Bất kể nhân gian bao khổ đau, thời gian vẫn vô tình trôi đi, đã là mùng 5 tháng 8 rồi.
Nhâm Hồng Thành bấm ngón tay tính, đã 15 ngày từ khi Uông Thận Tu nộp đơn từ chức, ông lại lấy báo cáo từ chức ra xem lần nữa, văn tự không thể hiện bất kỳ điều gì, nửa tháng rồi chưa thấy người đâu, hẳn là quyết tâm rồi.
Cơn giận nguôi dần, Lão Nhâm tiếc lắm, công tác đặc vụ không phải ai cũng làm được, đa phần chọn người có vết đen trên lý lịch, không thể thăng tiến ... Còn Uông Thận Tu làm từ khi là học sinh thanh bạch, không ai biết nhờ có cửa hàng kinh doanh của hắn, bọn họ kịp thời có tin tức các vụ rửa tiền của tiền trang ngầm, ngăn không ít vụ ôm tiền bỏ trốn.
Đáng quý hơn nữa ba năm công tác không hề bị đủ các loại cám dỗ ngoài xác hội làm sa đọa, ý chí kiên định.
Vậy mà sao chớp mắt lại từ bỏ lý tưởng của mình một cách không đáng.
Vì liên quan tới việc bảo mật, đặc vụ từ chức phải trải qua thời gian dài khảo sát để chắc chắn không mang bí mật gì khỏi tổ chức, Nhâm Hồng Thành liên hệ với cha mẹ Uông Thận Tu mới biết mình biết quá ít, cha mẹ hắn đã ly hôn, những năm qua hắn chỉ liên hệ với bà nội, hơn 70 rồi, là hắn nuôi bà, còn cha mẹ hắn ai nấy có gia đình riêng, chẳng quan tâm tới hắn.
Lại tìm số ít nữ nhân từng cùng hắn qua lại, có lẽ vì cha mẹ ly dị, hắn lại rất trọng tình cảm, các cô gái đều nhận nguyên nhân đổ vỡ tình cảm về mình.
Cả đối tượng hiện này cũng tra rõ rồi, là cô gái lỡ bước, ông không hiểu sao lại có thể phát triển tình cảm, nhưng đã có khẳng định không phải tầm thường.
Vì thế hôm nay hôm nay ông mời Dư Tội tới nói chuyện, rất chính thức.
“ Đồng chí Dư Tội, trải qua nghiên cứu, tổ chức quyết định do đồng chí đại biểu tổ chức làm công tác tư tưởng cho đồng chí Uông Thận Tu. Không phải là thử, mà là phải hoàn thành nhiệm vụ, một nhân viên ở cương vị này thất thoát khả năng tạo ra tổn thất cho sự nghiệp của chúng ta, phải nhanh ... Dù kết hôn cũng đâu ảnh hưởng tới công tác, chúng ta là đội ngũ cảnh sát, không phải đội ngũ độc thân ....”
…… …..
Văn phòng tổng giám đốc, tòa nhà Cẩm Trạch Uyển.
Im ắng vài ngày, tình thế vừa chuyển biến tốt thì lại có sự cố, Qua Chiến Kỳ từ sáng sớm đã đợi ở văn phòng, hai nữ trợ lý mang về đủ loại báo chí, hắn chụp từng tờ, truyền đi qua mạng.
“ Chào chủ tịch ạ.” Qua Chiến Kỳ run run nhận điện thoại:
“ Nói đi, tình huống tệ cỡ nào?” Tống Tinh Nguyệt hỏi:
“ Đại khái là thế này ...” Qua Chiến Kỳ trình bày, có hai hạng mục khai phát tiểu khu cao cấp, do năm xưa địa ốc Tĩnh Hải lấy đất, giao cho cty Thụy Tường khai phát, chỉ ăn cổ phần, ai ngờ do giấy tờ chưa đủ, khiến nhiều năm người vào ở không ai có quyền tài sản, chuyện cứ dây dưa như thế không biết là ai thần thông quảng đại bộc lộ tin nguyên do vì địa ốc Tĩnh Hải ngay cả tiền chuyển nhượng đất trả cho chính phủ chưa thanh toán hết, vì thế khiến chủ sợ hữu tập thể tới địa ốc Tĩnh Hải đòi quyền lợi:
Chuyện không lạc quan, chủ sở hữu kéo tới chặn cửa chính phủ thành phố.
“ Chủ tịch, chuyện này không xử lý khéo sẽ ảnh hưởng tới hình tượng chỉnh thể của toàn bộ Tĩnh Hải.” Qua Chiến Kỳ nhắc:
“ Tôi biết rồi, làm tốt chuyện của cậu đi.” Tống Tinh Nguyệt cúp máy:
Qua Chiến Kỳ ngớ ra rất lâu, rốt cuộc chủ tịch có ý gì, tuy rất nể phục bản lĩnh Thái Sơn sập xuống cũng không đổi sắc của chủ tịch, nhưng chuyện này không xử lý, đừng nói tới chuyện lên sàn chứng khoán, cả khả năng ảnh hưởng chuỗi tài chính của họ.
….. ……
“ Anh, giấy tờ này phải làm từ lâu rồi, sao mãi chưa làm?” Tống Tinh Nguyệt rất không vui nói với nam tử đối diện:
“ Khi đó anh nghĩ không cần làm gấp, tiền để đó đập vào hạng mục khác kiếm nhiều hơn, giờ không dễ làm, toàn quốc tra quyền tài sản, dù lãnh đạo địa phương cũng không ai dám ký.” Nam tử kia khá điển trai, có điều da tái, mắt lờ đờ, chả có chút sức sống nào:
“ Ngay cả tiền mua đất anh còn chưa nộp đủ, ai dám ký cho anh? Chúng ta lấy đất đã rẻ lắm rồi, anh còn tham chút tiền lẻ à?” Tống Tinh Nguyệt tức giận:
“ Khi đó anh nghĩ ...” Tống Quân sống an nhàn sung sướng quá lâu rồi, gặp chuyện liền cuống: “ Khi đó ông chủ lớn tọa trấn Đại Nguyên, bọn họ không ai dám đòi anh, ai ngờ giờ thành ra thế này.”
“ Còn thừa lời làm gì, mau nghĩ cách mà làm đi, chuyện này ầm lên, mấy trăm chủ sở hữu, ai áp xuống được? Sao anh chẳng làm được việc gì thế, bảo anh đi bắt người, không bắt được, còn tổn thất người ... Chuyện đó đã xử lý chưa?” Tống Tinh Nguyệt giận vô cùng:
“ Không sao, không sao, cho ít tiền đuổi đi rồi ... Người ông chủ hội sở kiếm cho, nghe nói ở thủ đô làm ăn thuận lợi lắm, ai ở tới nơi trời cao hoàng đế xa đó lại không ăn thua.” Tống Quân lúng túng:
“ Anh đi đi, đừng để em nhìn thấy bực mình.”
Tống Quân đưa mắt nhìn Tống Hải Nguyệt nãy giờ đứng bên cửa sổ không nói gì, Tống Hải Nguyệt nháy mắt, hắn hậm hực bỏ đi.
Chuyện này hắn chả lo, có hai cô em gái quốc sắc thiên hương này thì có thiên hạ cho Tống Quân hắn.
“ Chị, đây là chuyện hắn làm à?” Tống Hải Nguyệt hỏi:
“ Trừ hắn ra còn ai nữa, không thẹn là học luật pháp trong tù.”
Tống Hải Nguyệt thăm dò:” Hay nhờ chồng ra mặt.”
“ Đánh tiếng một chút đi, làm được thì làm cho nhanh, Tống Quân chỉ biết ăn chơi thôi, chuyện này đừng hi vọng vào anh ấy.” Tống Tinh Nguyệt hết sức đau đầu:
“ Vậy buổi tối em gọi điện cho chị.”
Tống Tinh Nguyệt ừm một tiếng, trong đầu hiện lên hình ảnh làm lòng cô rối loạn. Người chồng đó tệ hơn bất kỳ thứ khách làng chơi nào, thích thứ mới mẻ, cô rất nghi em gái mình có thể trói buộc bao lâu, bây giờ cả hai chị em cùng lên giường cũng không khiến người ta quá hứng thú nữa rồi:” Em đi đi, chị không sao ... Phục vụ người ta tốt chút, anh ta thích người trẻ tuổi, nếu thích hợp, giới thiệu một hai người, tốt nhất ở nhà, đừng tới nơi công cộng.”
Câu này lèm cô em hơi xấu hổ, gật đầu, có chút không vui bỏ đi.
Tống Tinh Nguyệt chẳng để trong lòng, còn có chuyện đáng lo hơn, Trịnh Kiện Minh là người có chữ tin, hai lần giao thiệp đều làm rất nhanh gọn, đây là chuyện hai bên cùng có lợi, khiến cô yên tâm phần nào, chỉ là chuyện này tốn nhiều thời gian, mà thời gian càng lâu, cô càng bất an.
Chuyện đó không giải quyết được, cả đời khó yên.
Nghĩ tới đó cô bấm một số điện thoại, thời gian đủ lâu rồi, cô muốn biết một người nhìn thấy hi vọng thay đổi vận mệnh sẽ lựa chọn thế nào, chẳng lẽ vẫn yên vị với số tiền lương hai ba nghìn?
Nếu người này lợi hại như lời đồn, hẳn có thể tìm được Biện Song Lâm.
Bên kia vừa nhận máy, Tống Tinh Nguyệt tươi cười:” Cảnh sát Dư, biết tôi là ai không?”
“ Cô để lại cái di động này là vì muốn tôi đoán cô là ai sao?” Đối phương lười nhác nói:
“ Hi hi, anh thật hài hước, cảnh sát Dư, quê chúng ta chú trọng có qua có lại, có thể nhờ anh giúp chuyện nhỏ không?” Tống Tinh Nguyệt thăm dò:
“ Cuộc sống của tôi bây giờ hủy rồi, cô muốn tôi giúp gì, hủy cuộc sống của cô à?” Dư Tội chẳng nể mặt:
“ Có phá mới có xây mà, tiết lộ cho anh một chút, cha ruột anh là bạn làm ăn của tôi, mẹ ruột anh cũng có qua lại với tôi, dù sao ở trong vòng tròn mà ... Theo tôi thấy, nếu anh ra nước ngoài phát triển càng tốt, không cần lo vấn đề tiền, thoải mái lấy ở chỗ tôi.”
“ Vậy cô định bỏ bao nhiêu hối lộ tôi?” Dư Tội không vòng vo: