Dựa Vào Ăn Dưa Trở Thành Chính Cung

Chương 74

Chương 73:

Dùng dây thừng đơn giản trói năm người lại, Tào Mộ An ngồi sang một bên, dịu giọng kể cho Dịch Hòa nghe chuyện nhà mình từng mở phòng tập quyền anh.

Sau đó đóng cửa, rồi lại chuyển hướng làm ăn để kiếm sống. Cô còn khoe thêm mấy tấm huy chương mình từng giành được từ nhỏ đến lớn.

Kể xong, cả người cô lại trùng xuống. Tào Mộ An cảm thấy chuyện này khiến bản thân thêm hoang mang, tinh thần dường như bị rút cạn. Vì cớ gì mà cô lại xui xẻo đến mức này?

“Haizz, chẳng lẽ mắt nhìn người của tôi thật sự kém như vậy sao? Sao hết lần này đến lần khác lại chọn nhầm? Tôi chỉ muốn thích một minh tinh lâu dài mà thôi...”

Dịch Hòa hơi lúng túng, không biết nên an ủi thế nào. Theo lý mà nói, gặp tình huống này thì một cô gái hẳn nên được nhẹ nhàng ôm vào lòng mà dỗ dành. 

Nhưng hình ảnh Tào Mộ An vung quyền vẫn còn in đậm trong đầu.Dịch Hoà lo nếu mình thật sự làm vậy thì có khi lại bị đấm cho nằm luôn.

“Thật ra cũng không phải do mắt nhìn người của cậu kém đâu. Chỉ là cái nhóm nam minh tinh này đa phần chất lượng không cao thôi. Hay cậu đổi đối tượng đi, thích mấy anh tài chính, luật sư chẳng hạn? Tôi giới thiệu cho. Không thì... tôi giới thiệu cả anh trai tôi cho cậu nhé?”

“Tôi thích người vừa đẹp trai vừa hát hay, giọng nói ấm áp có thể dỗ dành người khác.” 

Tào Mộ An hơi tủi thân. Thực ra cô cũng đâu có ý định yêu đương gì với họ, chỉ đơn thuần là fan thích thần tượng mà thôi, sao lại trắc trở thế này chứ?

“Kiểu người cậu thích dễ gặp phải sụp đổ hình tượng lắm, chẳng khác nào điển hình của tra nam cả. Hay là cậu tham gia show tuyển tú đi, cả trăm nam thí sinh, cậu chọn một người thích hợp, tôi sẽ ủng hộ thêm một người khác, biết đâu lại trúng jackpot.”

Dịch Hòa lắc đầu. Quả thật đây là vòng lẩn quẩn, bởi gu của Tào Mộ An vốn dĩ đã là loại “tra nam thừa thãi”, xác suất vấp phải cao lắm.

“Dịch Hoà à, tôi nhờ cậu một chuyện được không?”

Tào Mộ An ôm mặt, vẻ mặt đầy khổ sở.

“Cứ nói đi, chuyện gì tôi cũng giúp, trừ chuyện làm bạn trai cậu ra nhé. Tôi còn phải gánh vác chuyện hôn nhân gia tộc, không thể tuỳ tiện yêu đương đâu.”

“Xì, ai thèm yêu đương với cậu chứ. Tôi chỉ muốn nhờ cậu đừng nói chuyện này với ông chủ thôi, thật mất mặt.”

Tào Mộ An lườm Dịch Hòa một cái. Người này đúng là tự luyến quá mức.

 Quần áo thường ngày của Dịch Hoà phong cách cũng na ná mấy minh tinh từng bị sụp hình tượng, khiến cô bây giờ gần như mắc chứng sợ trai đẹp mất rồi.

“Cái này thì hơi khó. Lên hot search rồi, hơn nửa là anh ấy cũng đoán được. Cậu biết đấy, ông chủ rất nhạy, chỉ nhìn cậu thôi cũng đoán ra chuyện cậu yêu đương qua mạng.”

Dịch Hòa khẽ thở dài. Giấu được Từ Thanh Dã thì đúng là khó như lên trời.

“Ai yêu đương qua mạng chứ, tôi chỉ thích nghe nhạc thôi.”

Tào Mộ An vội vàng phủ nhận, nhưng trong lòng lại thấy mình nên xin nghỉ dài hạn, hoặc ở lì trong khu phim trường làm việc, tránh mỗi ngày bị trêu chọc đến phát ngại.

Lúc này, cảnh sát vừa tới, thấy năm người bị trói, lại thấy bên cạnh một nam một nữ.

Một người thì u sầu, một người lại trông khá thoải mái.Nhất thời chưa phân biệt được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Ai báo cảnh sát vậy?”

“Là tôi.”

Dịch Hòa nhìn qua dáng vẻ Tào Mộ An, biết cô không còn tâm trạng để giải thích, nên vội vàng bước lên, chủ động trình bày tình huống với cảnh sát.

Cảnh sát nghe ngóng thêm chút, thấy có cả minh tinh liên quan nên cố ý đi qua quan sát, sau đó cho người vào nhà lục soát.

Không bao lâu đã tìm thấy một ít viên thuốc cùng bột màu trắng, giám định sơ bộ cho kết quả đó là chất gây ảo giác và một số chất độc hại khác.

“Phiền các người theo chúng tôi về trụ sở làm ghi chép.”

Một cảnh sát đi tới trước mặt Tào Mộ An. Nhìn cô dáng vẻ thương tâm, nhỏ nhắn xinh xắn, trang điểm cũng khá tinh tế, cảnh sát có chút khó mở lời nghiêm khắc, đành dịu giọng.

“Phiền các anh. Nhưng mà, trường hợp này thuộc về phòng vệ chính đáng đi? Tôi ra đòn đều nhắm vị trí, tuyệt đối không đánh hỏng ai cả.” 

Tào Mộ An thoáng chột dạ. Vừa rồi lúc tức giận, cô đã vung quyền mạnh mẽ, giờ nghĩ lại vẫn thấy sợ.

“Con gái ở ngoài phải biết tự bảo vệ mình. Cô làm rất tốt.”

Cảnh sát nở nụ cười thiện ý, khiến Tào Mộ An nhẹ nhõm thở phào.

Xử lý xong chuyện này, Dịch Hòa mời Tào Mộ An đi ăn một bữa ngon, tâm trạng của cô cuối cùng cũng bình ổn lại.

“Dám gạt tôi, tôi sẽ lập tức đưa hắn lên hot search. Giờ cảnh sát chắc cũng đã phát thông báo rồi.”

Ngay khi vừa về công ty, Tào Mộ An lập tức dùng tài khoản phụ của mình để tung tin. Ngày thường chỉ toàn đăng mấy tin ăn dưa vụn vặt, hôm nay cuối cùng cũng có thể đăng “dưa lớn” chính hiệu.

Dưa trong đất chồn ăn dưa: Thật tuyệt! Là dưa mới, chúng ta được cứu rồi!!! 【ảnh chụp】【ảnh chụp】 chuyển phát/cảnh sát thông báo @trang chủ.

Cảnh sát ra thông báo: Năm người họ Trương, Lý, Tôn , Từ , Trần tụ tập sử dụng chất cấm, dụ dỗ, cùng nhiều tội danh khác. 

Ban đầu thông báo này chẳng mấy ai chú ý, cho tới khi Tào Mộ An @ thì mọi người mới nhận ra trong đó ẩn giấu một quả “dưa lớn”.

Thông báo ghi rõ: Người họ Trương lợi dụng thân phận minh tinh, nhiều lần dụ dỗ fan phát sinh quan hệ, thậm chí còn chụp ảnh để uy h**p, nhiều lần chiếm đoạt tiền bạc. Tài sản chất chồng bằng thủ đoạn bất chính.

Trước nay người họ Trương vẫn giữ hình tượng khá tốt, thường lên quảng cáo rùm beng chuyện “nỗ lực vì âm nhạc, không quên sơ tâm” kiểu gà cúng năng lượng. Lần này bị bắt quả tang, quả thật khiến người ta mở mang tầm mắt.

Ta dưa đâu: Thì ra cậu ta nói “không yêu đương” là thật, nhưng là để lừa dối đó thôi. Quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Gió thổi thảo thấp thấy trâu ngựa: Hấp chất cấm, cưỡng ép, hạ thuốc, tống tiền… Tôi tò mò không biết sẽ bị phán bao nhiêu năm!

Ta là tiểu Q: Chỉ có mình tôi thắc mắc, sao lúc bị bắt trông hắn giống như vừa bị đánh một trận thế?

······

Tin vừa tung ra, lượng theo dõi tài khoản của Tào Mộ An lập tức tăng vọt. Hoá ra vẫn phải tung “dưa bự” mới ăn nên làm ra. 

Những tài khoản kiểu viết dông dài văn vẻ thì dễ bị fan kéo tố cáo, còn hướng này rõ ràng dễ sống hơn nhiều.

Cô còn đang mải xem bình luận, thì trong nhóm làm việc, Từ Thanh Dã đã gửi một văn kiện.

【Quy trình công việc】

Tào Mộ An click mở. Ngay trang đầu, nổi bật bằng dòng chữ đỏ chói: “Cấm nhân viên và nghệ sĩ có liên hệ riêng tư!”

Cô trừng mắt, tức tối kêu lên:

“Anh ấy đang châm chọc tôi, rõ ràng nhằm vào tôi mà!”

Tào Mộ An có chút muốn suy sụp. Tuy Từ Thanh Dã không trực tiếp ra mặt, nhưng cảm giác lại như đã nắm rõ toàn cục. Cô thật sự chỉ muốn từ chức ngay tại chỗ!

“Không sao đâu, cậu cứ quay về đấm cho anh ấy hai cái, đảm bảo anh ấy không dám nói gì cậu nữa.”

Dịch Hòa nhìn tài liệu được chia sẻ trong nhóm, không nhịn được bật cười. Từ Thanh Dã đúng là kiểu người âm thầm đâm dao sau lưng.

Đây là lần đầu tiên anh nghe nói có người không cho paparazzi liên hệ riêng tư với nghệ sĩ mà dám làm ầm lên chống phá cả Thiên Cương!

“Thôi được rồi, chuyện hôm nay đúng là do cậu sai trước. Cậu coi như may mắn gặp phải kẻ nôn nóng muốn thể hiện, nên mới giúp cậu nhìn rõ bộ mặt thật. Nếu người ta đủ kiên nhẫn từ từ tán tỉnh, chưa biết chừng cậu còn chẳng kịp giữ lại gì.”

Dịch Hòa nói vài câu an ủi, cảm thấy kết cục hiện tại coi như đã là tốt nhất rồi. Bây giờ lừa tình, lừa tiền đâu đâu cũng có. Tào Mộ An chỉ bị tổn thương một chút, cùng lắm là mấy ngày tới bị người khác cười nhạo đôi ba câu thôi.

“Đừng nói nữa…”

Tào Mộ An úp mặt xuống bàn, không buồn ngẩng đầu. Dịch Hòa giơ điện thoại chụp một tấm ảnh rồi gửi vào nhóm công việc.

Từ Thanh Dã nhìn những tin tức đang rộ lên trên mạng, chỉ có thể bất lực lắc đầu. Tào Mộ An gần như là một nửa người trong giới, chuyện này mà cũng dính vào thì… chỉ có thể nói tên kia thật sự có giá trị "k*ch th*ch cảm xúc".

Anh lại lướt qua một lượt tin tức về Khuynh Thành Điện Ảnh. Vụ việc của Tôn Diệu vẫn còn đang ầm ĩ. Phía công ty hiện tại chọn cách câm lặng giả ngốc, hoàn toàn không đưa ra bất kỳ phản hồi nào.

Từ Thanh Dã sắp xếp lại một số hình ảnh chấn thương của nghệ sĩ trực thuộc Khuynh Thành Điện Ảnh. Ban đầu anh chỉ tiện tay tra cứu, ai ngờ lại tìm được không ít. Tùy tiện sắp xếp đã đủ tạo thành một bộ chín ô hình.

Thêm một mồi lửa cho Khuynh Thành Điện Ảnh, xong việc anh chuẩn bị đi ngủ.

Mã Na vừa gọi cho anh để hẹn bàn về hợp tác mới, sáng mai anh còn phải trở về thành phố A.

Từ Thanh Dã cho Tào Mộ An nghỉ hai ngày, để cô tự giải tỏa tâm trạng rồi quay lại làm việc.

Chỗ Mã Na chọn quay phim nằm gần Khuynh Thành Điện Ảnh, nhưng nhìn chung vẫn kém xa về độ xa hoa. Khi đi ngang qua trụ sở Khuynh Thành, thấy bên ngoài vẫn bị đám đông vây quanh, tâm trạng anh hơi trùng xuống. 

Tình cảm của người hâm mộ dành cho nghệ sĩ thật sự quá lớn lao. Dù giữa họ chẳng có quan hệ gì, nhưng fan vẫn có thể dốc lòng dốc sức vì người mình yêu mến.

Mã Na chờ Từ Thanh Dã dưới lầu, vừa thấy anh đã cười tươi tiến lại gần.

“Thầy Từ, lâu lắm rồi không gặp. Cậu càng lúc càng tỏa sáng đấy.”

Mã Na nhìn anh đầy tán thưởng. Hôm nay Từ Thanh Dã mặc một chiếc áo khoác dài màu đen, tóc tai vuốt đơn giản, thoạt nhìn chẳng hề thua kém minh tinh nào. 

Quan trọng hơn là khí chất mạnh mẽ, mặt lạnh đứng đó không nói lời nào mà trông vẫn thu hút, đúng kiểu “người sống chớ đến gần”. Dáng vẻ lạnh lùng này quả thật chính là khí chất mà các nghệ sĩ được "ông trời lựa chọn" mới có.

Từ Thanh Dã không biết Mã Na đang nghĩ gì. Nếu biết, chắc anh sẽ bật cười, vì cái mặt lạnh đó hoàn toàn là do sáng dậy sớm, chưa tỉnh ngủ nên chẳng cười nổi.

Mã Na dẫn anh vào trong. Không ít người chú ý đến hai người, vài quản lý quen thân với Mã Na còn tiến đến chào hỏi.

“Nghệ sĩ mới à? Nhìn cũng được đấy.”

“Không phải đâu,” Mã Na vội xua tay, “Đây là thầy Từ mà tôi từng nhắc với mấy người đó.”

Nghe đến đây, một người khác không khỏi kinh ngạc.

“Thầy Từ đẹp trai như vậy, không làm nghệ sĩ thật đáng tiếc. Công ty tụi tôi có mấy gương mặt tiềm năng lắm đó, anh có hứng thú thử quay một chút không?”

“Ngại quá, tôi sợ máy quay, chắc không hợp với kiểu tổng hợp giải trí đâu.”

Từ Thanh Dã mỉm cười nói bâng quơ một câu. Người kia cũng không tiếp tục gặng hỏi, chỉ tỏ vẻ vô cùng tiếc nuối, còn bảo lát nữa sẽ tìm anh để hỏi thêm vài điều.

Mã Na đưa Từ Thanh Dã về văn phòng riêng, sau đó gọi một cuộc điện thoại. Không lâu sau, một nam sinh cao ráo bước vào. Cậu ta có khí chất khá áp đảo, chỉ đơn giản là đẩy cửa bước vào cũng tạo cảm giác tồn tại mạnh mẽ.

“Đây là nghệ sĩ mới tôi vừa ký hợp đồng. Lần này định để cậu ấy tham gia chương trình tuyển tú ở Đài Dâu Tây, nhưng tôi luôn cảm thấy cậu ấy vẫn thiếu chút gì đó nổi bật. Nên muốn nhờ anh xem thử, biết đâu có thể khai thác được một mặt khác biệt.”

Chuyện Từ Thanh Dã từng phát hiện ra Thẩm Tinh rồi đưa cô ấy trở thành nghệ sĩ nổi tiếng như hiện tại, vẫn thường được truyền miệng trong giới, dù chỉ trong phạm vi nhỏ. 

Ai cũng nói Từ Thanh Dã đúng là có con mắt tinh đời, nếu không thì làm sao có thể phát hiện ra một gương mặt đặc biệt như thế trong đường đua?

“Đưa tôi xem tư liệu một chút.”

Từ Thanh Dã không hiểu mọi người rốt cuộc đồn thổi anh thế nào, nhưng đã đến đây thì xem thử cũng chẳng sao. 

Trước mắt anh là một người trông khá trẻ, diện mạo không tệ lông mày rậm, mắt to, gương mặt đúng kiểu chính trực. Chỉ là thoạt nhìn có chút hướng nội, cứ đứng đó khép nép, rụt rè.

Mã Na đưa cho anh một chiếc iPad, trong đó là hồ sơ rất chi tiết.

Từ Thanh Dã liếc mắt nhìn qua tên, thoáng sửng sốt. Anh lập tức ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại trên người thanh niên kia, biểu cảm hiện rõ vẻ không thể tin nổi.

“Sao vậy? Có vấn đề gì à?”

Mã Na đang ngồi ngay cạnh, vừa nhìn biểu cảm của Từ Thanh Dã liền lập tức cảm thấy căng thẳng.

Bình Luận (0)
Comment