Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 62

Tống Anh vẫn gật đầu đồng ý, Tống Lão Căn thấy không khuyên được nàng thì chỉ bảo nàng đến xin lý chính làm thủ tục.

Kể từ đó, chuyện này đã được quyết định.

Hai phu thê Tống Kim Sơn đều mơ hồ.

Nhưng sau khi nghe nói thanh danh của Hoắc Nhung kia cực kì tốt, trong lòng hai người đã dễ chịu hơn một chút. Dù sao từ nay về sau, nếu có ai muốn ức hiếp nàng thì cũng phải cố kỵ chuyện Hoắc Nhung khi còn sống đã đối xử rất tốt với các thôn dân!

Sau năm ngày, chuyện này đã hoàn toàn giải quyết xong.

Từ nay về sau, nàng chính là Hoắc Tống thị. Ngoài ra, nàng cũng đã hỏi ý nhân sâm tinh, đương nhiên là nó muốn đi theo linh thủy trong không gian của nàng, cho nên... sau này nó chính là con nuôi của nàng, không mang họ Tống mà mang họ Hoắc, tên là Hoắc Lâm.

Tống Anh cũng không ngờ rằng bản thân chỉ mới xuyên tới nửa tháng, vậy mà đã gả đi rồi?

Hơ nữa, còn là gả cho người chết.

"Cây trâm này... là con mang về từ hầu phủ, phải cất kỹ. Nếu thật sự thiếu tiền mà nương lại không thể giúp được thì cũng tiện đổi bạc để dùng. Trong nhà không có gì đáng giá, chỉ còn lại mẫu đất này và hai lượng bạc. Con cũng cầm lấy đi, cuộc sống sau này sẽ có lúc cần dùng tới." Nguyễn thị khẩn thiết chân thành.

Tống Anh nhíu mày.

"Nhà ta chỉ có mỗi một mẫu đất này, nương giữ lại cho mình đi."

"Cha con ra bến tàu khuân vác có thể kiếm tiền, ca ca con... cũng có việc có thể làm, sau này có thể tích góp sau." Nguyễn thị tươi cười, dứt khoát từ chối, "Con có chủ ý, cảm thấy làm như vậy là tốt, nương tin con. Nhưng sau này nếu chịu ủy khuất thì hãy trở về nhà nhé?"

"Vâng ạ." Tống Anh cảm thấy mình không nhận cũng không được, dù sao bây giờ tâm trạng của Nguyễn thị rất tệ, không thể khiến bà nhọc lòng thêm nữa.

Nhưng lấy hết tài sản... Tống Anh cũng không quá vui vẻ, chỉ có thể cầm đi trước rồi sau đó tìm cách đưa bạc về đổi.

Tống Anh vẫn rất giàu có.

Mảnh đất và hai lượng bạc của cha nương cùng tiền mà Tống Tuân có được từ việc bán đậu xanh đều đưa cho nàng.

Sau đó, Tống Tuân bán thêm tổng cộng năm ngày, mỗi ngày đều bán không dưới trăm cân, hơn nữa mấy ngày nay đều tăng giá.

Tiền lời thu được ước chừng năm lượng tám, còn chưa tính ba lượng trên người nàng.

Tiền này, Tống Tuân không hề giữ lại một đồng mà đưa hết cho nàng.

Dù vậy, cha nương và Tống Tuân vẫn không hài lòng, tìm khắp nơi trong nhà xem còn có cái gì có thể để nàng mang đi, thậm chí còn muốn cho nàng hết toàn bộ gà vịt. Tống Anh tranh luận với bọn họ nửa ngày, cuối cùng mới có thể mang mình đàn vịt nuôi ở ruộng lúa và con gà con trông tương đối thông minh đi thôi.

Biết chuyện, tiểu nhân sâm tỏ vẻ ghét bỏ.

Không phải chỉ là con gà con biết bảo vệ thức ăn thôi sao?

Tuyệt đối sẽ không thành tinh đâu!

Tống gia tuy đã phân gia, nhưng dù sao cũng là người thân, dựa theo quy củ cũng muốn đặt mua cho nàng vài thứ để thêm trang*.

* Thêm trang: thêm của hồi môn

Chăn nệm mới, mấy bộ đồ mới, nồi chén gáo bồn đều đủ cả. Tống Lão Căn còn lén đưa cho nàng ba lượng bạc khiến Tống Anh vô cùng ngạc nhiên. Đương nhiên, tiền này nàng không nhận.

Mười tám tháng tư là ngày may mắn, Tống Anh "gả đi" từ Tống gia.

Tống Lão Căn mời người nâng của hồi môn, thổi sáo đánh trống đưa nàng đến "phu gia".

Sau khi bái lạy phần mộ, chính thức vào ở nhà mới.

Nhà mới là một căn nhà đổ nát do người chạy nạn mấy năm trước để lại, đã bỏ hoang rất nhiều năm. Nhiều ngày nay, Tống Kim Sơn bận rộn sửa chữa một phen, miễn cưỡng có thể ở được.

Chỗ này do đích thân Tống Anh lựa chọn, gần núi, nhân sâm tinh đi lại rất tiện, cũng không cách Tống gia quá xa, tiện cho Nguyễn thị đến thăm nàng.

Điểm không tốt duy nhất chính là cách Lý gia rất gần, sau này cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại thấy.

Chuyện Tống Anh "gả đi" khiến tất cả những người biết rõ tình hình trong nhà Tống gia đều hoảng sợ.

Tống Anh vừa rời đi, lập tức có không ít người chạy tới tìm Nguyễn thị.

"Hoắc Nhung đã chết, sao khuê nữ ngươi lại gả cho hắn? Ôi chao, ta còn tưởng ngươi muốn giữ khuê nữ này làm tức phụ nhi đấy..."

Bình Luận (0)
Comment