Dựa Vào Ăn Dưa Trở Thành Chính Cung

Chương 48

Chương 47:

Dễ Biết Tiên Sinh là một fan kỳ cựu và cũng là blogger huyền học nổi tiếng. 

Trước đây, thường đăng các bài viết phân tích số mệnh cho nhiều minh tinh, phần lớn đều cực kỳ chính xác. 

Mấy năm trước, từng tiên đoán một nghệ sĩ có tiếng là người thật thà sẽ “sụp phòng*”, cũng nhờ đó mà tên tuổi thật sự nổi lên.

(Sụp phòng/sập phòng*: là một thuật ngữ từ lóng của giải trí Trung Quốc được dùng để chỉ việc một thần tượng, diễn viên hoặc người nổi tiếng bị lộ chuyện hẹn hò, có quan hệ tình cảm. Thuật ngữ này bắt nguồn từ việc các trang mạng xã hội của người hâm mộ khi đó sẽ tràn ngập những bình luận bày tỏ sự ngỡ ngàng, thất vọng khi thần tượng của mình có người yêu, giống như một "ngôi nhà" (tượng trưng cho sự nghiệp, hình ảnh) của họ bị "sụp đổ")

Lần này, chỉ một bài đăng Weibo của Dễ Biết Tiên Sinh đã lập tức leo lên top tìm kiếm, vượt mặt loạt tiêu đề của các minh tinh, chiếm luôn vị trí đầu bảng.

Ngay sau đó, dưới bài đăng xuất hiện đủ loại bình luận. Phần lớn là các fan tự “gánh”, có lúc còn mắng luôn cả tên người khác, nói chung là vô cùng náo nhiệt.

Từ Thanh Dã chỉ lướt xem các bình luận náo nhiệt đó, không vội đưa ra kết luận gì. 

Anh âm thầm mua thêm một ít lượt truy cập cho tài khoản của Dễ Biết Tiên Sinh, đợi khi độ nóng của bài viết đủ lớn.

Khi mọi người đều biết đến sự kiện này rồi, mới dần dần chuyển hướng dư luận về phía Thẩm Xác. 

Đây sẽ là một quá trình dài hơi, ít nhất phải chờ đến khi bộ phim của Thẩm Xác hoàn thành và quét sạch các giải thưởng lớn, tại những liên hoan phim thì mới đủ sức thuyết phục.

Kế hoạch “Tử Vi Tinh”, Từ Thanh Dã chưa từng chia sẻ với bất kỳ ai, tất cả các bước đều do anh tự mình thực hiện.

Nhìn thấy bài đăng của Dễ Biết Tiên Sinh đang trên hot search, anh lại chụp màn hình rồi đăng vào các diễn đàn và nhóm bàn chuyện showbiz, mở rộng thêm độ thảo luận cho sự việc.

Kể từ khi ký hợp đồng chính thức với công ty, thời gian của Thẩm Xác trở nên vô cùng quý giá. Mỗi sáng sớm đều có xe đưa đón, khuya mới trở về.

Huy Hoàng Phim Ảnh cũng đã cập nhật hồ sơ của Thẩm Xác, treo ảnh anh lên trang web chính thức của công ty.

Từ Thanh Dã mở trang chủ xem một lượt, ngoài loạt ảnh chân dung thì chỉ có vài dòng giới thiệu ngắn gọn. Kinh nghiệm diễn xuất của Thẩm Xác vẫn còn ít, chỉ hai ba dòng là xong.

Những tấm ảnh đó chắc là mới chụp cách đây mấy hôm, một bộ vest và một bộ sơ mi trắng tạo hình khá đơn giản.

Nhiếp ảnh gia rất khéo, đã nắm bắt được rõ nét khí chất riêng của Thẩm Xác, phô bày hết sức hút của cậu một cách tự nhiên và thuần thục.

“Em thấy không đẹp bằng anh chụp.”

Thẩm Xác ngồi phía sau Từ Thanh Dã, tay cầm cốc nước, thấy anh đang xem ảnh thì nói một câu như vậy.

“Đừng nói mấy câu dễ gây chia rẻ thế, trình độ của anh đến đâu anh tự biết mà.”

Từ Thanh Dã vội che miệng Thẩm Xác lại. 

Những lời như thế không nên nói ra, anh chẳng qua chỉ nhờ thiết bị tốt, thêm vào chút thẩm mỹ nên chụp cũng tạm ổn.

Trong giới nghiệp dư thì còn chấp nhận được, chứ so với dân chuyên nghiệp thì vẫn còn kém xa.

“Thẩm mỹ là chuyện rất cá nhân. Em thấy anh chụp đẹp thì cứ nói thôi, có gì mà không được?”

Thẩm Xác vẫn giữ nguyên ý kiến. Từ Thanh Dã nhìn cậu một cái, không nói thêm gì nữa.

“Những lời này nói riêng với anh thì được, đừng ra ngoài mà nói bừa, kẻo bị cười cho.”

Từ Thanh Dã tắt giao diện đi. Weibo của Huy Hoàng Phim Ảnh chào đón Thẩm Xác gia nhập đã nhận được mấy chục vạn lượt thích.

Mấy tiền bối trong công ty cũng chia sẻ lại và bày tỏ sự quan tâm. Nhìn vào cũng thấy rõ sự ưu ái.

Cũng chính vì thế, trên mạng bắt đầu lan truyền tin đồn cho rằng Thẩm Xác được công ty dồn tài nguyên. Một số tài khoản marketing còn gọi anh là “Thái tử gia của Huy Hoàng Phim Ảnh”, cho rằng chính vì vậy nên mới được nhiều tiền bối mở đường như thế.

Ban đầu, những lời này chỉ là trêu đùa, nhưng sau lại truyền ra càng lúc càng giống thật. Tới mức Từ Thanh Dã cũng muốn hỏi cậu xem, có phải Thẩm Xác họ hàng gì với Cố Trạch không.

Từ Thanh Dã lướt Weibo một vòng, phát hiện cả Từ Hồng cũng chia sẻ bài viết và khen Thẩm Xác là một mầm non rất có thiên phú.

“Em có gặp Từ Hồng ở công ty không?”

Từ Thanh Dã quay sang hỏi Thẩm Xác. Từ Hồng bây giờ đã nửa lui khỏi giới, mỗi năm chỉ đóng một bộ phim, thời gian còn lại đều dành cho gia đình.

“Không, em chỉ gặp người đại diện Tiêu Dương. Cô ấy hỏi anh vài lần, em đều trả lời qua loa cho qua chuyện.”

“Ừ.”

Từ Thanh Dã gật đầu, không tiếp tục đề tài này nữa.

Lần này vai diễn của Thẩm Tinh không nhiều, vừa đóng máy xong liền trở về thành phố A. Cô hẹn Từ Thanh Dã ăn cơm, tiện thể tâm sự với anh về mấy gameshow mà mình đang để ý.

Gần đây, theo lời khuyên của Từ Thanh Dã, Thẩm Tinh bắt đầu dùng Weibo như vòng bạn bè, chia sẻ nhiều hơn về cuộc sống cá nhân. Không ngờ, điều này lại thật sự giúp cô có thêm không ít fan, hơn nữa phần lớn đều dành lời khen ngợi chân thành.

“Mấy hôm trước em đăng mấy món đồ thủ công mình tự làm, còn tổ chức bốc thăm trúng thưởng nữa. Nhận được rất nhiều phản hồi dễ thương. 

Gần đây người khác gọi tên em cũng thay đổi rồi. Trước kia toàn gọi theo tên nhân vật trong phim, bây giờ đều gọi là Thẩm Tinh. Em còn hơi hoảng hốt ấy, không ngờ chỉ cần đăng vài bài Weibo thôi mà lại thay đổi nhiều như vậy!”

Thẩm Tinh líu ríu kể với Từ Thanh Dã về những thay đổi gần đây. Giờ thì cô thật sự bắt đầu tin tưởng vào những phương pháp anh nói. Ban đầu còn nửa tin nửa ngờ, giờ thì đúng là xem anh như thần tượng rồi.

Người đại diện của Thẩm Tinh ngồi bên cạnh cũng rất vui khi thấy cô hào hứng như vậy.

Đã lâu rồi Thẩm Tinh mới cười tươi như thế. Trước đây, việc làm thủ công hay chế tạo mấy món đồ nhỏ là cách để cô giải tỏa cảm xúc, nhưng gần đây tâm trạng cô rõ ràng đã khác.Cô thật sự bắt đầu tận hưởng quá trình sáng tạo.

“Nguyên nhân thật ra rất đơn giản. Những vai phản diện em đóng trước đây đều khá một màu, hư cấu và thiếu lý do thuyết phục. Hoàn toàn là công cụ để làm nổi bật nhân vật chính, là vai diễn không có linh hồn. 

Trong khi đó, bản thân em lại sống động và đáng yêu hơn những nhân vật đó rất nhiều, nên fan bắt đầu muốn biết nhiều hơn về chính con người thật của em. Anh cũng đã làm một chút marketing để hỗ trợ.”

Từ Thanh Dã vừa giải thích, vừa cầm mấy bản hợp đồng gameshow đặt trên bàn lên xem.

“Anh không có địa vị cao trong giới, tài nguyên có hạn, đây là những chương trình tốt nhất mà anh có thể lấy được. Em xem thử có cái nào cảm thấy phù hợp không.”

Tài nguyên trong giới giải trí, nhất là mảng tổng hợp (variety show), cũng rất khó giành được. 

Những chương trình top đầu căn bản không tới lượt cô chọn. Những gì Thẩm Tinh có thể nhận được chỉ là vài suất khách mời linh tinh, hoặc là những gameshow hoàn toàn mới.

Chưa từng lên sóng, chưa qua thử nghiệm thị trường nên không ai biết có hot hay không. Những chương trình như vậy thường bị những ngôi sao lớn chê, mới đến lượt cô “nhặt” được.

Từ Thanh Dã lật qua một vòng gameshow, rồi lấy một phần ở cuối cùng đưa cho Thẩm Tinh.

《Một Ngày Ba Bữa》– một chương trình trải nghiệm cuộc sống nông thôn, nơi các nghệ sĩ rời xa đô thị, đến nông thôn để sinh hoạt tự cung tự cấp, phải tự lao động để đổi lấy ba bữa ăn trong ngày.

Phần tóm tắt có ghi rõ: nghệ sĩ sẽ tham gia lao động nông thôn thực tế, trải nghiệm đầy đủ cuộc sống tại đây.

“Chương trình này rất hợp với em. Em thích nấu ăn, làm thủ công, lại siêng năng, lên show vừa chăm chỉ vừa vui vẻ chắc chắn sẽ ghi điểm trong mắt khán giả. Có thể thu hút không ít fan đấy.”

Từ Thanh Dã đưa tập kịch bản cho Thẩm Tinh. Trước đây cô cũng từng xem qua, nhưng lúc đó chưa thật sự cân nhắc. 

Một phần vì chương trình yêu cầu quay cả mùa mất gần nửa năm. Phần nữa là vì đây là gameshow hoàn toàn mới, chưa ai biết có hot hay không. 

Nếu được tự chọn, Thẩm Tinh vẫn muốn tham gia chương trình có thương hiệu lâu năm, ít nhất cũng đảm bảo được độ nổi tiếng nhất định.

“Chương trình này phải ghi hình tới năm tháng, liệu có quá dài không?”
Thẩm Tinh hơi lo lắng.

“Dành ra năm tháng để tham gia một chương trình tổng hợp, đổi lại là cơ hội thoát kén hóa bướm, xây dựng lại hình tượng. 

Hoặc tiếp tục nhận vài vai phản diện, càng khắc sâu ấn tượng cũ. Chuyện này em phải tự quyết định. Anh đã nói từ đầu, muốn thay đổi hình tượng thì phải mất ít nhất nửa năm. Vậy chương trình này chẳng phải vừa vặn sao?”

Trong nguyên tác, 《Một Ngày Ba Bữa》 sau này trở thành chương trình tổng hợp hàng đầu. Tổ chương trình còn từng mời cả Thẩm Xác tham gia.

Tuy Thẩm Xác không nhận lời, nhưng đã đề cử một người bạn thân thay mình, cũng xem như từng có tương tác.

“Anh nói đúng thật. Làm gì có chuyện không bỏ ra chút gì mà lại có kết quả được. Cùng lắm là làm việc thôi, em nhận.”

Thẩm Tinh cắn răng, đưa hợp đồng cho người đại diện, nhờ cô ấy liên hệ với tổ chương trình.

Từ Thanh Dã không nói gì thêm, chỉ dặn Thẩm Tinh hãy thể hiện bản thân thật tốt trong chương trình. Tất nhiên, nên cố gắng cho người ta thấy được những mặt tích cực nhất của mình.

Nói chuyện với Thẩm Tinh xong, Từ Thanh Dã ngồi lại một lát, đang định rời đi thì bỗng có người gọi tên anh.

“Này, chẳng phải là Từ Thanh Dã sao? Không ngờ lại gặp cậu ở đây. Sao vậy, thật sự ký hợp đồng với công ty quản lý, định làm minh tinh  rồi à?”

Giọng nói quen thuộc nhưng đầy châm chọc khiến người ta khó chịu. 

Từ Thanh Dã quay đầu lại nhìn theo hướng phát ra tiếng gọi. Một nhóm người, bao gồm cả nam lẫn nữ đang đứng cách đó không xa, đều nhìn về phía anh.

“Từ Thanh Dã, lâu rồi không gặp.”

Một cô gái trong nhóm bước lên vài bước, nhìn anh có phần xúc động, còn vẫy tay chào. Nhưng rồi cô dừng lại, như có điều lưỡng lự không dám đến gần.

Từ Thanh Dã liếc qua đám người đó, trong đầu vụt qua vài ký ức rời rạc. Đó là những bạn cùng lớp đại học của anh, nhưng cũng chẳng thân thiết mấy.

“Hôm nay bọn tôi tổ chức buổi họp lớp, cậu có muốn tham gia không?”


Người tên Giang Dao lên tiếng mời, đúng lúc cũng gần đến bữa tối, có thể gặp lại nhau cũng là duyên.

“Giang Dao, cậu không biết xấu hổ à, mời người ta mà không thèm hỏi xem người ta có muốn không. Cậu ấy xưa giờ vốn không hòa nhập với mọi người mà.”


Cát Phú Dương lên tiếng, ánh mắt đánh giá Từ Thanh Dã đầy mỉa mai. Nhìn anh vẫn đẹp trai như thời đại học khiến giọng điệu càng thêm chua chát.

Đúng kiểu tình huống “tụ họp bạn học cũ” kinh điển với màn tát mặt lẫn nhau. Từ Thanh Dã chỉnh lại đồ đạc của mình, đứng dậy.

“Nếu đã gặp thì cùng nhau ăn một bữa cơm cũng được. Trước đây vì chuyện của tôi mà chắc cũng làm phiền mọi người nhiều. Hôm nay tôi mời, xem như bồi lễ.”

Trước đó, khi công ty quản lý liên hệ với Từ Thanh Dã, đã gọi cho cả Cát Phú Dương không dưới mười cuộc điện thoại. Không ít bạn học cũng bị làm phiền. Ban đầu anh không nghĩ ngợi nhiều, giờ ngẫm lại thì đúng là đã gây ra một ít rắc rối.

Nghe Từ Thanh Dã nói sẽ mời khách, cả nhóm liền hoan hô. Thật ra họ với anh không quá thân cũng chẳng đến mức ghét bỏ, chỉ riêng Cát Phú Dương là khó chịu ra mặt.Mà nay cũng bị Từ Thanh Dã chặn họng bằng phong thái điềm tĩnh.

Từ Thanh Dã học chuyên ngành truyền thông, phần lớn bạn học đều đang làm việc tại các công ty quảng cáo, một vài người làm tạp chí. Tuy nhiên cũng chỉ mới đi làm vài năm, chức vụ chưa cao.

Họ chọn một nhà hàng kiểu gia đình, vừa ngồi xuống đã bắt đầu trò chuyện về công việc. Vì phần lớn vẫn giữ liên lạc nên bầu không khí khá thân quen. Còn Từ Thanh Dã, người đã lâu không gặp, lập tức trở thành tâm điểm.

Thời sinh viên, Từ Thanh Dã rất được chú ý vì ngoại hình nổi bật. Nhưng do tính cách trầm lặng, lại có nhiều tin đồn vớ vẩn xoay quanh, dần dà cũng ít người chủ động tiếp cận hơn.

Giờ đây, Từ Thanh Dã vẫn điển trai như xưa, tính tình lại ôn hòa hơn không ít. Mấy người từng để ý đến anh khi xưa liền không ngại đặt câu hỏi:

“Từ Thanh Dã, dạo này cậu làm gì? Có bạn gái chưa?”

“Cậu thực sự định làm minh tinh à? Tôi mà nhận được cuộc gọi đó là đã vội lục lại ảnh tốt nghiệp, chờ lúc giá tăng là đăng luôn.”

“Cậu thích mẫu con gái thế nào? Giang Dao thì sao, cô ấy vẫn chưa có bạn trai đó.”

Có người chỉ về phía Giang Dao đang ngồi một bên. Mặt cô lập tức đỏ ửng, vừa ngượng vừa thấp thỏm nhìn về phía Từ Thanh Dã.

Bình Luận (0)
Comment