Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 931 - Q8 - Chương 077: Bất Học Có Thuật. (3)

Q8 - Chương 077: Bất học có thuật. (3) Q8 - Chương 077: Bất học có thuật. (3)

Hai tên thế là lại lao vào đánh chửi nhau, Dư Tội vội vàng tách ra, thật là đau đầu, nhắc nhở Đỗ Lỗi chuyện chính. Đỗ Lỗi nhớ ra, hỏi: “ Trùng Nhi, chuyện kia cậu nói có thật không, cảnh sát đang tra đấy.”

“ Tôi nghe Lưu Mao nói, hình như là thật.” Trùng Nhi tên thật là Vương Nhị, gọi trại đi mà thành:

“ Lưu Mao là ai?” Dư Tội thấy hơi mệt rồi, sợ nhất là chuyện đồn thổi qua hết miệng người này tới người khác, độ chính xác còn gì mà nói nữa chứ:

“ Lưu Mao chính là Lưu Mao chứ ai, hình như là Đại Kim Oản bị con mụ nào đó gây chuyện, chiếc Mercedes bị lấy mất rồi, còn lấy của hắn mười mấy vạn, làm hắn cả tháng không xuống giường.” Trùng Nhi chép miệng cảm thán, tiếp tục phun ra một cái tên nữa:

Đỗ Lỗi gặp ánh mắt của Dư Tội giải thích:” Tôi biết Đại Kim Oản, bán rượu cà phê, có vài đồng ... Này, có đúng Đại Kim Oản không, đừng có mà nhầm đấy, không phải chuyện chơi đâu.”

“ Chậc, là ai chứ không lừa cậu, hắn có tiền mới bị người ta lừa chứ, người khác muốn lừa tôi cũng chả được, có mẹ gì đâu mà lừa ... Thật, Đại Kim Oản say rượu kể đấy, khóc thảm lắm, có phải lần đầu đâu, tới thủ đô tán gái bị người ta xẻo ba vạn ...” Trùng Nhi thao thao bất tuyệt, thề thốt chuyện này là thật:

“ Được rồi, lần này mà thật, tôi cho cậu vay 2 vạn mở rộng chuyện làm ăn.” Đỗ Lỗi hứa hẹn thế là Trùng Nhi hí hửng tiễn hai người lên xe:

Cùng lúc đó một nhóm khác, Thử Tiêu và Lận Thần Tân tới hiệu chuyên kinh doanh đồ nữ, nhìn hoa mắt.

Đúng rồi, còn là bán đồ lót.

Chỉ là giá cả làm Tiêu ca hết hồn, tùy tiện chọn một cái cùng 2000, nghĩ thôi cảm giác rất thất bại, cả tháng lương của mình mà cũng chỉ mua được cái áo lót, đã thế Thú Y còn đả kích, thứ này có bộ mà cả năm tiền lương cũng chả mua nổi.

Hai người thì thầm nói chuyện, Thú Y dẫn dắt Thử Tiêu nhớ lại hình dạng, màu sắc.

“ Hình như là màu đỏ ... Mềm lắm, sức đàn hồi rất tốt, trước ngực thấy cả viền đăng ten ...”

“ Cô ta mặc váy màu gì?”

“ Đen.”

“ Sai rồi, màu đen không đi với áo lót ren đỏ, phải là màu vang đỏ, màu mộng ảo pha giữa đỏ và đen, kích thích trí tưởng tượng ... Về trang phục học mà nói, cách phối màu này thuộc loại hình hoang dại, bá đạo ... Chắc chắn là loại hình nữ vương.”

“ Đúng, đúng, lúc ở bữa tiệc rất nhỏ nhẹ, đến khi vào phòng lại chủ động cởi đồ, còn chỉ huy tôi.”

Thú Y căn cứ vào miêu tả càng nhận thức sâu thêm một phần, gật gù: “ Vang đỏ, thêu đăng ten, kiểu chữ V à ... Có vẻ là phong cách Pháp ... Thương hiệu Nice Claup, dòng một đêm lãng mạn .... Loại hình nữ vương tiêu chuẩn ... Không phải cỡ D, hẳn là phần trên dưới chênh lệch nhau, nếu không thì không tạo cảm giác chữ V ...”

Tiêu ca câm nín, giờ thấu hiểu hai chữ chuyên gia, không biết rúc đầu vào bao nhiêu bộ đồ lót mới có kiến thức này.

Lúc này cô bán hàng xinh xắn cao ráo đi tới, lịch sự hỏi: “ Thưa anh, anh có cần tôi giúp gì không ạ?”

Hai nam nhân loanh quanh trong hiệu đồ lót nữ, Thử Tiêu có chút mất mặt, Lận Thần Tân điềm nhiên như không, rất lịch sự: “ Tôi có chút phiền phức nhỏ, muốn mua áo lót cho cô ấy, trước kia cô hay tới TTTM Kim Uy mua, tôi không biết hiệu nào.”

“ Vâng, chúng tôi có rất nhiều khách hàng, bạn gái anh có thẻ VIP không, hoặc có thể nói tên nói cho chúng tôi tên cô ấy, tôi tra hộ anh.” Cô bán hàng rất lễ phép:

“ Tôi không biết tên cô ấy, vừa mới quen, tôi muốn cho cô ấy một đêm lãng mạn, cô hiểu mà.” Lận Thần Tân khẽ giải thích:

Cô bán hàng quả nhiên là hiểu thật, sau đó hỏi kích cỡ, Lận Thần Tân miêu tả đại khái, cô liền chỉ tay, Thử Tiêu giật mình, chính là cái áo lót đó.

“ Cô ấy mua một chiếc như thế, có điều tôi không nhớ, cô xem, đây là bạn gái tôi.” Lận Thần Tân đưa ảnh phác họa tổng hợp của máy vi tính, có điều thất vọng là cô gái không nhận ra:

Tiếp đó càng vớ vẩn, Lận Thần Tân chẳng mua gì, đứng nói chuyện với cô bán hàng một lúc, lấy được số điện thoại mà người ta còn cười vui vẻ, trong khi Tiêu ca hậm hực giục hắn đi chỗ khác.

“ Đi thôi, cả ngày ba hoa, chả làm được việc gì.” Thử Tiêu cằn nhằn:

“ Tiêu ca, đừng sốt ruột, loại địa phương này không nhiều, kỳ thực hiệu đồ lót nữ nhân, một nửa là bán cho nam đấy, nếu không phải chúng ta không có thời gian, em gái ở đây còn mặc thử cho chúng ta xem cơ, anh không để ý à, khuôn ngực em gái vừa rồi rất đẹp, là chuyên thử đồ lót đấy.”

Thử Tiêu thực sự không muốn thảo luận chủ để này, rảo bước thật nhanh, Thú Y theo sau, tổ hợp kỳ quái cứ quanh quẩn ở khu đồ nữ ...

…. ….

Dư Tội mất hai tiếng tìm được Đại Kim Oản, người anh em này họ Vạn, tên Cần Phấn, đầu hói, da vàng, mặt lõm vào như bát mẻ, chắc đây là nguồn gốc của biệt danh.

Khi gặp được hắn thì đang nằm trên ghế tựa, sau lưng là hiệu cà phê, không phải nhỏ, một cái hiệu năm sáu chục mét vuông ở đường Học Phủ đắt đỏ này, ít nhất trăm vạn.

Người nhìn chẳng ra sao, mở mồm càng chẳng ra sao, nói có chuyện gì đứng đó nói, không mời vào nhà đâu.

Dư Tội lấy phù hiệu ra di vào mặt hắn mới hiệu quả, Đại Kim Oản bỏ dậy cảnh giác nhìn hắn, chưa kịp giải thích, hắn rút ra mấy tờ 100 cuộn lại, vừa nhét vào tay, cười lấy lòng:” Chúng tôi không bán rượu và phê giả với pháo đâu ạ.”

Thế này khác gì lạy ông tôi ở bụi này, Dư Tội khách khí trả tiền:” Anh Vạn, là chuyện khác, quá bộ nói chuyện được không, không phải gây rắc rối cho anh.”

Nếu là mấy năm trước thì Dư Tội không ngần ngại đút túi rồi, con bây giờ loại chuyện này làm y không thoải mái.

Nghe nói là chuyện khác Đại Kim Oản yên tâm mời hai người vào trong, mời đồ uống, nhưng vừa nghe nguyên do, lắc đầu ngay:” Không phải đâu, bọn họ nói linh tinh đấy.”

“ À, vậy chắc không phải là anh rồi, chúng tôi vừa bắt được nữ lừa đảo, truy hồi được một phận tiền tang vật, đang tra xe, xem ra tôi tới nhầm chỗ, làm phiền anh rồi.” Dư Tội nói xong đứng lên, Đỗ Lỗi hiểu ý, nén cười đi theo:

Đại Kim Oản cuống lên:” Anh cảnh sát, chú cảnh sát ... Vậy xe, xe của tôi có thể tìm về thật à?”

“ Anh không tin tôi, tôi sao giúp được anh, tôi không phải là người đồn công an hay đội hình sự, tôi là trưởng ban tổng đội hình sự.” Dư Tội lấy chức danh ra dọa, ai dám nói tư lệnh không quân không đáng tiền:

Đại Kim Oản xem giấy tờ ghi rõ chức vụ, vỗ đùi: “ Ái dà, cái mắt này phải móc ra nuôi chó ... Anh ngồi đi, ngồi đi ... Thực sự có chuyện đó ..”

Thế là Đại Kim Oản đau khổ kể lại, chuyện xảy ra 4 tháng trước, hội nghị tiêu thụ nghề rượu toàn quốc, gặp được nữ nhân đó, tiếp thị rượu, đưa danh thiếp, mời cơm, hai người nói chuyện rất hợp ý, loại chuyện tiếp thị này, ai cũng biết đại bộ phận làm ăn là bàn bạc trên giường.

Đại Kim Oản cho rằng gặp được vận đào hoa rồi, nữ nhân đó hẹn vào phòng bàn bạc, tất nhiên hắn đồng ý, vừa vào phòng hắn ôm lấy hết gặm lại mút, người ta không phản kháng còn bảo hắn đi tắm, mở nước nóng giúp hắn ... Sau đó thì giống hệt Thử Tiêu.

“ Mất bao nhiêu?” Dư Tội hỏi:

“ Mercedes x1 hơn 30 vạn, còn có dây chuyền vàng, vòng vàng, ví, di động, mấy nghìn tiền mặt, tôi không nhớ rõ nữa ... Tôi không dám kể với ai.” Đại Kim Oản xấu hổ lắm, gian thương bị lừa, tư vị không dễ chịu:

“ Tiếp tục đi, về sau thế nào? “

“ Hả, sao anh biết?”

“ Định kiểm tra tôi à, có phải cô ta liên hệ với anh không?” Dư Tội nghiêm mặt:

Bình Luận (0)
Comment