Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 940 - Q8 - Chương 086: Liên Tục Hạ Mình. (2)

Q8 - Chương 086: Liên tục hạ mình. (2) Q8 - Chương 086: Liên tục hạ mình. (2)

Người đi rồi, Qua Chiến Kỳ tìm được một tin tức rất có giá trị.

Uông Thận Tu, nam, 29 tuổi, tốt nghiệp trường cảnh sát tỉnh, chuyên ngành điều tra hình sự.

Giá trị không phải ở tin tức này mà là.

Dư Tội, nam, 27 tuổi, tốt nghiệp trường cảnh sát tỉnh, chuyên ngành điều tra hình sự.

Hai người này không ngờ là bạn học, vị tên Dư Tội này, cả Mã Cương Lô nghe tới cũng im tiếng, lãnh đạo cục công an không ai dám đụng chạm tới, khi tra được chiến tích huy hoàng của người này, hắn hai ngày không thể chợp mắt.

Hắn không khỏi hoài nghi người này lẻn vào bữa tiệc của Tĩnh Hải với mục đích gì, trùng hợp à?

Không, Uông Thật Tu bị đánh là vô ý, Dư Tội tập kích là cố ý, nhưng cả hai người không hé răng một lời, khiến hắn càng nghi ngờ.

Chuyện này chưa rõ lại có chuyện khác, Ân Dung đi vào báo, vị cảnh sát kia lại tới.

“ Mời vào đi.”

Qua Chiến Kỳ vỗ trán, người muốn bắt quan hệ thì không được, người không muốn dính dáng lại quấn lấy.

Lát sau Qua Chiến Kỳ cười tự tin niềm nở ra bắt tay một vị cảnh sát đẹp trai quá mức này, khách khí mời ngồi.

Khi Ân Dung đặt trà xuống lui ra, Giải Băng lên tiếng: “ Cám ơn giám đốc Qua tài trợ.”

“ Khách khí quá, nói thật, chúng tôi cũng mong có quan hệ tốt với địa phương, làm ăn mà, không ai muốn rắc rối tới cửa.” Qua Chiến Kỳ uyển chuyển biểu đạt lý do tựa hồ hợp lý:

“ Có điều hôm nay tôi phải làm phiền giám đốc Qua rồi.” Giải Băng đưa ra vài tư liệu, trải trước mặt Qua Chiến Kỳ:

Nhìn một cái tim Qua Chiến Kỳ đập dữ dội, thầm nghĩ, đám cánh sát này ác hơn XHĐ, làm hắn nhất thời không đáp lại được.

Giải Băng hết sức lịch sự giải thích: “ Hai vị trợ lý của anh, Ân Dung, Hàn Như Mân tốt nghiệp đại học Austin, một đôi hoa tỷ muội, khiến người ta yêu thích ... Còn anh tốt nghiệp đại học George Mason Mỹ, đúng không?”

Tình huống không rõ, Qua Chiến Kỳ không dám phát ngôn, chuyện này hắn dám gật đầu với đại đa số, song vị này e không phải thuộc hàng đại đa số.

“ Không giải thích cũng không sao, thân phận như anh, điều hành cty đầu tư lớn như thế, hẳn là từng có lý lịch ở công ty săn đầu người quốc tế, hoặc trong nước ... Có điều hình như không có, người ngoài có lẽ không chú ý tới điểm này, song tôi xuất thân nhà thương gia, nếu anh có chiến tích như báo đăng, hẳn là tra dễ dàng ... Nhưng lý lịch trước đó của anh là trống, chỉ vẻn vẹn từng thao tác chứng khoán ở thủ đô ... Sao tôi cảm giác Tĩnh Hải giống minh tinh tự thổi phồng mình?” Giải Băng rất hiểu thủ đoạn thương nhân:

Bất ngờ là Qua Chiến Quỳ bình tĩnh lại: “ Còn nữa không, lăng xê đâu phạm pháp.”

“ Tôi lười tra tiếp, đúng, pháp luật không quản được anh khoác lác.”

“ Vậy cuộc thảo luận của chúng ta không có ý nghĩa gì rồi.”

Hai bên đều đang thăm dò giới hạn của đối phương, Qua Chiến Kỳ càng muốn biết mục đích người này, thông tin này mà lọt vào tay người biết thao tác có thể là quả bom phá hủy tấn cả.

“ Chừng này còn chưa đủ à?” Giải Băng hỏi:

“ Hình như chưa đủ, anh đánh giá thấp năng lực tiếp nhận của mọi người rồi đấy, bằng cấp không đại biểu cho năng lực, nhưng có năng lực sẽ lấy được bất kỳ bằng cấp nào, chuyện này khiến anh cảnh sát bất ngờ lắm sao?” Qua Chiến Kỳ thể hiện xem thường:

Giải Băng mỉm cười, đám nghi phạm luôn mồm mép tránh nặng tìm nhẹ:” Nếu như sự nghiệp huy hoàng của anh, thậm chí thân phận của trợ lý đều là giả bị lộ ra, liệu có ảnh hưởng tới nhà đầu tư không?”

Qua Chiến Kỳ nhíu mày:” Anh muốn gì?”

Giải Băng thu lại tư liệu:” Giám đốc Qua, ngay cả ghi chép xuất nhập cảnh của anh đều lưu trữ ở chỗ cảnh sát đấy, cả hai vị trợ lý của anh trong thời gian đi học cũng không có ghi chép xuất cảnh ... Anh cho rằng tôi không nhìn ra à?”

Chậc, Qua Chiến Kỳ giang tay:” Không sai, vì nâng cao tố chất và hình tượng công ty, tôi có làm chút thao tác ... Cảnh sát Giải, ở đây không có ghi âm, anh ra giá đi.”

Giải Băng không trả lời.

Qua Chiến Kỳ nghiến răng: “100 vạn ... Bằng này tiền đủ mua chuộc hết truyền thông Đại Nguyên rồi đấy, ôm hàng đợi giá đừng để thành mang ngọc thành tội.”

“ Anh uy hiếp tôi đấy à?” Giải Băng bất kỳ lúc nào cũng không đánh mất phong độ, đó là sự tự tin thực sự, không như thứ hàng giả, tự tin cũng là giả:

“ Không không không ....” Qua Chiến Kỳ biết gặp phải nhân vật khó chơi rồi:” Đây chỉ là phương thức nói chuyện của thương nhân thôi, anh đã đem thứ này tới nói chuyện với tôi mà không bôi nhọ Tĩnh Hải, tôi nghĩ chúng ta có thể thương lượng.”

“ Đừng nghĩ áp được chuyện tấn công cảnh sát thì có thể làm gì thì làm.” Giải Băng đáp lại bằng uy hiếp nhỏ:

Qua Chiến Kỳ toát mồ hôi xuống nước:” Vậy anh ra điều kiện đi.”

“ Anh làm gì, tôi không hứng thú, anh đưa bao tiền, tôi cũng không hứng thú ... Yêu cầu của tôi rất đơn giản, tránh xa An Gia Lộ ra, đừng dùng bộ mặt giả tạo này đi lừa cô ấy, nếu không tôi là người đầu tiên không tha cho anh.” Khuôn mặt anh tuấn của Giải Băng lần đầu trở nên hết sức đáng sợ dù lời hắn vẫn rất lịch sự:

Té ra căn nguyên ở đây, mình vô tình đụng vào vảy ngược của vị cảnh sát này, Quách Chiến Kỳ cân nhắc rất nhanh, đứng dậy khom người:” Xin lỗi cảnh sát Giải, tôi vô tình gặp được An Gia Lộ, bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của cô ấy, cho nên ra sức theo đuổi, đáng tiếc cô ấy chưa bao giờ nể mặt tôi ... Giờ tôi mới hiểu thì ra trái tim cô ấy đã có chủ, không thể lay chuyển được.”

“ Bết thì tốt, cô ấy ở trường cảnh sát được toàn bộ bạn học tôn làm nữ thần, cái trò của anh, cô ấy miễn nhiễm.” Giải Băng lại cười ấm áp như gió xuân, đứng lên nói:” Anh chắc là chúng ta đạt thành thỏa thuận rồi chứ, đừng để tôi tới lần nữa.”

“ Chắc chắn, anh yên tâm, tôi cũng sẽ coi cô ấy như nữ thần, nhưng không phải nữ thần của tôi, từ hôm nay trở đi, tôi và cô ấy vạch rõ giới hạn, không liên quan gì tới nhau nữa.” Qua Chiến Kỳ tỏ ra rất nhu nhược:

“ Cám ơn anh.” Giải Băng khách khí bắt tay, ra ngoài lại thấy hai trợ lý xinh đẹp, uyển chuyển từ chối lời mời của họ:

Lúc này Qua Chiến Kỳ giống lên cơn động kinh, trước mắt hắn là viên cảnh sát uy hiếp mình, hắn tưởng tượng cảnh đánh đập kẻ đó, đạp lên bộ mặt điển trai đó, cả cô nàng An Gia Lộ kiêu ngạo tới mức vô lý kia, hắn chỉ muốn xé toang quần áo, nhìn cô ta cầu xin rên rỉ dưới chân mình ... Có thể mới hóa giải được sỉ nhục này.

Đừng hòng, không thể nào có chuyện hắn qua chuyện này, không ai được sỉ nhục hắn như thế.

“ Tổng giám đốc ... Uống thuốc, uống thuốc đi.” Ân Dung đi vào nhìn thấy cảnh tượng đó, vội nói:

Ảo ảnh biến mất, Qua Chiến Kỳ gần như sấm:” Cút ra, không gọi đừng có vào.”

....... .......

Mạng lưới quan hệ mà Qua Chiến Kỳ dệt lên ở Đại Nguyên phát huy tác dụng.

4 giờ chiều, Dư Tội nhận được một cuộc điện thoại từ số lạ, nhưng giọng nói lại quen:” A lô, Dư Tội phải không?”

Giọng quen quá, Dư Tội máy móc đáp:” Vâng, anh là ...”

- Tôi là Giang Hiểu Nguyên, dám không nhớ ra, tôi cho về trường viết kiểm điểm.

Dư Tội cười lớn:” Chủ nhiệm Giang, à không hiệu phó Giang có chủ thị gì ạ?”

“ Ha ha ha, tốt, còn chưa quên tôi, đúng là có việc tìm cậu, cậu nói đi, có làm không? Giờ danh tiếng của cậu lớn quá, người thường không gặp được.” Giang Hiểu Nguyên rất không khách khí:

Dư Tội lại hết sức khách khí:” Không vấn đề, làm được chủ nhiệm đừng cám ơn, không làm được, tôi viết kiểm điểm.”

“ Làm được, là chuyện cậu thích nhất … đi uống với tôi một bữa.”

Dư Tội hiểu ngay, cười nói: “ Vẫn là chủ nhiệm Giang tốt nhất, dẫn tôi đi ăn uống.”

“ Ài, cái thằng xấu tính này, có ai bắt cậu trả tiền đâu mà phải gài tôi như thế.” Giang Hiểu Nguyên cười mắng: “ 7 giờ tới cổng Giang Nam tư phòng thái, tôi đợi cậu.”

Bình Luận (0)
Comment