Dư Tội trả lời Ân Dung xong thì đã vào khuôn viên thư viện thành phố Du Thành.
Lần này Lạc Gia Long đi theo, trừ truy lùng nữ lừa đảo kia, còn thêm một việc, tra lại quá trình điều tra vụ án lừa đảo của Biện Song Lâm.
Không có chuyện gì đơn lẻ, cái di động này nhất định liên quan chặt chẽ tới người khổng lồ tập đoàn Tĩnh Hải, nguyên nhân là gì thì Biện Song Lâm sẽ không nói cho y, mà tên đại bịp đó lại trong trại giam, cho nên tất cả mọi chuyện nhắm vào Dư Tội, người có vẻ biết nội tình.
“ Này Dư Nhi, tôi thấy không thể nào, nếu hai bên có liên quan thì năm xưa điều tra sớm đóng cửa rồi.” Lạc Gia Long nói:
Tiền thân của Tĩnh Hải là mậu dịch Hâm Vinh, bọn họ chỉ tra ra cái tên Tống Quân, một cái tên gần như vô danh, sau đó mới có đại cổ đông Tống Tinh Nguyệt bây giờ, nghe nói là một nữ cường nhân, nhân vật công chúng nổi tiếng, từng đầu tư làm phim, quyên góp thiên tai, nâng đỡ sinh viên sáng nghiệp, tra đi tra lại thấy toàn hào quang.
“ Anh ngày đầu làm cảnh sát đấy à, không sao tức là không có tội?” Dư Tội phản bác:
“ Còn hơn là chỉ dựa vào suy luận của cậu, thậm trí tra hồ sơ cũng là do cậu nổi hứng bất chợt.”
“ Tin tôi đi, sẽ sớm có chuyện thôi.” Dư Tội thu di động lại, trả lời bằng ánh mắt thần bí:
Tên này giả thần giả quỷ tới sắp tẩu hỏa nhập ma rồi, Lạc Gia Long chỉ biết lắc đầu.
Hai người đi vào thư viện lưu trữ, khắp nơi là mùi mốc, cho dù lưu trữ tương đối tốt, giá vẫn phủ lớp bụi dày như mấy phim kinh di.
Công tác hai ngày qua toàn là thê, tra được chỉ có một người đắc đạo, cho gà thăng thiên, giờ chủ tịch của tập đoàn Tĩnh Hải là Tống Tinh Nguyệt, em họ Tống Hải Nguyệt là người lèo lái đầu tư Tĩnh Hải, anh họ Tống Quân nắm giữ địa ốc Tĩnh Hải, còn có người anh họ ngoại Hà Trác Thanh ... Cái ổ này phù hợp với tất cả đặc điểm của xĩ nghiệp gia tộc, ngay cả cha cô ta là Tống Song Vượng cũng nhậm chức ở Tĩnh Hải, song giờ là công dân Mỹ rồi.
Xem vô số tài liệu gốc, chẳng tra ra nghi vấn gì, chỉ có một phát hiện nhỏ, Tống Tinh Nguyệt từng đổi tên, tên ban đầu là Tống Tâm Nguyệt, chỉ sai một chữ khiến Dư Tội và Lạc Gia Long chạy hơn 100 km tới Du Thành tra hồ sơ nguyên quán.
“ Đổi tên là bình thường thôi, trước kia ghi chép hộ tịch sai sót nhiều lắm, nữ ghi thành nam cũng có mà.” Lạc Gia Long làu bàu:
“ Vậy khi vào hồ sơ điện tử cũng bỏ sót à?”
“ Hoàn toàn có thể, bên này chuyển đi, bên kia chưa hủy, thế rồi thành hộ khẩu kép ...”
Hai người vừa nói vừa tra ghi chép liên quan cái tên "Tống Tâm Nguyệt", lục lọi mấy cái hồ sơ mà không có, đến người trùng tên cũng không có, loại tài liệu cũ chất thành nói này sai sót đủ đằng, tra hoa cả mắt vẫn không có gì.
Một tiếng sau hai người đứng ở cửa sổ thở.
“ Giấy khai sinh, học bạ, hộ khẩu, thế nào cũng phải có chứ, làm sao mất hết cả nhỉ?” Lạc Gia Long lấy làm lạ:
“ Hay là có người lấy đi?” Dư Tội thắc mắc:” Ý tôi là lấy đi hồ sơ gốc theo con đường phi chính quy.”
“ Về lý luận thì được, thực tế là không thể, trước kia quản lý hỗn loạn lắm.” Lạc Gia Long lắc đầu:” Sửa tên không cần, xuất cảnh không cần, mà chỉ có thể là ...”
Dư Tội nói gần như cùng lúc với hắn:” Phạm tội.”
“ Rất có thể, cái tên Tống Tâm Nguyệt này liên quan tới chuyện gì đó, nên khi tra án lấy hồ sơ cô ta đi, nếu đúng thì đơn giản rồi.” Lạc Gia Long rút di động cảnh vụ, kết nối kho thông tin:” ... Không có, không có .... À có rồi, có một người, nhưng mà đã chết, là vụ án đầu cơ ngoại hối ... Tướng mạo không khớp .... Còn nữa một vụ lừa bán phụ nữ, nhưng thời gian gây án không đúng, tù 6 năm ... À đây có một vụ ...”
Tuy tìm ra được vài nghi phạm, nhưng ảnh hồ sơ khác với vị nhân vật công chúng quá xa.
“ A cái này ...”
Lạc Gia Long reo lên, Dư Tội ghé đầu nhìn, hai người cùng cười, xử phạt quản lý trị an, tội danh: Tổ chức mại dâm.
Tiếp tục xem, nơi gây án là ngõ Thắng Lợi gần quảng trường Ngũ Nhất, vụ án xảy ra mười mấy năm rồi, khi đó đồn công an xử lý giam giữ trị án cộng thêm xử phạt 3000 đồng.
“ Không đúng.” Lạc Gia Long bấm chuột vào ảnh, không được, bấm nữa hiện lên thông báo, chưa nhập tài liệu gốc:” Phú hào lớn thế mà từng làm tiểu thư à? Oa, Dư Nhi, nếu là thật thì chúng ta có bị truy sát không? Tập đoàn Tĩnh Hải trị giá cả chục tỉ đấy, cô ta đủ tiền thuê người giết cả thành phố này.”
“ Tôi đoán chúng ta không thể biết nhiều hơn nữa, nhưng mà bị truy sát thì rất có thể.” Dư Tội rùng mình, bao sao mình bị chặn đường, bảo sao Qua Chiến Kỳ không tiếc công sức tiếp cận mình:
Nghĩ tới đó lấy di động của Biện Song Lâm ra, lục lọi hình ảnh ông ta chụp, chán nản vỗ trán, sơ sót rồi ... Một tấm ảnh là nhân vật trang bìa tạp chí, Tống Tinh Nguyệt.
Mẹ nó đồ lừa đảo.
Thứ khốn kiếp đó đem họa dẫn lên người y.
Rất nhanh chứng minh được suy đoán, bốn tiếng sau, bọn họ tìm ra hồ sơ cũ mà công an phong tỏa, tra được tên "Tống Tâm Nguyệt", đúng tên, đúng số hồ sơ, đây là trình tự cần có nhập hồ sơ, dù người nội bộ không dám tùy tiện sửa đổi.
Nhưng chỉ có đăng kỳ hồ sơ mà không có nội dung nào cả, trừ tấm bìa hồ sơ ra, bên trong không cánh mà bay.
Khỏi cần phải nói, nội bộ có vấn đề rồi, Lạc Gia Long lúc này không còn hứng thú khám phá bí mật của người khác nữa, hắn sợ rồi, kéo Dư Tội đi:” Không thể tra tiếp, tra nữa là lôi người mình ra đấy ... Hơn nữa, nếu nắm giữ bí mật này, tối ngủ không ngon đâu. Loại người có thân phận, có tiền như thế, muốn diệt chúng ta dễ lắm.”
“ Anh nghĩ tôi muốn à? Đám người kia nửa đường chặn tôi là vì chuyện này ...” Dư Tội hậm hực:
“ Hả ... Cậu làm thế không phải hại chết tôi à, tôi còn chưa kịp kết hôn.” Lạc Gia Long dậm chân tức tối:
“ Ai hại anh, không phải do anh tra ra à? Tôi nói với anh rồi, tôi không biết gì, chẳng lẽ tôi nghĩ ra được phú bà từng làm tiểu thư, còn là ở cái quán gội đầu trong ngõ ...” Dư Tội cũng bị câu chuyện khó tin làm ngạc nhiên không thôi:
“ Hay là báo lên?”
“ Anh muốn chết à, ngậm mồm vào, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra, để tôi xử lý ... Chuồn mau.”
Dư Tội kéo Lạc Gia Long vội vã chuồn đi, nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, vừa ra n goài thì tin nhắn tới, văn phòng giục y về, mà cô nữ trợ lý của Tĩnh Hải cũng mời y ...
“ Chú ý phương thức nói chuyện của cô, người này bề ngoài bình thường nhưng rất tinh minh.” Qua Chiến Kỳ dặn dò Ân Dung, lại nhìn cô mặc bộ OL: “ Quần áo không nên quá lòe loẹt hay hở hang, thế giới cảnh sát rất âm u, ăn mặc thanh thuần một chút, càng có sức hấp dẫn.”
“ Vâng ạ.” Ân Dung đáp rất ngoan, nhoẻn miệng cười một cái, quả nhiên đơn thuần như nữ sinh vậy, mắt long lanh chớp chớp tựa đang nhìn thần tượng:
Úi, giám đốc Qua liên tục lẩm bẩm, thỏ không ăn cỏ gần hang, thỏ không ăn cỏ gần hang, nữ nhân không phải đèn cạn dầu, chơi tới cuối cùng đại bộ phận nam nhân mới cạn dầu:” Dáng vẻ này tốt lắm, có thể thử.”
“ Giám đốc chắc chắn muốn lấy tôi ra làm đầu tư chứ?” Ân Dung chớp mắt, tựa hồ có chút trách móc:
“ Tin tôi đi, đây chỉ là đá dò đường thôi ... Cô sẽ có được 200 vạn như ước định của chúng ta trước thời hạn.”
Oa, Ân Dung cứ như khoái cảm đã trực tiếp dâng lên mặt vậy, mừng rõ vô cùng.
“ Được rồi, cô đi chuẩn bị đi, ngồi xe của tôi, liên hệ bất kỳ lúc nào.” Nhìn Ân Dung hào hứng rời đi, tức thì làm Qua Chiến Kỳ mất hứng:
Giữa tiền và nam nhân, tựa hồ tiền còn mang tới cao trào sảng khoái hơn.