, trong điện thoại truyền ra tiếng Thử Tiêu: “ Xe không vấn đề .... Tôi lấy ... Gửi tiền cho anh ấy đi.”

Sau đó đối phương nói: “ Cô à, cô nghe thấy rồi chứ ... Anh ấy đang chơi vui, chúng tôi vội đi, cô gửi tiền được chưa?”

“ Được, tôi gửi ngay.” Tiêu Mộng Kỳ biết là lừa đảo, vẫn bất ngờ nghe đúng giọng Thử Tiêu:

Đối phương cúp máy.

Tiêu Mộng Kỳ gõ laptop, phía kia nhìn thấy Lý Mân toát mồ hôi:” Sao thế, chưa tìm được à?”

“ Vẫn chưa.” Lý Mân xoay màn hình về phía Dư Tội đang ngồi ngây người nhìn camera giám sát:

Dư Tội nghe thấy giọng Tiêu Mộng Kỳ quay sang nói:” Gửi tiền cho hắn đi.”

Tiêu Mộng Kỳ rút ra một tấm chi phiếu, đưa nhân viên ngân hàng đang đợi bên cạnh:” Gửi tiền vào tài khoản này.”

Tất cả làm đúng theo bố trí, không lâu sau đối phương gửi lại tin nhắn khách khí: Cám ơn.

Sau đó ... Không còn sau đó nữa, di động của Thử Tiêu không kêu nữa, Tiêu Mộng Kỳ gọi số điện thoại kia không được, chắc cho vào danh sách đen rồi, vụ lừa đảo thành công mỹ mãn như mọi lần.

Bình Luận (0)
Comment