Dựa Vào Ăn Dưa Trở Thành Chính Cung

Chương 89

Lại ngồi xổm thêm một lát, không thấy có ai đi vào nữa, hai người mới thu dọn đồ đạc rời đi.

Trở về chỗ ở, Từ Thanh Dã gửi toàn bộ ảnh chụp cho Tào Mộ An. 

Cô nhanh chóng xem qua một lượt, bước đầu chọn ra một vài tấm. Có lúc cô không khỏi cảm thán, diện mạo và khí chất cũng là một loại thiên phú.

Ít nhất khiến người khác vừa nhìn đã bị thu hút.

Tào Mộ An sắp xếp lại ảnh, vừa định hỏi Từ Thanh Dã về việc sắp xếp tuyên truyền.Thì quay đầu đã thấy anh ôm điện thoại, trên mặt lộ ra một nụ cười.

Tào Mộ An chỉ liếc một cái rồi nhanh chóng quay đi, giả vờ như không thấy.

Từ Thanh Dã vừa lướt vòng bạn bè liền thấy Thẩm Xác đăng một tấm tự chụp, kèm dòng chữ: “Nhớ anh.”

Khóe miệng Từ Thanh Dã lập tức cong lên. Trước đây Thẩm Xác từng nói, lúc nhớ anh sẽ đăng lên vòng bạn bè. 

Giờ thì đúng là giữ lời, chỉ đặt chế độ “chỉ mình anh nhìn thấy”, rõ ràng anh bị Thẩm Xác trêu chọc.

Từ Thanh Dã cũng tự chụp một tấm, ngay lập tức đăng lên vòng bạn bè. Vừa bấm gửi xong, video call từ Thẩm Xác liền hiện lên.

Anh trở về phòng rồi mới bắt máy. Ở đầu bên kia, Thẩm Xác đang ngồi trong xe bảo mẫu, bên cạnh còn có chút đồ ăn, trông như vừa nghỉ ngơi.

“Anh sao lại ở phòng của em?”

Tuy phòng có hơi lộn xộn, nhưng bố cục tổng thể vẫn dễ nhận ra.

“Cái gì mà lại với không, giữa chúng ta còn phân ‘em’ với ‘anh’ sao?”

Từ Thanh Dã bĩu môi, ôm gối kê sau lưng, đổi sang tư thế thoải mái hơn.

“Buổi tối còn phải quay à? Em vẫn chưa tẩy trang đó.”

Nhân vật Thẩm Xác đóng vốn chính tà lẫn lộn, lớp trang điểm lại càng khiến đường nét sắc sảo hơn, toát ra chút khí chất u ám.

Lúc này, nếu có điếu thuốc kẹp giữa ngón tay thon dài thì quả thật… đúng là mùi vị đại lão.

“Ừm, còn một cảnh nữa thôi, khoảng mười giờ là xong. Sau đó mấy ngày sẽ không có suất diễn gì nhiều.”

Thẩm Xác cúi xuống nhìn lịch trình, mấy cảnh quay khá nhỏ lẻ, cơ bản quay xong có thể nghỉ ngơi một đoạn.

“Vậy à, thế vài hôm nữa để anh đến thăm đoàn phim nhé, chắc được đúng không?”

Từ Thanh Dã lật quyển lịch trình của mình, gần đây vừa hay cũng rảnh. Chỉ là không chắc đoàn phim bên kia có cho phép vào thăm ban hay không?

Vì đôi khi quy định bảo mật khá nghiêm ngặt, trong lúc quay cũng không cho người ngoài vào.

“Ngày kia em có lịch trình ở thành phố C, tiện thể đến tìm anh. Chỉ tiếc là không ở lại lâu được.”

“Cũng đúng, vậy anh ở đây thêm vài ngày nữa.”

Từ Thanh Dã gật đầu. Thẩm Xác còn phải quay phim, hai người cũng không nói thêm nhiều. 

Kết thúc cuộc gọi, Từ Thanh Dã ra phòng khách, thấy Tào Mộ An vẫn đang bận rộn, bèn đặt ly đồ uống xuống cho cô.

“Vài hôm nữa Áo Lợi có tổ chức tiệc thương nghiệp, mời rất nhiều minh tinh và khách quý tham dự. Anh đã hỏi qua Dịch Hòa, em ấy có thể xin được thư mời, em tham dự cùng Dịch Hoà đi.”

“Nhớ thống kê danh sách minh tinh được mời giúp anh. Nghe nói người phát ngôn mới của thương hiệu cũng sẽ có mặt, em xem thử là ai.”

“Loại tiệc thương nghiệp này đều mang tính tiêu thụ thôi. Em mà muốn đóng giả phú bà trà trộn vào thì được.Nhưng mà em không mua nổi đâu. Lỡ đâu bị người ta hớp hồn vài câu thì biết làm sao? Công ty mình có khoản chi này không?”

Tào Mộ An thoáng run rẩy. Áo Lợi vốn là nhãn hiệu xa xỉ cao cấp, tùy tiện một món trang phục cũng đã mười mấy vạn.

Chưa kể các loại lễ phục chính thức, giá càng không có giới hạn. 

Tào Mộ An tự nhận mình không phải người có định lực vững.Đến lúc đó nếu có người nổi tiếng ngồi cạnh, chắc chắn sẽ bị mê mẩn đến điên đảo.

“Khoản này thì chắc chắn là không có. Em bảo Dịch Hòa mua, dù sao em ấy có tiền. Chủ yếu là lần này anh giao cho em một nhiệm vụ lớn.”

“ Anh nghe được tin nóng, ảnh hậu Trang Tân Á cũng sẽ tham dự. Cô ấy đã rất lâu không lộ diện, em chú ý xem thử có thể khai thác được gì không.”

Từ Thanh Dã còn nhớ, trong nguyên tác Trang Tân Á gả cho một tên “phú thương giả”, sau hôn nhân mới phát hiện bị lừa. 

Vì giữ thể diện, cô chỉ có thể cứng rắn chịu đựng. Ở ẩn hai năm, sau đó mới bắt đầu quay lại giới giải trí.

Lần này tham dự tiệc thương nghiệp, là bước thử tái xuất của cô. Tiệc quy tụ nhiều nhân vật nổi tiếng trong giới phú thương. Trang Tân Á cũng muốn nhân cơ hội tìm kiếm một vài mối quan hệ.

“Cái tên này nghe xa lạ quá, để em tìm thêm thông tin.”

Trang Tân Á vốn là ảnh hậu có thâm niên, người trẻ có thể không quá quen thuộc, nhưng nhìn mặt chắc chắn sẽ thấy ấn tượng. 

Thời kỳ trước, Trang Tân Á từng tham gia nhiều bộ phim điện ảnh, hầu hết giải thưởng lớn đều từng đoạt. Kết hôn rồi, ai ngờ lại gặp phải lừa dối.

Không biết xuất phát từ tâm lý gì, Trang Tân Á không chọn ly hôn mà quyết định tái xuất.

“Chủ đề cho bài này có thể là gì nhỉ… Ảnh hậu tái xuất, thật thật giả giả chuyện ly hôn?”

Tào Mộ An nhanh chóng tra cứu, rồi lập tức đưa ra định vị. Từ Thanh Dã liếc nhìn cô, không ngờ Tào Mộ An lại nhạy bén như vậy.

“Em sao biết là ly hôn? Anh chưa từng nói mà.”

“Dựa theo mạch truyện khởi – thừa – chuyển – hợp để đoán thôi. Lui khỏi giới là vì tình cảm gia đình.Bây giờ lại quay về, chắc chắn là gia đình gặp vấn đề. Rất đơn giản về mặt logic. Có phải em đoán trúng rồi không, chẳng lẽ chồng cô ấy ngoại tình?”

Bình Luận (0)
Comment