Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 128

Cho dù không có Lý Tiến Bảo thì cũng không thể nào có chuyện như vậy được!

Tống Anh người ta xuất thân từ gia đình giàu có, sao có thể nhìn trúng Lý Tam thất nghiệp, lang thang kia!

Lý chính nghe được lời này cũng tức giận không chịu được, còn chưa nghe chi tiết nên không tiện răn dạy ngay lập tức, chỉ đành cắn răng nói: "Thôn chúng ta tuy nhỏ, nhưng cũng có quy củ, trong sạch của nữ tử chính là đại sự. Hôm nay ngươi chỉ trích Tống Anh trước mặt nhiều người như vậy1 2 3 4 5 6 , nếu là giả, nhất định phải bị phạt nặng!"

"Không hề giả! Tuyệt đối không có!" Lưu thị lập tức nói.

"Nửa đêm hôm qua, nam nhân ta một hai phải đi ra ngoài một chuyến. Ta hỏi hắn đi đâu, hắn nói muốn đến nhà Tống Nhị Nha xử lý chút việc. Lúc ấy đương nhiên ta cảm giác được chuyện này không đúng, muốn ngăn cản. Sau đó ta cẩn thận nghĩ lại, nhi tử nhà ta bây giờ không có hôn sự, Nhị Nha cũng đang thủ tiết, nhất định là nha đầu kia có ý đó, lại không dám nói với người ngoài, muốn tìm nam nhân ta bàn bạc, thậm chí có lẽ ỷ vào bản thân có công thức bí mật làm bánh ú, muốn dùng cái đó làm của hồi môn để nam nhân ta đồng ý..."  

"Nghĩ như thế nên ta không ngăn cản hắn. Ta nghĩ hai nhà gần như vậy, chút chuyện nhỏ này chỉ cần hai khắc là đủ rồi. Ai mà có ngờ, hắn vừa đi... Cả đêm không về!"

"Ta ở nhà đợi một lúc rồi đi ngủ trước, sau khi thức dậy phát hiện trên giường lạnh lẽo. Đồ vô lương tâm nhà hắn vậy mà không trở về!"

"Nhất định là tiểu kỹ nữ chết tiệt kia đêm khuya tịch mịch quấn lấy hắn!"

"Lý chính lão gia, ngài phải làm chủ cho ta! Loại tiểu kỹ nữ vô lương tâm này nhất định phải bị dìm lồng heo!" Lưu thị hét lên.

Lời này...

Nửa thật nửa giả.

Đêm qua lúc ra ngoài, quả thực nam nhân có nói với bà ta, bà ta cũng biết nam nhân của bà ta đi trộm đồ.

Nam nhân của bà ta một mực chắc chắn Tống Anh có bạc bán nhân sâm, bà ta cũng biết nam nhân nhà mình không phải người chịu nghe người khác khuyên bảo, nghĩ rằng Tống Anh chỉ là một cô nương, trượng phu đương nhiên sẽ đắc thủ, không quản hắn mà đi ngủ trước.

Bà ta luôn ngủ rất sâu, cho nên ngủ một giấc thẳng đến khi trời sáng, mở mắt ra mới phát hiện nam nhân nhà mình đi cả đêm không về.

Lập tức luống cuống.

Tống Anh kia thật sự có… bạc bán nhân sâm sao?!

Không phải đó chỉ là lời nam nhân nhà bà ta nói ra để lừa bà ta thôi đấy chứ!

Hơn nữa trong khoảng thời gian này, nam nhân hắn luôn mất hồn mất vía, thường xuyên nhắc tới Tống gia, nhắc tới Tống Anh, suốt ngày cứ lẩm bà lẩm bẩm cứ như trúng tà, e rằng đã sớm bị hồ ly tinh kia câu dẫn rồi đúng không!?

Tống Anh bị hủy dung lại càng tốt, lúc tắt đèn không nhìn thấy mặt vẫn là hoàng hoa đại khuê nữ!

Tên nam nhân không ra gì nhà bà ta sao có thể nào kiềm chế được?

Bà ta không chút suy nghĩ, lập tức đi thẳng đến nhà lý chính.

Bây giờ mặt trời đã lên cao ba sào rồi mà nam nhân của bà ta vẫn không thấy đâu, không chừng là tối qua mệt mỏi đến hôn mê, ngủ chết dí trong phòng của con hồ ly tinh kia rồi!

Giờ phút này, ánh mắt của Tống Anh rất quỷ dị.

"Lưu thị! Đây đều là suy đoán của ngươi, ngươi có tận mắt nhìn thấy Lý Tam bước vào nhà Tống Anh không? Có tận mắt nhìn thấy bọn họ..." Lý chính xấu hổ không thể mở miệng, "Ngươi cũng đừng vì chút thù riêng mà cố ý vũ nhục Tống Anh! Nếu không, sau khi ta điều tra rõ ràng, nhất định phải trói ngươi đến từ đường trong thôn đánh một trận thật mạnh!"

Thôn có thôn quy.

Trong thôn của bọn họ tuy có mấy gia tộc lớn, nhưng mười mấy năm trước từng phải chạy nạn, cho nên các gia tộc đều không quá phồn thịnh, nói trắng ra là nhiều họ cùng sống với nhau.

Vì để tiện quản lý nên không không chia các tộc khác nhau, nếu nhà ai phạm vào vấn đề đạo đức nghiêm trọng thì bất đắc dĩ phải đưa đến từ đường trong thôn trừng phạt.

Đương nhiên, Tống lý chính là người chính trực lại mềm lòng, cùng lắm chỉ phạt gậy hoặc phạt quỳ ở từ đường mà thôi, thật sự chưa từng có chuyện "dìm lồng heo" hay những hình phạt như hỏa thiêu như thôn khác.

"Đó là nam nhân của ta, hắn đi đâu ta có thể không biết sao? Không tin người cứ đi điều tra đi, nhất định hắn vẫn còn trong nhà Tống Anh đấy! Lúc ta tới đây đã cho người canh cửa nhà Tống Anh rồi!" Lưu thị nói.

"Nếu đã như vậy, vậy mời Lưu Tam thẩm cùng ta đi xem thử." Tống Anh từ trong phòng bước ra.

Bình Luận (0)
Comment