Lận Thần Tân không ngờ thoáng cái đang từ anh em biến thành kẻ thù giai cấp rồi, mấy người kia ra tay rất nhanh, hắn không kịp phản ứng, chỉ biết la hét:” Này này này, làm gì thế, nhẹ chút, Tiêu ca ... Chúng ta là anh em, tôi còn vì nhân dân lập công.”
“ Làm gì thế hả?” Đỗ Lôi vùng vẫy, đùng đùng nổi giận:
“ Mang trò trẻ con này ra chơi với tôi à?” Dư Tội lột băng trên mặt Lận Thần Tân: “ Chỗ này do nhẫn quẹt qua đúng không? Chỗ xưng trên trán và cổ, trông giống khoảng cách giày cao gót.”
Lận Thận Tân xấu hổ che mặt không nói nữa.
Dư Tội tiếp tục lột áo Đỗ Lỗi ra, nào ngực, nào lưng, mấy vết thâm tím giống hệt của Lận Thần Tan, rất đơn giản, đều bị giày cao gót dẫm đạp một trận.
Không cần Dư Tội giải thích thì chuyện cũng đã rõ ràng, ba người kia phẫn nộ nhìn trừng trừng, vốn đã cảm thấy có gì đó bất thường mà, mẹ nó dám nói dối.
“ Để tôi kể lại nhé .... Hai người đi tán gái, khả năng gặp phải cô gái không nên gặp, hoặc là cô phản cảm hai người, hoặc là phương thức có vấn đề ... Chát, cho Thú Y một tát, rầm, cho Đỗ Lỗi một đấm vào mũi ... Hai người ý đồ phản kháng, không ngờ bên kia càng tàn nhẫn, hạ gục cả hai, dẫm Đỗ Lỗi vài phát, Thú Y được khuyến mãi vào mặt .... Hai người vô kế khả thi, nên bày kế để chúng tôi giúp trút hận.” Dư Tội hời hợt kể, đây không phải tìm cảnh sát báo án, mà là tìm ác ôn báo thù:
Đoán đúng rồi, Đỗ Lỗi mắng Lận Thần Tân: “ Đúng là đồ Thú Y, hại chết tôi rồi ... Tôi bảo cậu tìm XHĐ, cậu lại muốn tìm cảnh sát ... Chú cảnh sát đâu dễ lừa, không liên quan tới tôi, là cậu ta bốc phét rất thân với cảnh sát, còn nói sắp làm cảnh sát rồi.”
“ Xéo, không phải cậu sờ đùi người ta thì làm gì có chuyện tôi bị đánh, tôi nói với cậu bao nhiêu lần rồi party tư nhân không phải chỗ kia, cậu cứ thích ra vẻ thổ hào.”
“ Sợ gì, dù sao lão tử cũng chưa xong với chúng đâu.”
“ Bằng vào cậu à, toàn bộ gia tài không bằng cái bánh xe của người ta, nhổ vào mặt, không phải vì cứu cậu, tôi có gặp chuyện này không?”
Càng chửi nhau chân tướng càng rõ, té ra hai tên này tới một party cao cấp để mở rộng tầm mắt, ai ngờ Đỗ Lôi nhìn trúng em gái bên tổ chức, người ta không thèm để ý, hắn mặt dày bám lấy, to gan sờ mông với đùi người ta.
Và kết quả là đây.
Đỗ Lôi ủy khuất nói, nữ nhân đó là đồ lừa đảo, ngoắc tay gọi hắn ra ngoài, hắn đi theo ra tới sảnh, thế là ăn đòn, mà không chỉ một, bốn năm nữ nhân cùng đánh, Thú Y vào cứu bạn, thế là chung số phận.
Hai người sụt sùi bổ xung, còn bị mấy vệ sĩ kéo ra đống rác cửa sau khách sạn, không dám báo án.
Đám Dư Tội tức điên, xoa tay hăm dọa bạo hành, Thú Y vội ôm Thử Tiêu: “ Tiêu ca, nể mặt tôi mời anh đi bar tán gái, anh không thể không quản.”
“ Đúng thế, tôi giới thiệu em gái của tôi cho các anh cũng được, chỉ cần các anh giúp.” Đỗ Lỗi quyết định đổ máu:
Nhưng chuyện này giúp thế nào?
Dư Tội tìm kiếm trên di động, rồi chìa ra bàn, lễ cảm tạ của đầu tư Tĩnh Hải: “ Cái này hả?”
“ Đúng ạ, rất nổi tiếng, chúng tôi nghe danh mới tới, hôm qua là tiệc quyên góp, hôm nay là tiệc cảm tạ.” Đỗ Lôi gật đầu:
“ Được, đi xem sao, nếu hai anh có gan thì đi cùng tôi, nếu họ dám đánh người, tôi bắt ngay tại chỗ.”
Dư Tội bất ngờ đồng ý giúp, nhưng đám anh em càng thấy bất thường, sao nụ cười đó chả giống giúp người mà giống hại người thế?
Đúng 7 giờ, một chiếc Mercedes một chiếc Land Rover nối nhau đi vào bãi đỗ của Thiên Ngoại Hải. Lạc Gia Long, Đỗ Lôi, Dư Tội một xe, Thử Tiêu, Uông Thận Tu, Lận Thần Tân một xe, mặc đồ tây hiên ngang nhảy xuống, đứng như tập đoàn XHĐ.
“ Đi, hai người đi thăm dò rồi ra báo cáo.”
Dư Tội phất tay, Tiểu Đỗ và Thú Y lật đật chạy đi dò đường.
Hai tên này đúng là thứ bại gia, vì xả hận mà bày tiệc mời cảnh sát, Đỗ Lôi còn nói, chỉ cần họ ngăn cản đám vệ sĩ, hắn sẽ dày vò mấy cô ả kia. Vậy mà Dư Tội lại đồng ý, còn mặc cả không ít tài trợ, rất giống cảnh sát bẩm ăn tiền làm việc.
Cả Thử Tiêu cũng thấy cần chột dạ, khuyên nhủ: “ Dư Nhi, cậu thực sự muốn ra mặt giúp họ à?”
“ Giúp cái rắm, chúng ta mà đối đầu với đám vệ sĩ chuyên nghiệp còn thảm hơn họ, nhìn khí thế ở đây đi, phân cục cũng không dám dính vào.”
Khách sao 5 sao, ai chả biết nếu xảy ra chuyện gì, đám phú thương có thể trực tiếp kiện lên tỉnh.
“ Vậy sao cậu còn giúp họ?” Lạc Gia Long không hiểu:
“ Có nợ phải trả, Thú Y đúng là giúp chúng ta một lần, các anh định dùng mặt lạnh ngó lơ à?”
Tình nghĩa phải có qua lại, huống hồ mấy tên kia còn được người ta mời đi bar, Uông Thận Tu đánh giá: “ Kỳ thực bản chất Thú Y là tốt, đối phương ra tay hơi quá, nhưng mà trường hợp này, thân phận chúng ta chỉ ăn đòn thôi.”
“ Anh em chí ít cũng phải giúp miệng lấy khí thế chứ, nói không chừng hắn thấy em gái kia xinh đẹp lại bỏ qua ... Xem tình hình, thích hợp nói đỡ vài câu, kiếm ít viện phí, không thể đánh không người ta như thế, chuyện này là phạm pháp.” Dư Tội gật đầu nghe khuyên nhủ:
Cơ mà cứ cảm giác không ổn, sau vụ án ma túy, không còn thấy Dư Tội tổ chức anh em làm bậy nữa, Thử Tiêu hai tay ôm mặt Dư Tội nhìn đi nhìn lại, khẳng định: “ Nói dối, mặt mà bình tĩnh thế này là nói dối.”
“ Thế thì khi nào tôi nói thật?” Dư Tội gạt tay hắn:
“ Thứ trong mồm cậu tuôn ra làm quái gì có cái gì là thật.” Thử Tiêu hăm dọa: “ Lạc Đà, Hán Gian, về thôi, thà mang tiếng còn hơn chết không rõ ràng.”
“ Khoan ... Chặc, có chút lý do ...” Dư Tội đem chuyện Biện Song Lâm muốn sưu tập các loại tạp chí kinh tế trong mười năm qua, y nghĩ chắc chắn tên lừa đảo có ý đồ:
“ Vậy thì liên quan gì tới chuyện này?” Lạc Gia Long không hiểu:
“ Tôi nghiên cứu rất kỹ lý lịch của Biện Song Lâm, tổng số kim ngạch lừa đảo mà hắn dính vào là 400 triệu, vì 4 người dính líu vụ án mà 2 bỏ trốn, nên xác định kim ngạch lừa đảo là 1 vạn, trả lại 149 vạn ... Một vị bỏ trốn ra nước ngoài, mang theo hơn 600 vạn, có thể nói, vụ án này có sự ăn ý ngầm nào đó, cho nên hắn mới sống được, có khả năng không?” Dư Tội nhìn Lạc Gia Long:
“ Phạm nhân dính líu rộng rãi, hắn sống người ta khó chịu, hắn chết thì án khó xử, thế nên trại giam là bùa hộ thân cho hắn.” Lạc Gia Long gật gù: “ Có khả năng, song cậu còn chưa nói ra sự liên quan.”
“ Trùng hợp thôi, trưa nay tôi ăn cơm với Ngụy Cẩm Trình, hắn nói muốn học quản lý tài chính phải tiếp xúc với vòng tròn này, thời gian qua nổi bật nhất là đầu tư Tinh Hải, hắn nói tôi cẩn thận, khắp nơi là cạm bẫy ... Ai ngờ tôi chưa tới có hai người lọt bẫy, nếu là cty đầu tư kinh doanh thì thuê nhiều vệ sĩ thế làm gì? Để đánh Đỗ Lôi à?”
Đang bàn luận thì hai người kia trinh sát trở về, Lận Thân Tân báo cáo: “ Ở tầng thượng, tiếp khách ở cửa có 4 người, 2 nam 2 nữ, từ thang máy tới cửa ra vào có 8 vệ sĩ.”
Thế này khó xâm nhập rồi, hắn nhìn mấy vị mình gọi theo, bỗng nhiên nhớ Hùng Kiếm Phi.
Đỗ Lỗi thở dốc nói: “ Không vào được, phải có thiếp mời, không có thì bảo an xách ra cửa.”
Bọn họ mặc thường phục, lại không thể lộ thân phận ra, vậy phải làm sao?
“ Loại chuyện nhỏ này mà cũng phải lo thì coi thường cảnh sát quá đấy.” Thử Tiêu và Dư Tội gật đầu với nhau sau đó hắn dẫn mọi người đi thẳng vào sảnh, Đỗ Lỗi và Lận Thần Tân chả hiểu gì, lật đật chạy theo, thi thoảng quay đầu ngó Dư Tội vẫn lẩn quẩn ở bãi đỗ xe :