Dựa Vào Ăn Dưa Trở Thành Chính Cung

Chương 47

Từ Thanh Dã nghe thấy tiếng cười của Thẩm Xác thì ngẩng đầu nhìn lên.

Hôm nay Thẩm Xác mặc một bộ vest, tóc tai cũng được tạo kiểu chỉn chu, trông trưởng thành và quyến rũ hơn ngày thường rất nhiều.

Chỉ là lúc này, Từ Thanh Dã chẳng còn tâm trí nào để thưởng thức gương mặt điển trai ấy, miễn cưỡng đưa tay nắm lấy ống quần Thẩm Xác.

“Đừng cười, mau đỡ anh dậy, chân tê rần cả rồi.”

Từ Thanh Dã cảm thấy mình chắc phải đứng dậy nhảy vài bước mới khá hơn được, nhưng hiện tại thật sự chẳng còn chút sức lực nào để làm vậy.

Thẩm Xác cúi người ôm Từ Thanh Dã về ghế, sau đó đưa tay ra xoa xoa chân cho anh.

“Anh ngồi đây bao lâu rồi? Đừng nói cả buổi chiều chưa hề đứng lên nha.”

Thẩm Xác liếc quanh phòng, thấy hành lý của Từ Thanh Dã vẫn chưa dọn dẹp, máy tính và giấy bút thì trải đầy, trông như vừa làm việc suốt cả ngày.

“Chắc cũng gần vậy, việc hơi nhiều, làm một mạch nên quên mất thời gian. Còn em thì sao, hôm nay bận gì?”

Từ Thanh Dã vừa xoa chân vừa trả lời, cảm giác tê dại rút đi không ít, cử động cũng thoải mái hơn nhiều.

“Hôm nay chụp hình, rồi đi bàn chuyện hợp tác với mấy nhãn hàng. Em chia bớt các lời mời hợp tác trước đó cho trợ lý, cô ấy chọn ra vài cái ổn rồi đi thương lượng, hiện giờ cũng tạm ký được mấy cái quảng cáo.”

Thẩm Xác kể qua ngày hôm nay, thật ra phần lớn thời gian đều dành cho việc di chuyển, rất hiếm khi một ngày anh phải chạy qua nhiều chỗ đến thế.

Triệu Văn đã chuẩn bị đồ ăn xong, không thấy Thẩm Xác ra ngoài nên đi gọi. Cửa không đóng, cô vô tình thấy hai người họ đang trong tư thế khá thân mật, liền cố ý hắng giọng.

“Ăn cơm trước đi, sắp nguội rồi.”

Đồ ăn được đặt từ nhà hàng bên ngoài, trông khá chỉn chu. Thẩm Xác không ăn nhiều, phần lớn đều vào bụng Từ Thanh Dã. 

Triệu Văn trong lúc đó vẫn lặng lẽ quan sát hai người. Cảm giác ái muội thoáng qua, lúc đứng ngoài cửa đã nhanh chóng tan biến sau khi hai người bọn họ ra ngoài.

Ánh mắt Từ Thanh Dã khi nhìn Thẩm Xác quá đỗi bình thản. Tuy vẫn mang theo đôi chút tán thưởng, nhưng hoàn toàn không có chút gì là ý niệm vượt qua ranh giới bạn bè. 

Trái lại, ánh mắt Thẩm Xác khi nhìn Từ Thanh Dã lại đầy khác biệt, dừng lại lâu và sâu hơn.

Thì ra là... yêu đơn phương.

Triệu Văn âm thầm rút ra kết luận, trong lòng hơi xót xa cho Thẩm Xác. Từ Thanh Dã có vẻ như hoàn toàn không mang chút cảm tình nào vượt qua tình bạn dành cho cậu.

Trong lúc ăn, trò chuyện vài câu, Triệu Văn cũng hiểu rõ hơn về công việc của Từ Thanh Dã. Thẩm Xác nói anh làm trong lĩnh vực truyền thông cá nhân, mà thật ra thì anh làm rất tốt.

“Thẩm Xác đã ký hợp đồng với Huy Hoàng Phim Ảnh, tất nhiên không thể để anh làm không công. Công ty bọn tôi mỗi nghệ sĩ đều có một khoản ngân sách dành riêng cho truyền thông. 

Phần chi phí marketing online này tôi sẽ xin một phần cho anh. Dù hai người là bạn thân, nhưng tiền của công ty, không kiếm thì phí.”

Mảng truyền thông trên mạng trước đây còn chưa được coi trọng, nhưng hiện tại đã ngày càng thể hiện vai trò lớn hơn. 

Nhiều công ty quản lý thậm chí còn duy trì đội ngũ tài khoản marketing để kiểm soát dư luận và dẫn dắt truyền thông. 

Huy Hoàng Phim Ảnh cũng có nguồn lực ở phương diện này, nhưng so với Từ Thanh Dã thì rõ ràng anh là lựa chọn phù hợp hơn. 

Một là mối quan hệ gần gũi với Thẩm Xác, hai là thành tích và năng lực đều được kiểm chứng.

“Chị đã nói vậy thì tôi cũng không khách sáo. Nhưng phải nói rõ trước, tài khoản của tôi là cá nhân, sẽ không bán cho Huy Hoàng Phim Ảnh. Hơn nữa mọi hoạt động đều do tôi tự quyết, công ty chỉ được giao chỉ tiêu, không được can thiệp vào cách tôi làm việc. Tôi có nguyên tắc và logic riêng, không thích bị người khác chỉ trỏ.”

Chuyện kiếm tiền, Từ Thanh Dã dĩ nhiên thấy vui. Chỉ là không muốn vì một chút lợi mà trở thành người làm công, như thế chẳng thà tự làm còn hơn.

“Cái này tất nhiên rồi. Thật ra chúng tôi cũng chẳng rành mảng này lắm, vẫn phải nhờ anh xử lý.” 

Triệu Văn cười nhẹ, hoàn toàn quên mất Thẩm Xác nhân vật chính vẫn đang ngồi đây.

“Thật ra, đối với Thẩm Xác, tôi luôn có một kế hoạch riêng. Ban đầu còn hơi do dự, nhưng bây giờ thì tôi thấy hoàn toàn khả thi.”

Ngay lần đầu tiên diễn vai chính đã được lên sóng đài quốc gia, điều đó khiến Từ Thanh Dã càng thêm tin tưởng. 

Trước đây anh đã chuẩn bị một kế hoạch truyền thông, chỉ là rủi ro khá lớn, dễ “lật xe”. 

Nhưng hiện tại, có vẻ như cơ hội và mạo hiểm luôn song hành, tỷ lệ thành công cũng có vẻ ngày càng cao hơn.

“Là kế hoạch như thế nào?”

 Triệu Văn tò mò hỏi. Cô không hiểu tại sao trước đây Từ Thanh Dã lại do dự với kế hoạch đó.

“Kỳ thật cũng không phức tạp, tôi gọi nó là kế hoạch Tử Vi Tinh. Mấy năm nay trong giới chẳng có diễn viên nào thực sự gây chấn động.

Mgười nổi tiếng vẫn loanh quanh vài cái tên cũ, phim ảnh thì thay đổi diễn viên nhưng kiểu tổ hợp vẫn thế, thật sự có phần nhàm chán. 

Thẩm Xác là gương mặt mới, từ ngoại hình đến khí chất đều rất thu hút. Khả năng diễn xuất cũng có năng khiếu trời cho.

Nên tôi muốn trao cho em ấy danh xưng ‘Tử Vi Tinh’. Giống như mấy biên kịch đang hot gần đây, người ta nói em ấy có mệnh vượng, ai mời em ấy diễn thì phim đều nổi.Lời đồn không thể nào vô căn cứ, đúng không? Tôi tin chuyện này cũng có phần là nhờ vào vận mệnh.”

Từ Thanh Dã không nói thẳng hết ý, nhưng Triệu Văn đã hiểu.

“Tôi hiểu. Nhưng tên tuổi lớn quá cũng dễ gây chú ý, ‘cây to đón gió’, tôi sợ bị phiền phức.”

“Yên tâm, làm truyền thông là phải giống thật mà lại không thật. Tôi sẽ không nói quá mức, ai mà ngờ chỉ ‘quẹt’ nhẹ cái tên đó thôi mà hiệu quả đã tốt như vậy, đảm bảo ai cũng vui vẻ.”

Hai người nói chuyện, khiến người nghe có cảm giác như đang trong sương mù. 

Thẩm Xác hoàn toàn không hiểu rõ nội dung, nhưng anh cũng không tò mò quá mức. 

Dù gì Từ Thanh Dã sẽ không hại anh, bảo anh làm gì thì cứ ngoan ngoãn phối hợp là được.

Triệu Văn tiếp tục trò chuyện khá lâu với Từ Thanh Dã, từ việc của Thẩm Xác đến các vấn đề trong giới. Cả hai nói chuyện rất hợp, giống như chỉ tiếc không gặp nhau sớm hơn.

Thẩm Xác nhìn Triệu Văn liền thấy bóng dáng của Từ Thanh Dã, hai người quả thật có thể đồng hành lâu dài. Anh mệt rã rời sau một ngày, liền chào rồi đi rửa mặt.

Phòng để lại cho Triệu Văn, nhưng gần đây cô không vội, cũng không cần ở lại.

Chào Từ Thanh Dã rồi về trước.

Nói chuyện xong với Triệu Văn, tâm trạng Từ Thanh Dã rất tốt, vừa ngâm nga vừa định về phòng thu dọn một chút. 

Mới đi được nửa đường, Thẩm Xác đã quấn khăn tắm đi ra.

“Nói chuyện xong rồi à? Cảm giác sao?”

Thẩm Xác đứng trước mặt anh, trên người vẫn còn hơi nước, vài giọt lăn từ tóc xuống, trượt dọc theo cơ thể rắn chắc của Thẩm Xác. (Edit: nhỏ dụ quài mà anh không đỗ..)

Ánh mắt Từ Thanh Dã lập tức không biết nên nhìn đi đâu. Thẩm Xác vừa tắm xong, cả người toát ra hơi nóng, lại tiến gần như vậy khiến anh cũng thấy bức bối.

“Cũng được, nói chuyện rất hợp, bọn anh đúng là cùng một loại người.”

“Ừ, em cũng thấy hai người rất giống nhau.”

“Em mau nghỉ ngơi đi, anh cũng rửa mặt rồi đi ngủ đây, tranh thủ chút thời gian rảnh hiếm hoi.”

Từ Thanh Dã định lùi lại một chút rồi về phòng, nhưng Thẩm Xác vươn tay giữ lấy tay anh.

“Lâu rồi không trò chuyện cùng nhau, đêm nay ngủ chung nhé?”

“Không được, hôm nay anh nói quá nhiều rồi, muốn nghỉ ngơi. Lần sau đi, dù gì cũng ở sát vách, rất tiện mà.”

Từ Thanh Dã vừa xua tay vừa lẩm bẩm, anh đã nói quá nhiều với Triệu Văn, đến nỗi giọng gần như khàn hẳn. 

Giờ mà lại nói thêm với Thẩm Xác nữa thì e là không còn sức. Buổi tối anh còn phải viết kịch bản, cần chút không gian riêng.

Bị từ chối, Thẩm Xác cũng không tỏ vẻ gì. Chỉ “ừ” một tiếng rồi về phòng, khép cửa lại.

Nhìn cánh cửa đóng kín, Từ Thanh Dã nhẹ nhàng thở ra. Không hiểu sao vừa rồi anh lại có cảm giác, nếu mình đồng ý thì kiểu gì cũng sẽ có chuyện xảy ra.

Kế hoạch “Tử Vi Tinh” là thứ Từ Thanh Dã đã bắt đầu nghĩ tới, từ lần đầu gặp Thẩm Xác.

Trong nguyên tác không hề có thiết lập này, nhưng mọi đặc điểm của Thẩm Xác lại rất phù hợp.

Một tân binh đột nhiên xuất hiện, mang dáng vẻ khiến người người kinh ngạc, không phải kiểu sao băng vụt sáng rồi tắt, mà là hằng tinh sáng mãi không lụi.

Tử Vi Tinh là đế tinh tượng trưng cho vương giả trong giới giải trí, danh xưng thật chấn động.

Từ Thanh Dã nắm bắt cơ hội, bắt đầu liên hệ với nhiều người am hiểu huyền học trong giới fan.

《Lấy mạng ngươi danh hạ》 đã định vai chính, các diễn viên chính gần như bị lột hồ sơ một lượt. 

Thẩm Xác và Trang Dương đều là người mới, chẳng có gì để bới móc, chỉ cần thay đổi một chút ở các bản tin giới thiệu là có thể nhìn rõ mạch truyện chính.

Sinh ra trong một gia đình giàu có, Cố Lê từ nhỏ đã được dạy rằng hạnh phúc là có một gia đình trọn vẹn, được cha mẹ yêu thương và tán thưởng. 

Thế nhưng, thực tế là gia đình anh đã sớm tan vỡ. Cha mẹ Cố Lê từ lâu đã ly hôn, chỉ vì sợ ảnh hưởng đến việc học của con mà không nói ra, cố gắng duy trì vẻ ngoài hòa thuận. 

Nhưng rồi lớp vỏ bọc yên bình ấy cũng không thể che đậy được mãi, lời nói dối cuối cùng vẫn bị vạch trần. 

Vì cú sốc gia đình, Cố Lê rơi vào trạng thái cận kề trầm cảm. Chính lúc này, Cố Lê gặp được "mặt trời nhỏ" của mùa hè.

Giữa Hè sinh ra trong một gia đình bình thường và ấm áp, nhưng bản thân cô cũng cất giữ bí mật riêng: cô là con nuôi, từng bị cha mẹ ruột bỏ rơi nhiều năm về trước.Rồi mới được nhận về nuôi dưỡng trong gia đình hiện tại.

Cô nói với Cố Lê rằng, người thân là thứ hoàn toàn có thể lựa chọn, vậy nên không cần phải quá đau lòng vì những chuyện đã qua.

Cố Lê từng cho rằng cái tên của mình chỉ là sự đặt bừa của cha mẹ theo dòng họ, không có ý nghĩa gì. 

Nhưng Giữa Hè lại bảo: “Cố Lê không phải là không có ý nghĩa. Phá vỡ bóng tối, thì ánh sáng sẽ hiện ra. Tên của cậu chính là hy vọng. Còn tôi là mùa hè. Chúng ta, là mùa hè tràn đầy hy vọng.”

Kịch bản ban đầu, hoàn toàn mang dáng dấp của một bộ phim thanh xuân: thiếu niên thiếu nữ cùng nhau chữa lành, cùng trưởng thành. 

Có thêm một chút yếu tố gia đình, nhưng sau khi được xác định sẽ phát sóng trên kênh quốc gia, nội dung có chỉnh sửa đôi chút, lược bỏ vài đoạn.

Nhưng chủ đề "cứu rỗi lẫn nhau, trưởng thành cùng nhau" vẫn được giữ nguyên.

Trong rất nhiều bộ phim trên nền tảng nội địa, người được cứu rỗi thường là nữ chính. Nhưng bộ phim này lại khác. 

Nhân vật Cố Lê do Thẩm Xác đảm nhận mới là người được sưởi ấm và được cứu rỗi. Việc đảo ngược vai trò giữa nam và nữ chính đã tạo nên điểm khác biệt cho bộ phim này so với phần lớn những bộ cùng thể loại.

Có lẽ đây cũng chính là lý do khiến đài quốc gia lựa chọn bộ phim này, vì trong đó nhân vật nữ không còn là kiểu yếu đuối, cần được bảo vệ như thường thấy.

《Lấy mạng ngươi danh hạ》 vẫn luôn giữ vị trí trên hot search. Tên của Thẩm Xác và Trang Dương cũng thường xuyên xuất hiện. 

Từ hai tân binh hoàn toàn vô danh, họ nhanh chóng trở thành những cái tên được quan tâm, có xu hướng đạt đến đỉnh nhiệt.

Trong chuỗi từ khóa liên quan đến bộ phim, ba chữ “Tử Vi Tinh” bất ngờ xuất hiện khiến nhiều người tò mò và nhấn vào xem.

Truy cập từ hot search, người ta thấy đó là một bài đăng từ một tài khoản nổi tiếng trong giới huyền học trên Weibo.

Tài khoản "Dễ Biết Tiên Sinh" viết:

“Giới giải trí sắp bước vào giai đoạn tẩy bài. Những ngôi sao cũ sẽ lụi tàn, tư bản sẽ xáo trộn lại bàn cờ. Một siêu tân tinh đang dần xuất hiện.”

Bình Luận (0)
Comment