Qua Chiến Kỳ nhanh chóng loại bỏ hình ảnh Ân Dung ra khỏi đầu, cái công ty này bao gồm trợ lý, phó giám đốc với cả cố vấn đều tư, mấy chục mỹ nữ, hắn biết dù mình muốn gọi ai lên giường cũng rất dễ, vì thế mà hắn chẳng có hứng thú.
Nhưng có một cô gái, dù hắn giở hết thủ đoạn ra cũng khó nắm tay người ta được một lần.
Qua Chiến Kỳ lấy di động ra lần nữa nhìn hình An Gia Lộ, đó là hình chụp ở đại sảnh xuất nhập cảnh, hắn chỉ nhìn lần đầu dã chao đảo, sau đó đủ mọi việc cô gái này càng thuần khiết hơn tưởng tượng, bất kể ăn mặc trang điểm thế nào cũng không lấn át vẻ đẹp thiên nhiên, không bao giờ quyến rũ hắn, nhưng lại là sự dụ hoặc trí mạng, nhưng hắn lại chẳng thể với tới được.
Không tiền thì tuyệt đối không thể, có tiền cũng chưa chắc có thể.
Qua Chiến Kỳ cảm thụ rất sâu, vừa mới tiếp xúc một cái là bị cảnh sát tới nhà uy hiếp, khẽ buông tiếng thở dài tiếc nuối, tắt di động, mục tiêu tựa hồ vươn tay ra là có được, hiện giờ thành xa xôi vô tận.
Lúc đầu chủ yếu tiếp cận là vì bà An, nhưng giờ mới nhận ra, hắn bị sự thuần khiết hiếm có của cô gái đó thu hút, thật sự không cam tâm từ bỏ đóa hóa như thế.
Hắn cũng không muốn bỏ …
Cộc, cộc, cộc, tiếng gõ cửa gấp gáp vang lên, chưa kịp nói mời vào thì Ân Dung thò đầu vào, khẩn trương hưng phấn nói: “ Tổng giám đốc Qua, cảnh sát Dư tới, đã ở trước cổng rồi.”
“ Hả, thế là sao?” Qua Chiến Kỳ đang tương tư nữ thần, thất kinh đứng bật dậy:
“ Tôi cũng không biết ạ, tôi đang chuẩn bị đi thì anh ấy tới.”
“ Đi, đi ra đón.” Qua Chiến Kỳ vội rời văn phòng, chuyện này mà hoàn thành, có khi đời mình bước lên nấc thang mới:
Rời thang máy, khi đang ở trong gian đợi khách thì bất ngờ thấy Hàn Như Mân bắt chiếc taxi, không vui hỏi: “ Đại Hàn đi đâu thế?”
“ Chắc là hẹn hò ạ.” Ân Dung nhìn ông chủ, có chút hoài nghi ông chủ đang ghen, cẩn thận hỏi: “ Hay để tôi gọi cô ấy về?”
“ Không cần, cứ để cô ấy đi.”
Gần như cùng lúc Dư Tội cũng từ một chiếc taxi bước xuống, Qua Chiến Kỳ hưng phấn tới bắt tay hàn huyên, Ân Dung mời cảnh sát Dư đi vào tòa nhà.
“ Cảnh sát Dư, cảm ơn anh bỏ thời gian ghé thăm công ty nhỏ của chúng tôi, anh có muốn tham quan một vòng không?” Trong thang máy, Ân Dung ân cần bắt chuyện:
“ Tham quan chỉ là cưỡi ngựa xem hoa thôi, tôi vốn chẳng hiểu đầu tư, thuận đường đi qua, nếu không Ân mỹ nữ ngày ngày quấy nhiễu.”
“ Xin lỗi cảnh sát Dư, thật ngại qua, là do tôi thực sự muốn kết bạn với anh, nếu ảnh hưởng tới công tác của anh, tôi trịnh trọng xin lỗi.” Qua Chiến Kỳ chặn lời, sợ Dư Tội từ chối:
“ Không phải, tôi không ngại đâu, chỉ là sợ vợ biết thôi, cô ấy cũng là cảnh sát, lợi hại lắm.”
Ân Dung cười khúc khích nhướng mày nhìn Dư Tội, Qua Chiến Kỳ ghé tới: “ Vậy ngàn vận lần đừng để phu nhân biết.”
“ Ha ha ha, nam nhân kết hôn rồi thương không dựng lên được, giám đốc Qua, sống như anh mới là thích, chừng này tuổi chưa lập gia đình, muốn tìm ai cũng không sợ có phiền toái.” Dư Tội cười nói:
Qua Chiến Kỳ không ngờ Dư Tội tùy ý một cái lại thô tục như thế, không dám đáp lời, rời thang máy, hai người ân cần mời Dư Tội tham quan, nơi này cung cấp phục vụ 24/7, trong gian phòng kính là các cô gái đeo tai nghe, bận rộn hơn cả trung tâm 110.
Oa, nhìn mấy chục mỹ nữ mặc đồng phục, đủ vẻ đẹp khác nhau, tác động thì giác là có, còn với chuyện đầu tư mà Qua Chiến Kỳ lải nhải thì y không hứng thú:” Chuyện này tôi không hiểu, học cũng không nổi ... Giám đốc Qua, hay chúng ta ngồi xuống nói chuyện, tôi có điều cần thỉnh giáo anh.”
“ Tốt quá, tôi cũng có chuyện thỉnh giáo anh.” Qua Chiến Kỳ mừng thầm:
Ân Dung thì không vui, cô còn chưa câu, cá đã tới, làm cô không được tí công nào, chắc tiền cũng khỏi mong rồi, nghiến răng nhìn Dư Tội với ánh mắt bất thiện, song vẫn dẫn hai người tới văn phòng tổng giám đốc.
Pha trà xong, Ân Dung biết ý muốn lui ra, Dư Tội lại gọi:” Đừng đi, dù sao cũng chẳng có chuyện gì lớn, nói không chừng tôi còn cần cô giúp.”
“ Tôi giúp được gì sao?” Ân Dung tò mò:
“ Có lẽ .. Giám đốc Qua, tôi đi thẳng vào vấn đề nhé.” Dư Tôi quả nhiên là rất thẳng:” Tôi hỏi canh, có phải các anh cho người chặn tôi giữa đường không?”
Hai người không khác gì bị thẩm vấn, Qua Chiến Kỳ cắn răng gật đầu:” Đúng.”
“ Vì cái di động này?” Dư Tội ném ra một cái gì động:
Cửa đã mở ra, Qua Chiến Kỳ chỉ đành đâm lao theo lao:” Đúng, có người dùng di động này quấy nhiễu điện thoại phục vụ khách hàng của chúng tôi, hơn nữa biết tên tổng giám đốc của chúng tôi, khi chúng tôi định trả lời thì cái điện thoại này im lặng, nên đành dùng hạ sách này ... Không ngờ tìm tới anh.”
À, ra thế, tên này chỉ là quân tốt chẳng biết mấy, Dư Tội phất tay:” Được, vậy cho anh cái điện thoại, sau này đừng làm phiền tôi.”
Thấy Dư Tội đứng dậy, Qua Chiến Kỳ buột miệng:” Canh sát Dư, anh đừng đùa chứ, cái di động này có là gì, quan trọng là thứ liên quan tới công ty chúng tôi.”
Dư Tội ngồi xuống, nhìn vẻ khẩn cấp của Qua Chiến Kỳ là biết câu được rồi:” Anh muốn bỏ tiền mua thứ trong tay tôi.”
“ Đúng.” Qua Chiến Kỳ gật đầu:
“ Dù bỏ tiền mua cũng phải biết mua cái gì, đúng không?” Dư Tội thấy Qua Chiến Kỳ gật đầu, vỗ tay:” Tôi nói đơn giản mục đích tới đây, tối hôm đó tôi truy theo một nữ lừa đảo tới chỗ anh, đáng tiếc là cô ta chuồn mất .... Đáng tiếc hơn nữa hôm đó khách sạn tắt camera giám sát, chúng tôi không tìm thấy hình ảnh ... Có điều tôi nghĩ nhiều nhà đầu tư tới như thế, các anh ắt cần giám sát đảm bảo an toàn, khách sạn nói là tắt, nhưng các anh hẳn là có.”
“ Không phải tôi không giúp anh mà khách hàng coi trọng riêng tư, huống hồ một nơi tập trung mỹ tửu, giai nhân, anh hiểu mà ... Loại chuyện này ai chẳng kỵ húy.”
“ Xem ra chúng ta không có gì để đàm phán.” Dư Tội lại đứng dậy:
“ Khoan.” Qua Chiến Kỳ gọi:” Tôi nói là coi trọng, không nói là không có.”
“ Ha ha ha, tôi nói cho anh lai lịch cái điện thoại này, còn anh đưa tôi hình ảnh giám sát hôm đó.” Dư Tội tỏ thái độ dứt khoát:
Qua Chiến Kỳ nghĩ một lúc phất tay:” Trợ lý Ân, lấy cho anh ấy một bản.”
Ân Dung đứng lên, Dư Tội lại ngồi xuống:” Thấy chưa, mỹ nữ giúp được mà.”
Xoay lưng lại với Qua Chiến Kỳ, Ân Dung trừng mắt với Dư Tội.
Dư Tội bật cười: “ Giám đốc Qua, em gái này đanh đá quá, trước kia làm gì thế? Sao giống người giang hồ?”
“ Chúng ta chẳng phải người trong giang hồ sao, cái này phải do cảnh sát Dư khai quật rồi, tôi tạo cơ hội cho anh đấy nhé.” Qua Chiến Kỳ khéo léo đáp:
“ E không được, nữ nhân nuôi trong đống tiền kén lắm, chúng tôi sao lọt vào mắt cô ấy.” Dư Tội cười tự trào:
Qua Chiến Kỳ tranh thủ cơ hội nói:” Kỳ thực anh muốn tiền dễ lắm, tin tôi đi, chúng tôi sẽ trả cái giá vượt sự tưởng tượng của anh.”
“ Tôi không có thứ cho anh, nếu không tôi thực sự không ngại đổi lấy vài trăm vạn tiêu, nợ tiền mua nhà đè chết tôi rồi, phải đảm bảo không bệnh tật gì tới năm 40 tuổi mới trả hết.”
Câu này rất chân thành, dù sao đã hạ giới hạn của bản thân xuống là độ thành thật cao hơn nhiều. Qua Chiến Kỳ nhìn Dư Tội, áo sơ mi ngắn tay đơn giản, loại rẻ tiền, giày da nhăn nhúm, nhìn thế nào cũng là người vật lộn ở tầng chót, loại người này không thể không động lòng với lợi ích.
Nghĩ tới đó Qua Chiến Kỳ thật vọng, nếu thực sự không có thì khó rồi.