Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 933 - Q8 - Chương 079: Tính Toán Lại Từ Đầu.

Q8 - Chương 079: Tính toán lại từ đầu. Q8 - Chương 079: Tính toán lại từ đầu.

Dư Tội hết sức thông cảm với vị đồn trưởng bất hạnh này, chỉ khách khí nói vài câu, vụ án này khả năng liên quan tới án khác, khi nào cần phối hợp chút là được.

Đồn trưởng Cao rất có thiện cảm với xử trưởng Dư, đúng là người hiểu tình hiểu lý, lại không lên mặt cấp trên, đúng là tin đồn không thể tin, ân cần tiễn ra cửa.

“ Dư lão đại, anh bảo lời Đại Kim Oản có đáng tin không?” Ra khỏi đồn, tới Đỗ Lỗi cũng không tin lời tên kia nữa:

Bất ngờ là Dư Tội lại khẳng định chắc chắn:” Hẳn là thật, hắn nói dối chuyện này làm gì cho mất mặt.”

“ Nhưng mà sao hắn ngốc tới mức độ đó, dù gì cũng là gian thương, bị lừa một lần đã đành, lại còn lừa lần hai ...” Đỗ Lỗi lắc đầu liên hổi: Lại còn keo bẩn như thế, tố cáo vợ giữ tiền mình, đi chơi gái chê đắt ... À, mua xe không mua bảo hiểm nữa ... tôi mà không nghe không ngờ loại người này tồn tại.”

“ Điều này gián tiếp chứng minh nghi phạm đã làm công tác điều tra rất tốt ... Háo sắc, ý thức phòng phạm kém, không lừa hắn lừa ai ...” Dư Tội càng đánh giá kẻ lừa đảo cao hơn một bậc, lừa cùng một người tới hai lần:

“ Dù thật, tôi thấy nên kệ xác hắn, đáng đời.” Đỗ Lỗi đánh giá thêm: “ Cả Tiêu ca cũng thế.”

“ Đúng thế, bọn họ gặp báo ứng rồi, nhưng đám lừa đảo càng đáng gặp báo ứng, đúng không?” Dư Tội không thuyết giáo song lời nói càng có sức thuyết phục:

Xe đi tới cuối đường Học Phủ, tới sảnh doanh nghiệp bưu chính, tra ghi chép chuyển tiền vào thàng 4, xác nhận lại lời Đại Kim Oản, trình độ đám lừa đảo này cao hơn Dư Tội nghĩ, chúng lấy cả tang vật làm mồi nhử để lừa lần thức hai.

Ngày hôm đó đúng là có khoản tiền 8 vạn gửi đi, tên: Vạn Cần Phấn.

“ Thế cơ à?” Lạc Gia Long ở nhà nghe mà không tin nổi, từ bẫy sắc tình thành lừa đảo liên hoàn, nắm bắt cả thời cơ lẫn tâm thái nạn nhân phải nói là cực chuẩn:” Vậy tiếp theo phải làm sao?”

“ Mai tôi đi Đại Đồng, Hoài Nhân, mở rộng phạm vi điều tra, còn anh theo kế hoạch cũ, tra nguồn tin của họ.” Dư Tội an bài:

“ Có gấp quá không?”

“ Tra nguồn tin cái gì, hỏi tôi đây này, tôi có 500 anh em, tin tức gì cũng moi ra cho anh được hết.” Đỗ Lỗi lại bắt đầu phét lác rồi: “ Đơn giản, thổ hào mở tiệc là lúc ra tay tốt nhất, loại tụ hội thương nghiệp này kỳ thực phòng phạm kém nhất, bề ngoài nói gì mà bảo vệ riêng tư khách hàng, kỳ thực là party kỹ nữ, chính phủ còn đến phát bao cao su.”

Dư Tội chỉ cười, hỏi thu hoạch bên kia, Thử Tiêu chỉ chỉ tay: “ Hỏi cậu ta, đến giờ tôi chưa hiểu, cái tên này toàn bới móc bí mật riêng tư của nữ nhân.”

Lận Thần Tân bỏ qua lời Thử Tiêu, kể lại chi tiết quá trình giải thích chỗ liên quan:

“ Hình ảnh này do nhà thiết kế phục trang làm ra, đừng coi thường nhà thiết kế hướng dẫn mua sắm này, lương ít nhất 8 nghìn, chưa kể tiền boa ... Mỗi ngày tiếp xúc đủ loại nữ khách, không chỉ am hiểu thời trang, còn am hiểu tâm thái nữ khách để tiếp thị hàng, đó là một loại trình độ …”

Một bức ảnh nữ nhân váy đen, giày cao gót buộc dây, mái tóc xoăn, so với phác họa cảnh vụ, không biết trực quan hơn bao lần.

“ Độ chính xác thế nào?” Lạc Gia Long hỏi Thử Tiêu:

“ Giống hết hồn luôn.” Thử Tiêu trả lời kèm một cái rùng mình như thể xác nhận bức ảnh này giống quá trí nhớ của hắn:

“ Đừng hoài nghi, bọn họ dựa vào nghề này kiếm cơm, tài nghệ cao hơn các anh nhiều, các anh bao lâu mới phác họa một nghi phạm? Bọn họ thì có khi một ngày làm mấy chục cái đấy.” Lận Thần Tân khẳng định chắc chắn:

Cũng có lý, Dư Tội lên tiếng: “ Tạm thời chưa dùng hình ảnh tìm kiếm, tránh sai lệch, vì cô ta giỏi hoa trang, chúng ta cứ theo tình tiết vụ án mà truy để hoàn thiện thông tin.”

Say sưa bàn luận về vụ án đến quên cả hết giờ làm, khi tiếng gõ cửa vang lên quay đầu lại mới nhận ra là Tiêu Mộng Kỳ và Trương Như Bằng đứng ở cửa. Vị cục trưởng này chẳng ưa gì mấy vị ở đây, tuổi còn trẻ mà cấp bậc sắp bằng ông ta, lại còn dẫn người không nghệ nghiệp ngoài xã hội tới phân cục, ông ta lãnh đạm nói: “Khoa trưởng Dư, anh tới đây một chút, những người khác có thể về rồi.”

Dư Tội đi theo, xuống lầu không ngờ thấy Thiệu Vạn Qua, không biết chuyện gì, cùng mấy vị lãnh đạo tới văn phòng cục trưởng.

“ Chuyện gì thế, có án à?” Cả đám ra về lên xe đợi, Lận Thần Tân tò mò hỏi:

“ Không đâu, chi đội trưởng Thiệu tới, chắc là chuyện riêng.” Lạc Gia Long giải thích, nếu là án thì thông qua văn phòng thông báo, hoặc đưa lên mạng nội bộ:

“ Tối nay ăn gì đây, Lẩu Tứ Xuyên nhé.” Đỗ Lỗi lại chen vào câu không liên quan:

“ Mùa hè đi ăn đồ Tứ Xuyên, điên cà, không sợ bốc hỏa sao?” Thử Tiêu mắng:

“ Vậy đi ăn thịt chó, tôi mời ... Cô ả Tĩnh Hải đền 10 vạn, đủ ăn uống một hồi.” Đỗ Lỗi rất hào phóng, còn rủ rê: “ Tiêu ca, ăn xong đi mát xa không, hay kiếm KTV vui vẻ tí.”

“ Xéo, xéo, đừng có nhắc tới nữ nhân với tôi. Bực mình.” Tiêu ca xem chừng chưa qua được chấn động tâm lý, mọi người cười khùng khục:

Không lâu sau Thiệu Vạn Qua lái xe đi trước rồi Dư Tội chen lấn lên xe, đang lúc chỉnh đốn tác phong, hết giờ làm không được đi xe cảnh sát, nên chen chúc lên xe của Lận Thần Tân.

“ Không sao, nói chuyện bị tập kích thôi.” Dư Tội giải thích:

“ Cậu chọc vào ai rồi?” Thử Tiêu hỏi:

“ Tôi cũng không biết, làm cảnh sát thì ai biết kết thù với ai, chỉ ngạc nhiên là người của đầu tư Tĩnh Hải tới kiếm chuyện.”

Cái mồi nhử luôn mang trên người Dư Tội không kể với bất kỳ ai:

“ A, lại đầu tư Tĩnh Hải.” Đỗ Lỗi hớn hở: “ Tiêu ca, anh gặp sự cố ở đó, đi kiếm ít tiền nữa đi.”

“ Biến, lúc đó họ không biết thân phận, lại là trường hợp đặc thù nên chỉ muốn yên chuyện mới đưa tiền ... Chứ chọi cứng thực sự thì chúng ta mới là bên ăn đủ.” Thử Tiêu quan tâm hỏi:” Dư Nhi, vậy chi đội trưởng Thiệu tìm cậu làm gì?”

“ Tĩnh Hải xin lỗi chi đội rồi, đoán xem giọng điệu của chúng là gì?” Dư Tội nhếch mép:

“ Là gì?” Mọi người hỏi:

“ Nhầm người, bọn chúng đa khai trừ người tự ý dùng xe công ty .. Toàn là nhân viên lâm thời, họ biểu thị áy náy sâu sắc, sẵn sàng bồi thường mọi tổn thất, muốn hẹn tôi nói chuyện, bất kỳ khi nào tôi tiện.”

“ Chuyện này sao kinh động tới cả chi đội trưởng Thiệu phải đích thân tới?” Lạc Gia Long ngửi thấy một mùi không tầm thường:

“ Vì nâng cao tinh thần cảnh sát nhân dân chung vai kiến thiết thành phố, nên tặng cho cục công an số thiết bị thông tấn trị giá 200 vạn.”

Có quy định không cho phép quyên tặng rồi, nhưng ngăn sao được, đơn vị nghèo như cảnh sát thì người ta cho gì cũng lấy.

Lận Thần Tân hiểu ra:” Thế này là bị miệng bên trên, chặn đường dưới, đừng nói chưa đánh anh, dù có đánh cũng chả làm sao.”

Dư Tội gật đầu:” Thông minh, kết quả là vậy đấy.”

“ Vậy cậu định làm sao, đòi chút bồi thường tinh thần đi.” Thử Tiêu xúi:

“ Xưa nay tôi coi tiền như bùn đất, trả lời là bận lắm, không đi được, xin lỗi cũng không cần, dù sao bọn chúng chẳng đánh nổi tôi, tới bao nhiêu ăn đòn bấy nhiêu thôi.”

Vẻ mặt oai hùng của Dư lão đại làm hai nhân viên phi cảnh vụ giơ tay khen ngợi không thôi, suýt nữa kéo tới kết nghĩa vườn đào tôn làm lão đại thực sự rồi.

Thế nhưng Lạc Gia Long lại quá hiểu người bạn này: “ Không giống phong cách của cậu tí nào, sao giờ lại nhẫn nhịn rồi.”

“ Trước kia quá non nớt, có thù không để qua đêm, giờ thấy nhẫn nhịn có cái hay, không thấy sao, mới hai ngày chúng phải tặng tiền cho cục, nhịn thêm vài ngày, có khi chúng tới tặng tiền cho tôi .... Bằng vào những chuyện tôi làm trước kia, chỉ cần chúng nghe ngóng một cái là ngủ không ngon.”

Móa, té ra thằng này chả thay đổi gì, thậm chí còn gian hơn, đám anh em thấy không cần lo lắng thừa hơi rồi.

...... .... ....

Bình Luận (0)
Comment