Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 253

Tống Anh thở dài: "Tứ thúc, nếu ngươi làm chưởng quầy bình thường thì phải ký khế ước với ta, dù sao thì ta cũng phải giao công thức cho ngươi, phải đảm bảo sau này ngươi không thể mang công thức đi, cả đời cũng chỉ có thể được chia một ít lợi nhuận mà thôi, nhưng làm ông chủ thì khác..."

"Chuyện đó còn cần ngươi nói sao?" Tống Mãn Sơn trợn trắng mắt, "Nếu không thì ngươi cho ta mượn bạc để dùng trước, ta làm chủ, chờ ta kiếm được tiền sẽ trả lại cho ngươi nhé?"

"Tứ thúc, ngươi còn muốn tay không bắt sói sao!?" Tống Anh ngạc nhiên kêu lên.

Thật quá đáng!

Tống Mãn Sơn đắc ý cười: "Nếu có bản lĩnh đó thì bắt sói có làm sao?"

"Nếu ngươi đồng ý thì cứ làm theo lời ta nói lúc nãy, bất kể sau này ngươi kiếm được bao nhiêu, ta chỉ lấy một phần. Nhị Nha, ta biết ngươi lo lắng điều gì, chẳng phải là vấn đề nhân lực sao? Các huynh đệ mà ta tìm đến chắc chắn không có vấn đề gì, tốt hơn tự ngươi tìm người làm không biết bao nhiêu lần. Huống hồ chưởng quầy vẫn là ta, Tứ thúc nhà mình, thế nên rủi ro mà ngươi phải chịu sẽ ít đi nhiều..."

Tống Anh đương nhiên biết ưu thế của Tống Mãn Sơn là gì.

Nếu không cũng sẽ không tìm tới hắn ta.  

Tống Mãn Sơn... có năng lực hiệu triệu, những huynh đệ của hắn ta quả thực rất nghe lời, hơn nữa còn cực kì giỏi giang. Nguyên nhân mà nguyên chủ sợ hãi Tống Mãn Sơn cũng chính là thể chất lưu manh này của hắn ta.

Tống Anh suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn gật đầu.

Các thương khách đã đồng ý chờ thêm một thời gian nữa để nàng và Ý Quân Phường mở rộng việc kinh doanh ra ngoài thành, phụ trách giao hàng cho bọn họ, vậy nên nàng nhất định phải hành động nhanh chóng.

Nếu không, đến khi Thúy Nhan Trai nghiên cứu ra được cách điều chế dầu gội, những nơi khác cũng không tới lấy hàng về bán nữa, tất cả những gì nàng làm lúc trước chẳng khác nào lót đường cho Thúy Nhan Trai.

Sao có thể ngốc như vậy chứ.

"Vậy Tứ thúc phải nhanh lên một chút. Hoa chưởng quầy nói bốn thương khách kia chỉ đồng ý tới lấy hàng của chúng ta về bán trong vòng tối đa hai tháng nữa. Thế nên nhất định phải khai trương cửa hàng mới trong khoảng thời gian này." Tống Anh nói.

"Hai tháng? Đúng là có hơi gấp, nhưng hẳn là sẽ không thành vấn đề." Tống Mãn Sơn nói, "Phải rồi, ngươi có bao nhiêu bạc?"

"200 lượng..." Tống Anh chột dạ.

"200 lượng cũng không ít, trước tiên không cần mua nhà, thuê một chỗ ngồi là được rồi. Ta từng đến thành Dung, biết nên thuê ở đâu thì thích hợp nhất. Dầu gội Thanh Ti của ngươi không đắt, nguyên liệu chắc chắn cũng không quá quý giá, số tiền này cũng đủ rồi." Tống Mãn Sơn nói.

Chất nữ này của hắn ta đúng là giỏi giang!

Mới qua bao lâu chứ? Vậy mà đã tích cóp được nhiều tiền như vậy rồi!

Nàng còn có hơn hai mươi mẫu đất và một căn nhà lớn đấy!

Lợi hại!

Thế nên nhất định phải bán dầu gội Thanh Ti này!

Tống Mãn Sơn hừng hực khí thế, không ngờ lại dẫn Tống Anh đi tới trước cửa Thúy Nhan Trai, trong tay còn cầm sản phẩm của Ý Quân Phường, nghênh ngang đi qua.

"..." Tống Anh có hơi cạn lời.

Bốn năm rồi đấy!

Chuyện nhỏ như hạt mè, hạt đậu mà nhớ dai tận bốn năm!

"Nhị Nha, vậy là ngươi không hiểu gì về nam nhân rồi." Tống Mãn Sơn cười cười nhìn nàng, "Đối với nam nhân, thể diện là quan trọng nhất. Cửa hàng này đạp lên thể diện của lão tử, lão tử sẽ nhớ kỹ cả đời! Ta cũng không định làm gì cả, thỉnh thoảng tới chọc bọn họ tức điên lên là được."

"..." Ngươi có lý.

Dù sao thì nàng cũng không hiểu, nàng lại không phải nam nhân.

"Đi, Tứ thúc dẫn ngươi đến Duyệt Phong Lâu uống rượu." Tống Mãn Sơn nói tiếp.

Tống Anh còn có thể nói gì chứ? Có ăn đương nhiên là đồng ý rồi!

Chỉ là vừa đến Duyệt Phong Lâu, Tống Anh đã nhìn thấy vị Hoắc đại nhân lần trước. Không ngờ hắn thản nhiên ngồi trong đại sảnh trên lầu một, trước mặt là... hai món ăn, một món là củ cải trắng hầm gà, món còn lại là rau dại xào thì phải?

Thức ăn... trông có vẻ hơi quen mắt.

Tứ thúc trùng hợp ngồi xuống bàn bên cạnh, còn nhìn sang Hoắc đại nhân một cái rồi mới quay sang nói với nàng: "Nhị Nha, ta cũng ăn cái này, trông cũng khá ngon đấy chứ, thêm một vò rượu ngon nữa..." 

Bình Luận (0)
Comment