Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 915 - Q8 - Chương 061: Như Mộng Như Ảo. (2)

Q8 - Chương 061: Như mộng như ảo. (2) Q8 - Chương 061: Như mộng như ảo. (2)

Loại người như Mã Cương Lô có thể dọa được tất cả người bình thường, chỉ tiếc Tiêu ca không bình thường, khinh miệt nói: “ Mã Cương Lô, thứ hết thời thôi, anh em tôi có thể bóp vỡ trứng lão, không tin gọi tới đây xem dám lên mặt với tôi không?”

Hả? Mỹ nữ không ngờ đưa ra một danh nhân lại không trấn áp được người này, nếu là thứ bạt mạng thì khó giải quyết rồi, song mỹ nữ tự có cách giải quyết của mình, cười quyên đổi giọng: “ Xem anh nói kìa, đã quen Mã Lão, vậy chúng ta là người một nhà rồi, anh nói đi, định làm gì cô gái yếu đuối như tôi.”

Tiêu ca quay đầu ra sau hất hàm: “ Làm sao, các cậu nói đi.”

“ Không sao cả ạ ... Không đánh không quen mà.” Đỗ Lôi ăn hại xoa tay:

Mỹ nữ háy mắt: “ Vậy cám ơn anh, tôi có mắt mà không biết núi Thái Sơn.”

“ Khoan, tôi thì sao, tôi chẳng làm gì mà bị đánh.” Lận Thần Tân phẫn nộ xen vào:

“ Xin lỗi, người ta cũng do giận quá mà.” Mỹ nữ làm vẻ quan tâm, chu môi như côi gái nhỏ làm nũng, nhỏ nhẹ hỏi: “ Người ta đã xin lỗi rồi, anh còn định chấp một cô gái sao?”

Mỹ nhân như ngọc trước mặt, Lận Thần Tân định nói gì cũng quên rồi: “ Không sao, nói rõ là không sao.”

“ Hai anh ấy đều không để bụng nữa.” Mỹ nữ cười khúc khích đưa bàn tay trắng trẻo về phía Thử Tiêu:

Tiêu ca ra sức ép ý nghĩ dơ dáy trong lòng xuống, khó khăn lắm mới nói được một câu thể diện: “ Chuyện này có thể không truy cứu, nhưng tiền thuốc men phải đền chứ? Đừng trách tôi tham, với chỗ này của cô, không trả 10 vạn không xong đâu. Không phục cứ bảo đám kia đánh tôi xem tôi có rỡ chỗ này không?”

Nữ nhân đó mặt biến đổi mấy lần, nhìn Thử Tiêu có chút kinh sợ, cắn răng bỏ đi, để lại một mệnh lệnh: “ Đưa hắn 10 vạn.”

Ái dà, Tiêu ca muốn tát mình một cái, hối hận trách mình quá kém cỏi, còn chưa nói là USD.

“ Anh Tiêu, anh Tiêu ...” Lận Thần Tân kéo t

ay Thử Tiêu chỉ chỉ, chỉ thấy Uông Thận Tu nhìn mỹ nữ đó như bị sét đánh, còn cách đó không xa, mỹ nữ cũng mặt bàng hoàng.

Thình lình nữ nhân đó quay người đi thật nhanh, Uông Thận Tu sực tỉnh đuổi theo.

Chuyện gì thế? Ba người Thử Tiêu định đứng dậy xem có chuyện gì thì hai em gai trang phục OL ngăn lại, ân cần đưa một tờ chi phiếu, Tiêu ca chẳng buồn nhìn ném cho Lận Thần Tân, chạy đi tìm Uông Thận Tu nhưng không thấy đâu nữa.

Lúc này bữa tiệc kết thúc, phục vụ viên dọn dẹp đồ ăn, mỹ nữ qua lại đưa rượu, họa động thứ hai là vũ hội, đã có không ít mỹ nữ sườn xám mời khách tới sàn nhảy.

Có lẽ được dặn chiếu cố đặc biệt, luôn có ba mỹ nữ vây quanh Thử Tiêu, cuối cùng có một em gái mời được Tiêu ca, còn Đỗ Lôi và Thú Y sớm tìm được bạn nhảy.

Phụt, Lý Dật Phong phun rượu ra, Âu Yến Tử ở đối diện á một tiếng né tránh, định mắng thì phát hiện ánh mắt bạn trai không đúng, quay đầu nhìn.

Đường phục, quần thụng, giày nhọn, một tên béo xấu xí thô bỉ đang ôm eo cô gái trẻ xinh xắn nhảy tưng bừng, bộ dạng buồn cười làm xung quanh vỗ tay rào rào.

“ Có, có phải Thử Tiêu không?” Âu Yến Tử chớp mắt mấy lần:

“ Chắc chắn.” An Gia Lộ cười chảy nước mắt, cô thấy bộ dạng này của Thử Tiêu một lần rồi, không lạ, vỗ vai Lý Dật Phong: “ Đi, chào một tiếng, Tiêu ca sống không tệ.”

Từ kinh ngạc bừng tỉnh, hai người kia sực tỉnh, Lý Dật Phong từ xa hô: “ Tiêu ca, chơi vui quá nhỉ?”

“ Làm như mỗi cậu biết chơi.” Thử Tiêu không biết là ai, đắc ý ôm em gái làm động tác khoa trương, mặt tròn bụng bự, đúng là mang phong tình khác biệt, thu hút không ít ánh mắt ...

Trong phòng giám sát, có một nam tử chú ý tới tên béo này, hắn nhận ra, đó là bạn trai của An An, loại người mà hắn nhìn cũng thấy buồn nôn, không tin An An tiếp nhận được.

Nếu không có ản tình thì chắc chắn là cố ý rồi, hắn nhìn bóng dáng An Gia Lộ phiêu dật qua màn hình, không khỏi suy nghĩ miên man.

Chuyện chưa rõ, lại thêm chuyện mới, một vệ sĩ vội vàng chạy vào phòng giám sát thì thầm với ông chủ, hắn ngạc nhiên.

Vệ sĩ vội vàng dẫn đường, bữa tiệc hôm nay xem ra nhiều chuyện rồi.

Trong đám đông vây quanh, Lâm Vũ Tịnh cũng bị Thử Tiêu thu hút, nhưng suy nghĩ của cô khác mọi người, ánh mắt nhìn quanh, Thử Tiêu và chồng cô như hình với bóng, nhất là khi xuất hiện ở nơi không phù hợp này thì không thể thiếu chồng cô được. Quả nhiên tìm kiếm các góc, thấy chống minh đan hai tay trước mặt, lặng lẽ suy ngẫm gì đó, tựa người ngoài cuộc.

Tựa hồ tâm linh tương thông, Dư Tội cũng nhìn thấy vợ mình, ngạc nhiên đứng lên, nhưng quên bước, hai người nhìn nhau như hóa đá.

Đấy có phải vợ mình không? Sao lại ăn mặc hở hang lả lơi như thế, sao lại tới chỗ thế này, chẳng lẽ ...?

Kinh ngạc, nghi ngờ, tất cả hiện rõ lên khuôn mặt, Dư Tội chết đứng nhìn vợ mình, song chỉ trong tích tắc liền thở phào … may quá, không phải đi ngoại tình, ánh mắt nhìn mình như thẩm vấn phạm nhân chứ không có hoảng loạn, bề ngoài thay đổi, song vẫn là vợ mình.

Bỗng nhiên cảm thấy gặp gỡ lãng mạn thế này cũng không tệ, mỉm cười đi tới.

Lúc này vũ điệu thay đổi, tiết tấu dồn dập, như khiêu khích tâm tình tất cả mọi người, từ khoan khoái thành phấn khích.

Thử Tiêu nhảy tới mồ hôi đầm đìa, thi thoảng thè lưỡi làm mặt quỷ với An Gia Lộ và Lý Dật Phong cũng đang tay trong tay nhảy điên không kém ở bên cạnh, làm Lý Dật Phong lóng ngóng dẫm vào bạn nhảy. Âu Yến Tử ở ngoài cười suốt, tới bà An hiếm khi thấy con gái vui vẻ cũng mỉm cười.

Bị đám đông khích chen sang bên, Thành Mạn Đình quay đầu không thấy Lâm Vũ Tịnh nữa, tìm kiếm khắp nơi cô gái được bạn nhờ cậy, có lẽ đồng bệnh tương lân, cảm giác hai người rất hợp duyên, một cô gái rực rỡ không nên có cuộc sống ảm đạm, đầu tắt mặt tối vì cơm áo gạo tiền như thế.

À thấy rồi, đi nhanh tới, chuẩn bị gọi thì phát hiện ánh mắt Lâm Vũ Tịnh đang nhìn nàm tử ánh mắt ngạc nhiên, vóc dáng tầm trung, hơi gầy, sơ mi bình thường, điển hình của người cuộc sống không như ý, ở trường hợp này, không ai chú ý.

Cô cũng không nhận ra đó là chồng Lâm Vũ Tịnh, ai bảo Dư Tội quá bình thường, người ta không dễ nhớ.

“ Sao thế Vũ Tịnh?”

“ Ồ, không sao.” Lâm Vũ Tịnh mỉm cười đi thẳng về phía Dư Tội:

Dư Tội luôn rất thích dáng vẻ tràn trề tự tin của chị Lâm trước kia, tựa hồ hôm nay càng tăng thêm vài phần, chiếc váy lam rất đẹp, nhưng hở hơi nhiều, lộ ra đường nét hơi thô do nhiều năm huấn luyện khắc nghiệt mà thành, nhưng dung nhan rực rỡ ấy, vóc dáng nóng bỏng cùng hung khí trước ngực, làm người ta quên đi bất kỳ khuyết điểm nào khác.

Tới gần, Lâm Vũ Tịnh từ trên nhìn xuống, hỏi: “ Nhiệm vụ?”

“ Không phải.” Dư Tội lắc đầu:

“ Em cũng không phải.” Ánh mắt hấp háy tham lam của chồng, Lâm Vũ Tịnh mím môi cười: “ Vậy tới đây làm gì?”

“ Đó cũng chính là câu hỏi của anh.”

“ Tìm lại cảm xúc nhiều năm trước, cảm xúc làm em đưa ra quyết định cuộc đời, em sợ nếu không còn cảm xúc ấy sẽ hối hận.”

Dư Tội khẽ run lên, sau khi kết hôn, Lâm Vũ Tịnh từ bỏ cơ hội đào tạo chuyên sâu, từ bỏ lĩnh vực sở trường chuyển sang làm một công vụ viên bình thường, khả năng cũng sẽ giống đa phần công vụ viên, vô danh cả đời.

Nhưng hi sinh không có được báo đáp tương ứng, cuộc sống chẳng hoàn mỹ như mong đợi, Dư Tội xấu hổ, không thể cho người mình yêu thương nhiều quan tâm chăm sóc, cũng không thể cho cô cuộc sống đầy đủ hơn: “ Xin lỗi, anh cố gắng rồi, anh chỉ là người bình thường, không thể cho em nhiều hơn.”

“ Anh không hiểu nữ nhân muốn gì?” Lâm Vũ Tịnh đột nhiên nổi giận, bản tính phát tác, nghiến răng: “ Không nghĩ ra thì đừng về nhà.”

Xoay người bỏ đi.

Mình sai chỗ nào? Sự tình biến chuyển bất ngờ làm Dư Tội đứng đờ ra đó, Lâm Vũ Tịnh như cố ý, nhanh chóng kiếm được một bạn nhảy, chàng trai cao ráo lịch lãm, nhảy cũng rất đẹp, hai người nhanh chóng thu hút sự chú ý của người khác.

Dư Tội si dại nhìn cảnh tượng đó, như vô tình phát hiện ra vợ mình vẫn xinh đẹp mê người như vậy, vẻ đẹp đó làm y bắt đầu nghi ngờ tất cả ...

Bình Luận (0)
Comment