Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 901 - Q8 - Chương 047: Cúi Đầu Nhận Tội.

Q8 - Chương 047: Cúi đầu nhận tội. Q8 - Chương 047: Cúi đầu nhận tội.

Mấy cảnh sát phân cục chen lấn đám đông xông tới, nhưng đến gần mục tiêu thì khựng cả lại, họ nhìn thấy bà bầu bụng bự.

Nữ nhân đó cũng sững sờ, kinh hãi nhìn cảnh sát, hành lý, di động rơi xuống đất, bị vô số bàn chân dẫm qua, vỡ nát.

Người nhanh chóng được đưa tới phân cục hàng không, do Tiêu Mộng kỳ dìu đi, cô không biết nữ nhân này sao đâm đầu vào lưới, nhưng cô đoán ra được nguyên nhân Lý Hồng Bân không khai.

Nữ đồng bọn này là bạn gái tên lừa đảo, mang theo 10 vạn tiền mặt, muốn chuộc bạn trai bị "bắt cóc", khi cô ta khóc sướt mướt kể ra câu chuyện khó tin, cả Tiêu Mộng Kỳ cũng thương cảm.

…….. …..

“ Tôi rất cảm thông với cảnh ngộ của anh, nhưng những người bị anh lừa còn đáng thương hơn.” Dư Tội khoanh tay trước ngực, dựa vào tường phòng thẩm vấn:

Đã 11 giờ 30 sáng rồi, Lý Hồng Bân ánh mắt đờ đẫn, vẻ mặt lãnh đạm, ai cũng có thể cảm nhận được sự ngoan cố của hắn.

“ Đừng hi vọng tôi áy náy, tôi cũng không địch xin lỗi đâu, giống như anh cũng không định chịu trách nhiệm vì việc mình làm, anh có thể hận tôi, nhưng anh không làm gì được. Giống rất nhiều người bị anh lừa tiền, bọn họ hận anh thấu xương mà vô kế khả thi, giờ đã cảm thụ được sự tuyệt vọng đó chưa?” Lời Dư Tội nhẹ nhàng, nhưng tựa gai đâm, mặt Lý Hồng Bân xuất hiện chút không thoải mái: “ Nói một câu thôi, anh không chuẩn bị nhận tôi, tranh thủ khoan hồng à?”

“ Tôi không làm gì hết, là các người gài bẫy tôi ... Dù ép tôi phạm tội, dù các người tra tấn làm tôi nhận tội, tôi cũng sẽ phản cung, tôi sẽ tố cáo.” Nghi phạm nghiến răng ken két:

Nhân tính là thế nào, đó không phải thứ người khác có thể suy đoán được, rõ ràng phạm tội mà hành vi như người tốt bị hàm oan, Dư Tội đợi mười mấy giây: “ Vậy tôi nói mục đích của tôi, tôi không định hỏi anh gì hết, chẳng hứng thú muốn biết anh làm gì, tôi chỉ muốn nói với anh một chuyện trái lương tâm của tôi, nhưng thái độ của anh khiến tôi bớt bị lương tâm khiển trách hơn rồi.”

Tiêu Mộng Kỳ biết đến lúc, ấn điều khiển màn hình TV.

Nghi phạm tức thì đứng bật dậy, kinh hoàng nhìn màn hình, muốn xông tới, nhưng đáng tiếc sự kích động chỉ kéo theo một một hồi những tiếng leng keng thôi.

Tiêu Mộng Kỳ mặt lạnh tanh đẩy tới bức ảnh giám sát ngân hàng:” Nữ nhân đó tên Cát Vinh Vinh, người Long Nham, cùng quê với anh, ngày 21 tháng 3 ở cây ATM số 43 thu được hình ảnh cô ấy rút tiền ... Cùng ngày, nông dân Cao Quân Hồ bị lừa 6000 đồng ... Tiền do Cát Vinh Vinh nhận.”

“ Không phải cô ấy, không phải cô ấy ...” Nghi phạm la hét mất kiểm soát một hồi rồi dần dần ngồi xuống, hai tay vò tóc, cúi mặt khóc nức nở:

“ Còn nhớ tôi ở Ngô Châu đấm ánh một cái chảy máu mũi lại còn ghi hình lại không? Có biết vì sao Cát Vinh Vinh lại tới Đại Nguyên đâm đầu vào lưới không?”

Nghi phạm kinh khủng nhìn Dư Tội, hắn không sợ bị tra tấn, song từ lời nói của người này, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng hắn.

Lý Mân tìm thấy một số QQ bên trong laptop cá nhân của nghi phạm, tìm ra người liên liên tục nhất, đó là mục tiêu, nhưng không ngờ là nữ nhân có thai.

“ Tôi học anh thôi, cắt ghép giọng nói của anh thành chuẩn bị tiền, tôi cần dùng ... Sau đó gửi vào số QQ anh hay liên hệ, rất bất ngờ, có người liên hệ với tôi.” Dư Tội tặc lưỡi: “ Sau đó đơn giản thôi, tôi bảo cô ấy là anh nợ tiền tôi, không trả tôi chặt chân ... Có lẽ lời của tôi không đáng tin, nhưng mà cảnh anh bị đấm vỡ mũi đáng tin.”

Đó là chuyện trải qua, cực kỳ đơn giản, đồng bọn của kẻ lừa đảo mang tiền chuộc tới.

Nghi phạm ngẩng đầu lên, nước mắt ròng ròng, thình lình phun bãi nước bọt vào mặt Dư Tội.

Hùng Kiếm Phi vỗ bàn đứng dậy, Tiêu Mộng Kỳ kéo xuống, Dư Tội không có phản ứng gì, cứ như không phải nước bọt nhổ vào y vậy, cười lạnh: “ Lộ bản mặt thật rồi, hay lắm giờ tới tôi.”

Nói rồi chát một phát, nghi phạm bị đánh hộc máu miệng, Dư Tội tóm cổ hắn: “ Mày đừng nghĩ tao là cảnh sát mà không dám đánh mày, cái tát này tao đánh hộ vợ mày, thằng súc vật như mày nếu chỉ chửi thôi thì nhẹ quá, có thứ khốn kiếp nào kéo cả người nhà vào chuyện phạm tội không? Mày lại biến vợ mày thành tòng phạm.”

Chát, lại cái tát nữa, Dư Tội nhổ nước bọt vào mặt hắn: “ Cái này là thay cho đứa con sắp ra đời của mày, hổ dữ không ăn thịt con, mày hại cả hai mẹ con họ, mày ở ngoài tiêu diêu, vợ mày lại nghĩ mày vất vả kiếm tiền nuôi gia đình.”

Chát, cái tát thứ ba.

“ Mày có biết nếu những người bị mày lừa biết vợ mày ở Đại Nguyên sẽ thế nào không? Cái này tao tát hộ họ, có tay có chân không làm việc tử tế đi lừa tiền mồ hôi nước mắt của người ta.”

Chát, cái tát thứ tư.

“ Cái này là của tao, dám nhổ nước bọt vào mặt tao à, mày cứ đợi hối hận đi ... Tao cho mày sống cả đời trong hối hận, mày nghĩ mày là anh hùng hảo hán à? Cho mày biết, mày lừa bao tiền, tao khiến vợ mày phải nôn ra bấy nhiêu, một xu cũng không thiếu, nếu không tao không tha cho cô ta ... tao nói được làm được ...”

Dư Tội nói xong đẩy nghi phạm xuống ghế, xoay người bỏ đi.

“ Không, không đừng ....” Nghi phạm nhào tới ôm chân Dư Tội, gào khóc thảm thiết: “ Tôi nhận tôi, tôi khai, đừng đụng vào cô ấy ... Cô ấy còn nhỏ, không biết gì cả, tất cả do tôi làm, tôi làm ... Thật đấy cô ấy không biết gì đâu ...”

Phù, Tiêu Mộng Kỳ thở như trút được gánh nặng, đồng thời khóe mắt cũng cay cay, nam nhân không dễ rơi lệ, một nam nhân khóc tới mức này đoán chừng áp lực tâm lý tới cực hạn.

Dư Tội như không có cảm xúc gì, rút chân lại, căm ghét đá cho hắn một phát, đóng sầm cửa bỏ đi. Hùng Kiếm Phi không ngồi yên được nữa, lòng thương hại chuyển sang nghi phạm, đỡ hắn lên, gọi hai người vào sát trùng băng bó, trong quá trình ấy nghi phạm không bận tâm tới bản thân nữa, vội khai từng vụ từng vụ một ...

Khi thẩm vấn và khai báo đi vào đúng quy trình, Tiêu Mộng Kỳ lặng lẽ lui ra, dù hận nghi phạm tới tận xương, cũng không kìm được tiếng thở dài.

“ Chuyện Cát Vinh Vinh, nhờ cô.”

Tiêu Mộng Kỳ ngẩng đầu lên, Dư Tội đi tới gần, vừa mới rửa mặt xong, nước trên tóc vẫn nhỏ tong tong, cô khẽ gật đầu.

Kỳ thực hai người đó chưa làm giấy kết hôn, cô gái còn chưa đủ tuổi, nhưng ở quê cơ bản coi nhau là vợ chồng rồi, Tiêu Mộng Kỳ hỏi: “ Anh hình như không quan tâm tới kết quả thẩm vấn?”

“ Kết quả là hắn bị pháp luật chế tài, chúng ta bị lương tâm khiển trách, không phải luôn là như vậy à?”

“ Tôi không bình luận chuyện anh làm, có điều vẫn phải cám ơn anh.” Tiêu Mộng Kỳ nhẹ nhàng khuyên: “ Mặc dù anh không thích nghe, song tôi vẫn muốn nhắc anh, phương pháp, phương thức vẫn phải coi trọng.”

Dư Tội cắt ngang: “ Nếu toàn bộ cảnh sát có học vấn cao như cô, vào nghề một cái là cấp phó khoa, ngồi trong phòng điều hòa, tôi tin là mức độ văn minh chấp pháp sẽ rất cao, song cô thấy rồi đấy, nếu văn minh thì chúng không nhận tội đâu ...”

Tiêu Mộng Kỳ mím môi không nói nữa, từ khuôn mặt mệt mỏi đó, cô thấy một thứ, bất đắc dĩ.

Dư Tội đi rồi, lúc này có lẽ một cái giường hấp dẫn hơn bất kỳ mỹ nữ nào, Tiêu Mộng Kỳ ngây người nhìn theo, một lúc, vạn lời muốn nói không tìm ra câu nào thích hợp, về phòng mở laptop, lật từng trang tài liệu, nhìn khuôn mặt hung ác của Dư Tội, nhìn ảnh máu me của nghi phạm, không chút do dự ấn nút xóa ... xóa hết, lương tâm khiển trách là đủ rồi, không cần thêm sự khiển trách nào khác nữa.

Ngày hôm đó, 27 vụ án lừa đảo mua xe liên tục xảy ra ở Đại Nguyên bị phá, đội hình sự đồn Khai Hóa liên tục sáng tạo kỷ lục phá án thấp dùng tốc độ không gì cản được, leo lên trang đầu mạng nội bộ. Báo pháp chế tỉnh bắt đầu cử người tới theo sát vụ án hoàn mỹ bắt được nghi phạm, thu lại được tiền này.

Kết quả hoàn mỹ, ai bận tâm tới quá trình.

Bình Luận (0)
Comment