Đi qua đi lại, vừa hút thuốc vừa xem báo cáo của Tiêu Mộng Kỳ, đây là lần thứ ba Hứa Bình Thu thấy báo cáo thế này, xa nhất là hai tháng trước Dư Tội nộp lên, báo cáo chỉ sơ sài 2 trang, lúc đó ông còn chê bai trình độ học vấn của y, viết vài chữ không nên hồn. Sau đó lại nhờ Lão Mã với vợ y, lần đó có thêm chứng cứ và phỏng đoán, song ông vẫn cho rằng Dư Tội có bệnh, ám ảnh nghề nghiệp quá nặng.
Đến giờ chuyện xảy ra, ông xấu hổ không dám gọi cho Dư Tội nữa.
Thông tấn viên chạy tới:” Cục trưởng có điện thoại ạ.”
Ông ta tắt di động rồi, dựa vào trung tâm tin tức liên lạc, vội quay vào trong, là điện thoại của Tiêu Mộng Kỳ:” Cục trưởng Hứa, chúng tôi tìm ra xe của Qua Chiến Kỳ, lần cuối cùng là 23 giờ đêm hôm kia, sau đó không thấy tung tích nữa ... Giờ tôi tới chỗ ở hắn thuê , cần chỉ thị, có nên áp dụng biện pháp cưỡng chế không?”
“ Lúc nào rồi mà còn xin chỉ thị, phá ra.” Hứa Bình Thu rống lên:
Tiêu Mộng Kỳ phất tay, tức thì "đùng" một phát, máy phá cửa bắn tới như đạn phá, cửa mở ra, cảnh sát ùa vào.
Trong phòng bàn ghế nhật nhào, Tiêu Mộng Kỳ chặn người khác lại, ngồi xuống nhìn vỏ đạn, sau đó men theo thấy một lỗ đạn, vết máu khô:” Bảo vệ hiện trường, lập tức thông báo pháp y.”
Muộn rồi, đã quá muộn rồi.
Nửa tiếng sau lấy camera giám sát tòa nhà, 2 giờ sáng hôm qua, chụp được hai nam tử kéo lê một người từ trong nhà đi.
14 giờ chiều, theo kiểm tra sơ bộ của pháp y có dấu vết ẩu đả, mô phỏng hiện trường là hai người leo vào phòng, đợi người bị hại xuất hiện, có lẽ là do đàm phán thất bại, hoặc do người bị hại kêu cứu gây ra nổ súng, vết máu kéo dài ra tới cầu thang, rõ ràng nạn nhân bị kéo đi một cách thô bạo.
Theo kiểm tra đạn đạo, cùng vũ khí phát hiện ở hiện trường vụ án ngày 14, tên sát thủ bí ẩn đã tấn công 5 người kia lại ra tay lần nữa.
Phát hiện lớn nhất ở hiện trường là thẻ nhớ, nghi ngờ từ di động rơi vỡ vang ra, kỹ thuật viên lập tức tìm ra lượng lớn ghi âm đối thoại, hình ảnh.
Vụ án tức thì kinh động thượng tầng.
“ Khoản tiền cuối cùng rút khi nào, hôm qua anh vẫn nói là thao tác bình thường mà.” Dư Tội có chút sốt ruột hỏi Ngụy Cẩm Trình:
Lão Ngụy vui tới sắp cười rụng răng rồi:” Anh nói gì thế, chả lẽ tôi còn ăn bớt vài đồng của anh?”
“ Không phải, không phải ... Là chuyện khác, tin tức mới nhất, rạng sáng ngày hôm kia, Qua Chiến Kỳ bị tấn công đưa đi.” Dư Tội hồ nghi:
“ Khoản tiền cuối chuyện ra từ sớm rồi, xảy ra chuyện bắt đầu từ hôm qua ... Về lý luận bọn chúng không rút cạn tiền đâu, giữ lại một phần để tranh thủ thời gian bỏ trốn.” Ngụy Cẩm Trình giơ ngón cái:” Anh nắm thời cơ chuẩn lắm, chậm chút thôi chúng ta cũng tham gia khóc lóc kêu gào với đám đông ngoài kia rồi, ha ha ha ...”
“ Hiểu rồi, hiểu rồi ...” Dư Tội không có thời gian nghe tâng bốc, cũng chẳng áy náy tiền mình kiếm được:” Vấn đề ở đâu?”
“ Hả? Sao tôi biết.”
“ Tôi không hiểu tài chính, hình như chưa tới mức phải bỏ chạy mà, là ai rút tiền mặt đi, chị em Tống gia không giết gà lấy trứng như thế?” Dư Tội giải thích:
“ Chị em họ thực sự không thiếu tiền, đâu tới mức chọn hạt mè mà vứt dưa hấu? Hoàn toàn không cần làm thế, họ chán sống sao? Đầu tư Tĩnh Hải là phần nhỏ so với tập đoàn Tĩnh Hải .”
“ Có ba khả năng, một là lừa đảo thuần túy, kiếm tiền rồi chuồn, loại tình huống này không bài trừ chính chị em họ thuê người giết Qua Chiến Kỳ bịt miệng. Thứ hai là mượn gà đẻ trứng, bọn họ huy động vốn ở đây dùng vào vụ đầu tư khác, lấy tiền của người khác kiếm tiền, khi gặp nguy cơ tất nhiên bất chấp tất cả rút vốn, bỏ trốn.” Ngụy Cẩm Trình giơ 3 ngón tay: “ Thứ ba, mượn xác hoàn hồn.”
“ Nói tiếng người đi.” Dư Tội bực mình:
“ Loại thứ ba này thao tác rất khó, đó là mượn xác Tĩnh Hải , hút vốn dân gian, một bên duy trì đầu tư vào Tĩnh Hải , một bên lặng lẽ mở vị thế, khi quả cầu tuyết đạt tới mức độ, âm thầm rút vốn chạy, lúc đó xảy ra chuyện gì?”
“ Toàn bộ hậu quả do Tĩnh Hải gánh.”
“ Đúng, chiêu này độc ác nhất, khác nào dỗ người ta đào hố, đào ra thứ tốt thì mình mang đi, sau đó dùng luôn hố đó chôn người đào.” Ngụy Cẩm Trình bổ xung: “ Có điều loại chuyện này rất khó, khi rút tiền đi không thể làm người khác có chút cảnh giác gì.”
“ Anh rút nhiều như vậy, có gì mà không thể, vậy thì Qua Chiến Kỳ chắc chắn tham dự, hoàn toàn có khả năng bị giết người bịt miệng.”
“ Cái đó thì tôi không hiểu rồi ... Chúc mừng anh cảnh sát Dư, anh đã chen chân vào hàng ngũ phú ông trăm vạn rồi, cho nụ cười vui vẻ xem ..” Ngụy Cẩm Trình chưa dứt lời thì Dư Tội chạy mất, hắn đuổi không kịp, bật cười: “ Ha ha ha, ai lần đầu phát tai cũng như vậy.”
……. …..
Thủ đô, một chiếc xe BMW phóng như bay trên đường cao tốc tới sân bay.
Tổng Hải Nguyệt lái xe lòng bất an, Tống Tinh Nguyệt ngồi ở ghế phụ lái nước mắt thành hàng, vội vã rời đi, cả hành lý cũng không thu dọn.
“ Chị, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“ Không biết, phải xem Qua Chiến Kỳ cuỗm đi bao nhiêu.” Tống Tinh Nguyệt đau khổ: “ Dù bao nhiêu thì chữ tín cũng sụp đổ rồi, giờ bới ra bao chuyện chị cũng không rõ.”
Trên đường đi tin tức cuối cùng tới, phát hiện ra được kim ngạch rút đi lên tới 2.7 tỷ.
Tống Hải Nguyệt kinh khủng: “ Không thể nhiều thế …. Thứ ăn trong rào ngoài đó .. Toàn bộ hủy trong tay hắn rồi.”
“ Số tiền này chúng ta bù lại được không? Cần phải chạy không?”
“ Không bù được đâu, chị đã chuyện đi đại bộ phận rồi.”
Thời gian để lại cho cô quá ít, cô biết hậu quả lừa đảo đầu tư, kim ngạch lớn như thế, không ai bảo vệ được nữa, Tĩnh Hải mặc dù cũng là người bị hại, song giờ cô có trăm cái miệng cũng không cãi nổi.
Đột nhiên có số điện thoại lạ gọi tới, Tống Tinh Nguyệt hồn xiêu phách lạc nhận máy, nghe thấy giọng xa lạ: “ A lô.”
Tưc thì Tống Tinh Nguyệt gào lên như điên: “ Biện Song Lâm, mày đợi đấy, bà sớm muộn cũng băm mày thành tám mảnh ... Thứ lòng lang dạ sói ...”
“ À, nghe giọng này hẳn là cô định chạy rồi à?”
“ Mày dù có ra nước ngoài, bà cũng bỏ tiền mua cái đầu của mày.”
“ Ha ha, cô chỉ là con điếm hết thứ bán, đừng dọa nữa, chúng ta lại còn không hiểu nhau sao?”
“ Đợi đấy, dù bà làm ma cũng không tha cho mày.”
“ Cô quá hẹp hòi rồi, kỳ thực tôi chẳng qua ăn miếng trả miếng một chút, con sau đó là cô thần hồn nát thần tính, tự đẩy mình vào đường cùng, tôi chẳng làm gì, tự cô chuyển đi bao nhiêu tiền đấy chứ, sao lại đổ cho tôi. Có biết vì sao tôi vào tù không khai cô ra không? Là vì tôi đợi một ngày tự tay đưa cô vào, để cả đời ở trong đó, khi ấy, nhất định tôi sẽ tới thăm cô.”
“ Chị ... Chị ... Có xe cảnh sát ...” Tống Hải Nguyệt kinh hoàng nói, phía sau không xa, một hàng xe cảnh sát dàn hàng ngang đi về phía họ:
Tống Tinh Nguyệt sợ rơi di động, em gái vội vã đỗ xe lại, liên tục hỏi phải làm sao, thậm chí còn cố gọi cho chồng, đáng tiếc không gọi được, cô hối hận, sao không nghe lời chàng cảnh sát kia, nếu đi trước vài ngày ...
Nhưng không còn chữ nếu nữa.
Bắt nghi phạm kiểu này không có gì khó, hai người bị chùm đầu đưa đi, lúc đó là 18 giờ 45 phút, Tống Quân cũng bị bắt trong hội sở tư.
Tối hôm đó có tin tức truyền đi, đôi hoa tỷ muội của Tập đoàn Tinh Hoài hiềm nghi lừa đảo huy động vốn bị bắt. Có câu tường đổ hè nhau đẩy, rất nhanh lịch sử phát tích của hai chị em bị gới ra, hồi lộ tình dục, quan thương câu kết ... Tức thì thu hút rất nhiều ánh mắt người xem ....