Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 922 - Q8 - Chương 068: Bỗng Nhiên Tan Nát.

Q8 - Chương 068: Bỗng nhiên tan nát. Q8 - Chương 068: Bỗng nhiên tan nát.

Dư Tội vừa ra đường thấy xe cảnh sát đỗ ở cửa khách sạn, nghĩ một lúc rồi quay lại khách sạn, hỏi tiếp tân, lên luôn tầng 17 nơi xảy ra vụ án.

Biện pháp bảo mật của khách sạn 5 sao rất tốt, căn bản không để lan tới khách khác, cửa phòng khép hờ, y vừa đi vào thì bị bảo an ngăn cản, lấy phù hiệu ra liền có người nhận ra chào.

Thì ra là học viên từng tới tổng đội huấn luyện, thế thì dễ rồi, hỏi vụ án, dân cảnh giới thiệu đơn giản, báo án vào lúc 6 giờ 50, chỉ 4 phút tới nơi, người bị hại trần truồng, đưa tới bệnh viện, trong phòng không có dấu hiệu ẩu đả, quan hệ tình dục ... Thậm chí không tìm thấy dấu vết gì của người thứ ba.

“ Phòng thì sao, khách thuê hay người bị hại thuê?” Dư Tội hỏi giám đốc, Thử Tiêu gian thế nào thì y rõ hơn ai hết, lừa được hắn không phải người thường:

“ Chuyện này ...” Giám đốc khó xử:

Dân cảnh giải thích:” Người bị hại nói không rõ, hôm qua có bữa tiệc tư, anh ta uống say ... Nhưng trong danh sách khách mời không có tên anh ta, bên tổ chức nói không biết.”

Gặp phải án thì ai chả sợ phiền phức, có biết cũng nói không biết.

Dư Tội nhíu mày:” Các anh mà không cung cấp được hình ảnh giám sát hôm qua thì phiền phức lớn đấy.”

“ Hả, chuyện này ... Cảnh sát Lưu ... “ Viên giám đốc ú ớ, cầu viện dân cảnh:

“ Xử trưởng Dư, chuyện là thế này, hôm qua có công ty đầu tư bao hết tầng tổ chức tiệc, mời toàn nhân vật có tiếng địa phương, vì tôn trọng quyền riêng tư, tình huống thế này bên tổ chức yêu cầu tắt giám sát ...” Dân cảnh thì thầm, đây là thông lệ:

“ Vâng vâng, đúng thế ạ, còn gian phòng này được đầu tư Tĩnh Hải bao hết, thẻ phòng do công ty họ phát cho khách tham gia, tiệc tới 0 giờ, cũng là giờ nghỉ ngơi, chúng tôi ...” Giám đốc ấp a ấp úng:

Rất nhiều chuyện không thể nói rõ, như mại dâm chơi gái, khách sạn đôi khi còn mắt nhắm mắt mở nữa là chỗ này được người ta bao?

Dư Tội không còn gì để nói, đi qua đi lại phất tay đuổi giám đốc đi, không lâu sau đuổi cả dân cảnh.

Lát sau Đổng Thiều Quân, Chu Văn Quyên và một cao thủ kiểm nghiệm hiện trường tới, loại kiểm nghiệm này vượt ngoài năng lực của đồn công an.

Không ngờ hai tiếng sau không phát hiện ra chút dấu vết nào, càng không ngờ hơn nữa, Nhâm Hồng Thành gọi điện, Uông Thận Tu cũng bị thương, đưa vào bệnh viện ....

Xảy ra chuyện gì thế này?

Sao sau một đêm, đội ngũ đã tan đàn xẻ nghe hết cả.

Bình thường tới gần phòng hiệp trợ điều tra là ồn ào nhức đầu, Tiêu Mộng Kỳ luôn nhíu mày tránh đi, hôm nay im phăng phắc, mãi không thấy ai đi làm, cô đứng ngồi không yên.

Gọi điện thoại không thích hợp, cô biết họ sẽ đưa ra lý do dở khóc dở cười, không gọi điện thoại cũng không được, đang kỳ chỉnh đốn.

Nghĩ đi nghỉ lại, cô ngồi trong văn phong thay họ, lạ quá Thử Tiêu và Dư Tội tản mạn quen đã đành, Uông Thận Tu và Lạc Gia Long vẫn đàng hoàng lắm mà.

Kỳ, sao lại bỏ việc tập thể, gọi cú điện thoại xin phép cũng không có.

Cô giận rồi, khó khăn lắm mới mở ra được cục diện tốt đẹp, vậy mà kết quả thế này đây, có phải mình nhân nhượng họ quá rồi không, cô cũng vài năm làm lãnh đạo, tâm đắc ngự hạ không ít, lại được Hứa Bình Thu chỉ điểm, vậy mà lại không khống chế được mấy người thôi sao?

Muốn tìm kích thích chắc?

Ai ngờ chuyện kích thích tới, Nhâm Hồng Thành hỏi Uông Thận Tu làm sao, vì sao bị người ta đánh, đưa vào bệnh viện lại trốn đi.

Thế là Tiêu Mộng Kỳ vội vội vàng vàng xuống lầu, gọi xe phân cục tới tổng đội, ai ngờ vừa lên xe thì có tin, Thử Tiêu vào bệnh viện, hôn mê bất tỉnh.

Cô đành tạm gác chuyện kia lại, trước tiên đi thăm người hôn mê.

Giữa đường đi lại có tin, Thử Tiêu trốn viện rồi, là Lạc Gia Long tới bệnh viện thăm bệnh báo tin, người đăng ký là Đỗ Lôi, giờ bệnh viện đang đòi viện phí.

Thế là Tiêu Mộng Kỳ giận tới đầu bốc khói, không cố kỵ gì nữa, gọi điện cho Dư Tội:” Hôm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao hai người vào bệnh viện rồi trốn cả?”

“ Tôi đang ở hiện trường, cô tới đi, khách sạn quốc tế Thiên Ngoại Hải, phòng 1719.”

Trong điện thoại truyền ra giọng nói bình tĩnh làm Tiêu Mộng Kỳ thấy mình thật kém cỏi, chưa gì đã cuống lên.

Khi Lạc Gia Long và Tiêu Mộng Kỳ tới khách sạn thì đã trưa rồi.

Hỏi chuyện hôm qua, Tiêu Mộng Kỳ mắng:” Nhân viên cảnh vụ không được ra vào chỗ giải trí, anh không biết à?”

“ Nhân viên cảnh vụ không được phép nhận lời mời bữa tiệc tư nhân, đó là một trong mười tám nội dung không cho phép, anh học chưa?”

“ Nhân viên cảnh vụ ... Thôi đi ...”

Vào trong thang máy, Tiêu Mộng Kỳ nhìn thái độ chống đối của Lạc Gia Long, nói nữa cũng vô ích, nếu chấp hành nghiêm ngặt quy định thì người mặc cảnh phục không ai hợp cách.

Lên tầng 17 thì mấy người đội hai đang kiểm tra hiện trường, chụp ảnh, Dư Tội đứng khoanh tay bên cửa sổ trầm tư, chẳng quay đầu lại.

“ Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Lạc Gia Long nghe xong chuyện mà chẳng hiểu:

“ Chúng tôi cũng không rõ, cướp của thì cậu ta nghèo rớt, cướp sắc à, cậu ta xấu đau xấu đớn. Còn có chuyện không thể hơn nữa, muốn bẫy Thử Tiêu chưa biết ai bẫy ai, hay là ai đó chơi xấu, lột sạch quần áo cho bẽ mặt?” Đổng Thiều Quân suy đoán không ra chuyện oái oăm này:

“ Không phát hiện gì cả.” Chu Văn Quyên lắc đầu: “ Không có dấu vân tay nào ngoài của nhân viên cấp cứu, dấu chân không cách nào phân biệt, không thể chứng minh có người khác tới đây.”

“ Hay là cậu ta uống say tự gây ra mà không nhớ?” Lạc Gia Long nghĩ tới một khả năng:

“ Điên, Tiêu ca có phải là nữ minh tinh đâu mà định chơi trò cởi đồ thành danh.” Đổng Thiều Quân mắng:

Mọi người chỉ biết cười, xác định được hai điểm, chắc chắn mất đồ, chắc chắn là hôn mê.

Dư Tội bấy giờ mới quay lại: “ Hôm qua Thử Tiêu đóng vai thổ hào, có lẽ diễn giả thành thật, bị người ta coi là thổ hào rồi cũng nên.”

Hả? Mọi người nhìn nhau, mặt quả táo, mắt vừa gian vừa ngu, ai mà tin.

Dư Tội chẳng giải thích, vào nhà tắm, rất sạch, chỉ có vài chỗ nước đọng, ngồi xuống nhìn.

“ Chúng tôi đã kiểm tra mấy lượt rồi, không có gì, dù có cũng trôi hết.” Đổng Thiều Quân khẳng định:

“ Cả đời bắn nhạn lại bị nhạn mổ mù mắt thế này, quyến rũ Thử Tiêu thì dễ, nhưng mà vào phòng rồi mà thoát khỏi tay hắn thì khó, đây là cao thủ.” Dư Tội lẩm bẩm:

“ Tìm Thử Tiêu hỏi là xong.” Lạc Gia Long thấy ở đây đoán phí công:

“ Anh nghĩ Thử Tiêu sẽ nói hôm qua xảy ra chuyện gì khiến anh ta trần truồng nằm đây như thằng ngốc mấy tiếng à?” Dư Tội hỏi lại:

Cũng đúng, loại chuyện này e đánh chết cũng không nói, nếu không đã chẳng trốn khỏi bệnh viện. Đây không chỉ là chuyện không thể ăn nói với tổ chức, còn nghiêm trọng hơn, không thể ăn nói với vợ.

“ Thế thì hết cách.” Lạc Gia Long nhún vai:

“ Đây khả năng là vụ cướp của, chuyên nhắm vào thổ hào xuất hiện ở bữa tiệc tư, ở trong phòng hồ sơ cũng có vài vụ án không ra đầu ra đuôi thế này, không báo án thì cũng rút lại báo án, dứt khoát phủ nhận.” Tiêu Mộng Kỳ cau mày:

“ Vậy thì quay lại câu hỏi, làm sao lừa được Tiêu ca chứ?” Đổng Thiều Quân hỏi vặn:

“ Nghĩ đơn giản thôi, xu hướng tình dục của Thử Tiêu bình thường, anh ta sẽ không cùng phòng với nam nhân, nữ nhân thì lúc đó chẳng rõ ai câu ai ... tới đây chuyện đầu tiên phải làm là gì?” Dư Tội ý đồ khôi phục hiện trưởng:

“ Cởi hết, tắm trắng trẻo.” Đổng Thiều Quân chưa nói xong đã cười:

“ Đó là lý do sao quần lót cũng không còn, vì anh ấy tự cởi, cởi xong thì xảy ra chuyện, vậy vấn đề phải ở chỗ này.” Dư Tội đứng trong phòng tắm hỏi Chu Văn Quyên:” Chắc chắn không có gì sao, chỗ này nhỏ như vậy.”

Đổng Thiều Quân vỗ đầu hối hận:” Hiểu rồi, dấu vết phải ở trên không ở dưới.”

“ Mau chóng cho tôi kết quả, hôm nay tôi không về phân cục nữa, phải làm ít việc, hai người tìm Hán Gian, Thử Tiêu thì khỏi cần, chắc chắn ở chỗ Thú Y.” Dư Tội nói vài câu rồi đi luôn.

Chu Văn Quyên còn ngơ ngác chưa hiểu gì, hỏi Đồng Thiều Quân:” Thử Tiêu khả năng cao trúng chiêu ở đây, cậu ta vào phòng tắm, nước nóng mở ra, hơi bốc lên, lúc này chỉ cần loại bột hôn mê nhanh, như vậy nước rửa trôi hết ...”

Chu Văn Quyên hiểu ra ngay tiếp lời:” Nhưng không thể đem hết hơi nước đi, sẽ gặp lạnh đóng lại ở trần nhà, thế nào cũng để lại dấu vết.”

Quả nhiên là thế, tháo mấy tấm lát trần, nhanh chóng kiểm tra, thấy tồn dư lượng nhỏ thuốc gây mê, vậy là chứng minh được Tiêu ca bị người ta đánh thuốc.

Chuyện Thử Tiêu rất dễ hiểu, nhưng Uông Thận Tu thì nghĩ vỡ đầu không ra, hắn tắt máy rồi, gọi mấy người bạn học không ai biết, một thời anh em cùng phòng, chia sẻ nhau cái quần cái áo, giờ trưởng thành rồi ... Ai cũng có bí mật riêng.

Bình Luận (0)
Comment