Chương 70:
Thẩm Xác vừa đi, Từ Thanh Dã liền quay lại ngủ bù một giấc. Tỉnh dậy xong, anh trở về nhà mình.
Tầng hai nhà anh được cải tạo thành phòng làm việc tạm thời, dạo gần đây anh đều làm việc ở đây. Chờ có thu nhập ổn định, anh định sẽ thuê một văn phòng riêng ở trung tâm thành phố.
“Xuân phong đắc ý nha~ Tối qua anh đi đâu thế?”
Vừa thấy Từ Thanh Dã, Dịch Hòa đã cười cợt với vẻ mặt đáng khinh. Từ Thanh Dã đáp lại bằng một cái lườm.
“Anh còn có thể đi đâu? Làm việc chứ đi đâu. Không thấy anh đăng bao nhiêu bài sao? Cả đêm đó.”
“Đăng thì có đăng, nhưng muộn hai tiếng. Hai tiếng đó làm gì hử?”
“Không lẽ anh không được nghỉ ngơi? Nói thật thì, hôm qua anh còn gặp Vương Chính, nói chuyện khá lâu, sau đó chỉnh lại nội dung có thể dùng được.”
Từ Thanh Dã đại khái kể lại những gì đã trao đổi với Vương Chính, Dịch Hòa hơi bất ngờ nhìn anh.
“Anh thật sự làm việc à? Không phải đi tìm Thẩm Xác sao?”
“Dĩ nhiên rồi. Tự dưng đi tìm em ấy làm gì.”
Từ Thanh Dã hơi chột dạ, vội ho hai tiếng chuyển chủ đề:
“Thế còn Tào Mộ An đâu? Không thấy em ấy.”
“Sáng sớm nhắn tin nói muốn nghỉ ngơi, chắc đang ngủ ở nhà.”
Dịch Hòa đáp bâng quơ, Từ Thanh Dã cũng không để tâm, kéo Dịch Hoà cùng thảo luận chuyện Khuynh Thành Điện Ảnh.
Anh cảm thấy có thể tung trước vài tin râu ria thăm dò, sau đó mới từ từ mở rộng, tránh để đối phương cảnh giác và kịp thời phản đòn mục tiêu là đánh bất ngờ không kịp trở tay.
“Được, trước tiên tung chút ít cũng không sao, xem phản ứng của bên đó thế nào.”
Dịch Hòa gật đầu đồng ý, chậm rãi thử cũng là một cách.
Bàn xong chuyện Khuynh Thành Điện Ảnh, Từ Thanh Dã lại tra cứu tình hình gần đây của đoàn phim 《Đại Viện》.
Vài hôm trước Tô Tử Du có gửi cho anh một tin nhắn chúc mừng năm mới, cũng không nói gì thêm, có lẽ không có chuyện gì lớn.
“Ngày mai bọn mình tới thăm đoàn 《Đại Viện》 một chuyến đi, dù sao cũng nên quan tâm một chút.”
Từ Thanh Dã tìm thông tin về phim, phát hiện rất ít tin tức bị lộ ra ngoài, đa số đều do nguồn bên lề từ phía chính phủ. Có vẻ như tổ đạo diễn kiểm soát rất nghiêm ngặt.
Dựa vào vài hình ảnh ít ỏi bị rò rỉ, cũng có thể thấy bộ phim này rất được đầu tư, từ trang phục cho đến bối cảnh đều rất tinh tế.
Anh lại tìm thêm thông tin về Tô Tử Du. Khi tin Tô Tử Du gia nhập đoàn được công bố, phản ứng tiêu cực còn khá nhiều. Nhưng sau khi loạt ảnh tạo hình được tung ra, dư luận đã dịu đi không ít.
Vừa tra đến tên Tô Tử Du, toàn bộ hot search đều là về sân khấu hợp tác giữa Tô Tử Du và Giang Bác Tề tối qua.
Từ Thanh Dã chọn một đoạn ghi hình rõ nét để xem thử màn trình diễn hai người rất xuất sắc, nhưng không cố tình “tạo couple”, chỉ là một sân khấu hợp tác bình thường. Dù vậy, chính sự xa cách ấy lại khiến đám fan CP càng thêm mê muội.
Cố tình né tránh lại càng giống thật!
Từ Thanh Dã tiện tay lướt vài vòng thì thấy bóng dáng Thẩm Mộc, dạo này cô nàng lại bắt đầu hoạt động rôm rả trên mạng xã hội.
Đang lướt hot search thì chuông cửa dưới lầu vang lên. Từ Thanh Dã sai Dịch Hòa ra mở cửa, nhưng bị anh này đấm vào lưng ghế một cái trước khi chịu đi xuống.
“Là Thẩm Mộc đến, anh xuống không?”
Dịch Hòa gọi vọng từ dưới lầu.
Từ Thanh Dã vội đóng máy tính, nhanh chóng bước xuống.
“Sao em lại tới đây, không báo trước cho anh một tiếng?”
Thẩm Mộc tay xách bao lớn bao nhỏ, vừa vào cửa đã đặt đồ xuống bàn.
“Hôm qua kết thúc chương trình định đến tìm anh, nhưng anh lại biến mất tăm, nên hôm nay em mới ghé qua. Em vừa ghé nhà anh trai em, không thấy anh ở đó nên mới sang đây luôn.”
“Lần trước làm quần áo cho anh, em đã sửa xong rồi. Em thấy anh có vẻ không hứng thú lắm với mấy bộ đồ trang trọng, nên lần này mang thêm hai bộ đồ thường ngày.”
Vừa nói, Thẩm Mộc vừa lấy quần áo từ trong túi ra.
“Mấy mẫu này đều là bản thiết kế năm nay sắp tung ra thị trường, có hơi khác một chút so với phiên bản chính thức, nhưng chất lượng thì rất ổn. Anh giữ lấy mà mặc thử.”
“Em khách sáo quá rồi, anh đâu dám nhận nhiều thế.”
Thấy cô lấy ra tới mấy bộ, Từ Thanh Dã hơi ngại.
“Không sao đâu. Trước đây em có hiểu lầm anh, thái độ cũng không tốt, coi như là xin lỗi. Em đã để ý rất lâu rồi, anh thật sự không cầu gì từ anh trai em cả.”
“Còn giúp đỡ anh ấy tận tâm như vậy. Làm em gái, em thay anh ấy cảm ơn anh. Anh em thì không giỏi bày tỏ, tám phần là cũng chẳng nói được lời nào tử tế.”
Thẩm Mộc nói rất nghiêm túc, khiến Từ Thanh Dã càng thêm chột dạ.Anh trai cô nương đâu phải không biết bày tỏ, chỉ là cách “bày tỏ” đó có hơi đặc biệt... gần như muốn lấy thân báo đáp.
“Làm gì có ai giúp mà không mong cầu gì, càng nói không cần thì quà lại càng nhiều.”
Dịch Hòa nghe đoạn hội thoại của hai người, liền tặc lưỡi đầy ẩn ý.
“Em im miệng cho anh.”
Từ Thanh Dã lườm Dịch Hòa một cái, nhanh chóng gom hết đống đồ mang vào trong.
“Ở lại ăn cơm tối với bọn anh đi? Anh mời.”
“Thôi, em còn phải về nhà ăn cơm. Hẹn lần sau, đợi anh em về rồi mình đi ăn chung luôn.”
Thẩm Mộc lần này chỉ đến đưa quần áo, xong việc thì chuẩn bị rời đi ngay, lát nữa còn có việc. Từ Thanh Dã vội tiễn cô ra cửa. Lúc sắp bước ra, Thẩm Mộc đột nhiên quay đầu lại nhìn anh.
“Vừa rồi Dịch Hòa nói là ý gì vậy?”
“Khụ khụ… Em ấy nói linh tinh ấy mà. Anh không phải đang ‘ké fame’ anh trai em một chút sao, tiện kéo chút lượt tương tác thôi.”
“Ừm, em biết rồi. Em đi đây.”
Thẩm Mộc gật đầu, không hỏi gì thêm, vẫy tay chào rồi lên xe rời đi.
Nhìn theo xe chạy xa, Từ Thanh Dã thở phào một hơi rồi quay trở lại. Vừa bước tới cửa đã thấy Dịch Hòa đang đứng dựa vào khung cửa, ánh mắt như một fan hóng hớt ăn dưa chính hiệu.
“Cái ánh mắt âm dương quái khí đó là sao? Có gì thì nói thẳng.”
“Cũng chẳng có gì. Chỉ là em thấy anh không nói thật với em thôi. Hôm qua ngoài gặp Vương Chính ra, chắc chắn còn gặp Thẩm Xác nữa. Hai người đến với nhau rồi đúng không?”
“Em lo nhiều quá rồi đấy.”
Từ Thanh Dã liếc một cái, không phủ nhận cũng chẳng thừa nhận.
“Không có gì đâu, chỉ là thấy anh sốt ruột mãi, em lúc đầu còn tưởng hai người các anh đã thành một đôi rồi. Kết quả chờ mãi vẫn thấy dây dưa mập mờ.”
“Khó khăn lắm mới thấy anh có vẻ thông suốt chút chút, em cũng muốn ngồi hóng kết quả một chút. Ăn dưa tận mặt luôn, cảm giác nó mới đã.”
Dịch Hòa ra vẻ vô tội, thật ra chẳng có ý đồ gì, chỉ đơn thuần muốn làm một fan CP nhiệt tình. Trong lòng Dịch Hoà sớm đã xem Thẩm Xác như “ông chủ lớn” rồi.
Nếu thật sự thành đôi, không mở champagne ăn mừng thì thật có lỗi với tâm huyết bao năm theo dõi.
“Coi như là vậy đi. Sao, em định lì xì cho anh à?”
Từ Thanh Dã trả lời mơ hồ, khiến Dịch Hòa lập tức cảm thấy có gì đó không đúng.
“Nói là nói, không nói thì thôi, chứ cái gì mà 'coi như là'? Là thành hay chưa thành đây?”
“Thì... thử xem đã. Không biết có hợp không, nhưng buông tay lại thấy tiếc, nên cứ thử trước, coi như là... kỳ thực tập.”
“Các anh cũng biết chơi ghê. Vậy kỳ thực tập là bao lâu? Đợi Thẩm Xác được chuyển hính thức, em sẽ đích thân khui champagne cho hai người.”
Dịch Hòa không nhịn được mà vỗ vai Từ Thanh Dã một cái. Người này đúng là chẳng đi theo con đường bình thường nào cả.
Ngay cả Thẩm Xác như vậy, mà cũng bị anh kéo vào cái gọi là “ kỳ thực tập”, đúng là có bản lĩnh.
“Chưa biết nữa. Cảm thấy ổn thì tự nhiên sẽ là chính thức. Ai lại đi quy định ngày cụ thể.”
Từ Thanh Dã nhếch môi. Cái gọi là thực tập kỳ thực ra chỉ là cái cớ anh tự tìm cho mình. Tình cảm của Thẩm Xác quá nồng nhiệt, anh vừa thấy sợ, lại vừa không nỡ. Thôi thì cứ cho mình một cơ hội để từ từ thích nghi.
“Phiền phức. Thật sự rất phiền. Không hiểu mấy người các anh rối rắm gì cho mệt.”
Dịch Hòa lắc đầu. Với Dịch Hoà, chuyện tình cảm rất đơn giản.Gặp mặt, hợp thì cưới, không hợp thì thôi.
“Đợi em thích ai đó rồi sẽ hiểu. Tình cảm vốn dĩ đã phức tạp.”
Buổi tối ăn uống đơn giản. Từ Thanh Dã lên nhóm nhắn @Tào Mộ An hỏi có muốn đi thăm đoàn phim ở phim trường không.
Một ngày không hóng chuyện mà vừa nghe tới "phim trường", Tào Mộ An lập tức spam loạt biểu cảm giơ tay đăng ký:
Tào Mộ An: Em đi! Em đi! Làm ơn nhớ kéo em theo với!
Xác nhận hành trình xong, Từ Thanh Dã về phòng nghỉ. Dịch Hòa ở lại phòng làm việc ngồi một lát rồi cũng về.
Từ Thanh Dã là người mê ngủ nướng, nên lịch khởi hành được sắp buổi chiều. Vừa lên xe, Từ Thanh Dã và Tào Mộ An mỗi người ôm một chiếc điện thoại, thỉnh thoảng bật ra vài tiếng cười ngây ngô.
Dịch Hòa ngồi giữa trông có vẻ cực kỳ nhàm chán, thò đầu qua xem Tào Mộ An đang cười cái gì.
Cô nàng lập tức ôm điện thoại lại, che kín không cho xem.
“Gì vậy chứ? Cùng là người một nhà, có gì mà tôi không được xem?”
“Riêng tư.”
Tào Mộ An đáp tỉnh bơ.
Tào Mộ An chỉ trả lời một câu rồi lập tức quay đầu sang hướng khác, tiếp tục chơi điện thoại. Dịch Hòa lại nghiêng người sang phía Từ Thanh Dã.
Nhưng Từ Thanh Dã thì chẳng né tránh, thậm chí còn xoay nhẹ điện thoại về phía hắn để tiện quan sát.
Dịch Hòa nhìn kỹ, thấy anh đang đọc một bài trên diễn đàn chuyên bàn chuyện hậu trường giới giải trí.
Toàn chữ là chữ, dày đặc đến nhức cả đầu, khiến hắn lập tức mất hứng thú, liền tựa lưng vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Trên mạng, tin tức liên quan đến Khuynh Thành Điện Ảnh đã bắt đầu râm ran. Tuy nhiên, thay vì tung một bài viết từ tài khoản marketing quen thuộc, lần này người ta lại chọn cách “rải tin” từ nhiều thành viên trong các fanclub lớn nhỏ.
Khuynh Thành cũng có một vài nghệ sĩ nổi tiếng, nhưng nổi tiếng không có nghĩa là họ được đối xử tốt. Trái lại, những nghệ sĩ đó lại là đối tượng chính mà công ty “hút máu”. Bởi vì càng nổi thì càng kiếm được nhiều tiền.
Từ Thanh Dã muốn phát động một cuộc chiến dư luận, mà chiến dư luận thì cần đông người. Fan của nghệ sĩ chính là lực lượng hỗ trợ tốt nhất.
Có không ít fan đã sớm nhận ra vài điểm bất thường, chỉ là e ngại phiền phức nên không dám lên tiếng. Một số khác thì từng nghi ngờ, nhưng bị công ty dùng “phong bì” và lợi ích dập tắt.
Chỉ cần có người mở đầu, tin tức lập tức lan rộng. Người thì gửi bài cho tài khoản truyền thông, người thì trực tiếp @ người đại diện hoặc công ty quản lý của nghệ sĩ. Chẳng mấy chốc, cả diễn đàn đã náo nhiệt hẳn lên.
Đợt tấn công đầu tiên mà Từ Thanh Dã tung ra xoay quanh vấn đề Khuynh Thành Điện Ảnh phớt lờ sức khỏe nghệ sĩ, ép họ chạy lịch trình quá độ, đăng tải thông cáo vô tội vạ.
Năm ngoái từng có một nghệ sĩ của Khuynh Thành ngất xỉu ngay trên sân khấu truyền hình. Khi đó đã có người nghi ngờ về cường độ làm việc, nhưng công ty chỉ lấy lý do “giảm cân quá mức” để qua chuyện.
Lần này, có đến vài nghệ sĩ trong cùng công ty đều bị sắp lịch trình kín mít, không thể tiếp tục lấy lý do qua loa được nữa.
Các fan thấy thần tượng bị vắt kiệt sức, đau lòng mà lên tiếng chất vấn công ty. Khi số lượng đủ lớn, công ty không thể tiếp tục giả vờ như không biết.
Có fan làm hậu thuẫn, một vài nghệ sĩ cũng bắt đầu đứng ra kể khổ.Nói rằng họ đã làm việc không kể ngày đêm, được chia rất ít thù lao, phần lớn phải tự đóng thuế.
Nhiều hợp đồng còn cài cắm điều khoản bất lợi, mọi hoạt động đều phải nghe theo công ty. Vì không muốn mang tiếng "nợ nần", họ chỉ biết cố gắng làm việc điên cuồng.
Khi làn sóng phẫn nộ lan rộng, phía Khuynh Thành buộc phải ra mặt giải thích. Nhưng Weibo chính thức chỉ đăng một thông báo chung chung, nói rằng mọi lịch trình đều được sắp xếp theo hợp đồng, không có chuyện ép buộc. Tuy nhiên, fan không tin lời này.
Ngay sau đó, một nhóm fan đã trực tiếp đến trụ sở Khuynh Thành Điện Ảnh, yêu cầu công ty điều chỉnh lịch trình và phân chia lợi nhuận hợp lý cho các nghệ sĩ.
Ngay lúc sự việc đang căng thẳng, hợp đồng của Tôn Diệu bất ngờ bị tung lên mạng. So với các nghệ sĩ khác trong công ty, Tôn Diệu có chế độ đãi ngộ hoàn toàn khác biệt.Tỷ lệ chia lợi nhuận cực cao, mức tự do cũng lớn, rõ ràng là được đối xử như "hoàng thân quốc thích".