Các thôn dân thật sự bị dọa sợ rồi.
Ác nhân mà bọn họ từng gặp qua, trong thôn… ví dụ như Bao vô lại, trộm cắp hù dọa hài tử, thậm chí còn nhìn lén nữ nhân tắm rửa...
Nhưng cho dù là Bao vô lại, hắn ta cũng không bao giờ dám làm những chuyện như là buôn bán thôn dân!
Ai cũng biết rằng, tội lừa bán hài tử cũng giống như tội phóng hỏa hay quật mộ, đều là tội lớn!
"Lý Tiến Bảo, sao ngươi dám!?" Có hán tử nhịn không được mà giận dữ nói.
Lý bà tử và Lưu thị đã đứng ở cửa lén nhìn chằm chằm từ lâu, lúc này vừa nghe thấy những lời này liền vội vàng chạy tới.
"Không phải, tôn tử ta không hề lừa bán hài tử! Đứa bé đó cũng không phải con ruột của của Tống Nhị Nha!" Lý bà tử vội vàng nói.
Bà ta biết tôn tử muốn cưới Tống Anh, lúc trước còn muốn lấy bạc của nàng làm tiền vốn, nói rằng chờ sau khi cưới Tống Anh vào cửa, hắn ta sẽ có rất nhiều bạc, sau đó sẽ ném hài tử của Tống Anh đi, trong lòng bà ta cũng nghi ngờ là do tôn tử làm, nhưng tôn nhi của bà ta chưa nói gì hết, chỉ nói là tìm bà mối hỗ trợ mà thôi, bà ta tin tôn tử của mình!
Thế nhưng quan gia đã điều tra rõ ràng rồi!
Nếu bà ta biết tôn tử làm chuyện nguy hiểm như vậy, bà ta nhất định sẽ ngăn cản!
Âm thanh của Lưu thị run rẩy: "Quan gia, nhi tử của ta chính là một người tốt! Đến con gà hắn cũng không nỡ giết, sao có thể lừa bán hài tử được chứ? Có phải các ngài điều tra sai rồi không?"
"Đúng rồi! Chắc chắn là tại nha đầu chết tiệt kia hãm hại chúng ta! Nàng ta vẫn luôn thấy nhà chúng ta không vừa mắt, chắc chắn là nàng tự giấu hài tử đi rồi tìm bọn buôn người kia hỗ trợ vu khống chúng ta! Quan gia, ngài phải làm chủ cho nhà chúng ta!" Nói xong, Lưu thị nhào về phía bàn chân của Hoắc Tứ Tượng, duỗi tay muốn ôm đùi.
Hoắc Tứ Tượng vội vàng đạp người văng ra ngoài.
Gì vậy, muốn ôm chân hắn sao? Không có cửa đâu!
Lưu thị té ngửa ra đất, sau đó vội vàng chạy lại túm lấy nhi tử: "Bảo Nhi, ngươi mau nói với vị quan gia này đi! Sao nhà chúng ta lại xui xẻo như vậy, chọc phải thứ sao Môn Tinh* này chứ! Nàng chính là kẻ khắc phu, ai cưới nàng ta đều sẽ gặp phải xui xẻo!"
*sao Tang Môn được quan niệm là nghiệp chướng từ kiếp trước để lại, ám chỉ những chuyện đau buồn, xui xẻo và tai nạn
Chẳng phải nói rằng Hoắc Nhung và Tống Anh từng gặp nhau lúc ở kinh thành, sau đó còn đính hôn sao?
Không chừng người nọ chính là bị nàng khắc chết!
"Im miệng!" Hoắc Tứ Tượng nhăn mày lại, chỉ vào Lý Tiến Bảo: "Đây là Lý Tiến Bảo sao?"
Hai chân Lý Tiến Bảo run lên, tè cả ra quần.
Hắn ta là kẻ đọc sách, vậy nên cũng biết lừa bán thôn dân là tội gì!
Xong rồi, hắn ta xong đời rồi.
Mắt trợn trắng rồi hôn mê bất tỉnh.
"Chỉ có chút bản lĩnh này mà dám tiếp tay cho bọn buôn người! Dẫn đi!" Hoắc Tứ Tượng hừ lạnh một tiếng.
"Không được dẫn đi! Các ngươi dựa vào đâu mà bắt nhi tử của ta, đều tại nàng ta! Đều là tại thứ sao Tang Môn này hại nhi tử của ta!" Lưu thị hô một tiếng.
Hoắc Tứ Tượng quay đầu lại nhìn, ngẫm nghĩ: "Dẫn cả người nhà theo đi, ai biết rõ mà không ngăn cản thì chính là đồng phạm!"
Thốt ra lời này, miệng Lưu thị run lập cập, Lý bà tử cũng sợ tới mức giống như chim cút, quay đầu muốn bỏ chạy, nhưng làm sao có thể chạy trốn được, trực tiếp bị bắt lại rồi nhốt vào lồng giam.
Sau đó đi đến Lý gia lục soát.
Bên trong Tam phòng của Lý gia không còn ai khác, chỉ có Lý Tam đang nằm trên giường dưỡng bệnh.
Sau khi xác định là một người nửa sống nửa chết, Hoắc Tứ Tượng cũng không thèm quan tâm nữa.
Mặt khác, mấy phòng khác của Lý gia thực sự sắp tức chết rồi.
Nếu chỉ có một mình Lý Tiến Bảo phạm tội thì không sao, nhưng nếu cả lão thái thái cũng nhúng tay vào, nhà bọn họ thực sự sẽ biến thành trò cười!
Lão thái thái phạm vào tội lớn, mấy nhi tử tôn tử phía dưới đừng hòng giữ được thể diện!
Trên gia phả cũng sẽ để lại một vết nhơ lớn!
Ở trong thôn cũng có không ít hộ thuộc tộc Lý thị, ai nấy đều nơm nớp lo sợ, trưởng bối trong tộc lập tức đuổi Lý bà tử ra khỏi dòng tộc trước khi đi đến huyện nha gánh tội thay.
Nếu không phải tại Lý bà tử này cưng chiều tam nhi tử cùng với Lý Tiến Bảo như thế, mọi chuyện sao có thể thành ra thế này?
Không đúng, không chỉ có Lý bà tử, còn có Tam phòng Lý gia nữa, tất cả cút hết đi!
Dám tiếp tay cho kẻ buôn người!
Sau này, Lý gia sẽ phải cư xử với người trong thôn thế nào đây? Hài tử trong thôn nhìn thấy người của Lý gia bọn họ, không phải sẽ sợ hãi bỏ chạy thật xa sao?