Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 66

Trước đây, Tống Anh cũng được coi là một người yêu thích mỹ thực, hơn nữa sau này sống một mình, cũng thích nghiên một vài món ăn ngon, chỉ là kĩ năng gói bánh ú hơi kém một chút mà thôi.

"Nha đầu, bánh ú này của con không giống với trước đây lắm, là… học được khi còn ở bên kia sao?" Tống Kim Sơn do dự một lát rồi hỏi.

Bên kia mà hắn nói, đương nhiên là ám chỉ Hầu phủ.

"Cũng gần như là vậy, là con nhìn thấy công thức ở trong một cuốn sách." Tống Anh tìm một cái cớ: "Ngày mai, người gói giúp con một ít bánh trước nhé, con đi một chuyến lên huyện thành mua tất cả nguyên liệu về, sau khi làm nhân xong, bánh ú mà người cần gói có thể sẽ nhiều hơn một chút, đến lúc đó, gói một ngày con trả cho nương một trăm văn, được không ạ?"

Lúc đầu, Nguyễn thị còn cảm thấy rất cao hứng, lời này vừa nói ra, bà ấy nhất thời trừng mắt nhìn nàng: "Nương làm việc giúp con mà còn bắt con trả tiền công sao?"

"Nương, người giúp con gói bánh cả ngày, để người khác nhìn thấy sẽ nói lời ong tiếng ve đấy, nhưng nếu con trả tiền công cho người thì sẽ không như vậy nữa…. hơn nữa, người làm việc cực khổ như vậy, con không đưa tiền cho người thì sao coi được chứ? Chỉ là bánh ú này chưa được niêm yết giá cả, con chưa thể cho người nhiều hơn được, một ngày một trăm văn, người cứ nhận lấy đi nhé, nếu như buôn bán tốt, con sẽ trả thêm cho người, tính theo số lượng ạ." Tống Anh lại nói.

Trong lòng Nguyễn thị buồn bực một hồi.

Nhưng cũng biết lời của khuê nữ nói không sai.

Nàng đã không phải là người của Tống gia nữa rồi…..

"Một trăm văn thì nhiều quá rồi, số tiền này con để dành mà dùng đi, đưa hai ba mươi văn là được rồi, cha con đóng hàng một ngày cũng chỉ được có sáu bảy mươi văn thôi!" Nguyễn thị liếc nàng một cái.

"Nương, người có cần phải tính toán rõ ràng với con như vậy không? Còn thừa lại cứ coi như tiền thưởng là được." Tống Anh lôi kéo Nguyễn thị nũng nịu.

"Khuê nữ có lòng, nàng vẫn nên nhận lấy đi, coi như là giúp nó tích cóp, sau này lúc cần lại có cái mà dùng." Ngược lại là Tống Kim Sơn cũng khuyên nhủ Nguyễn thị.

Hắn chỉ có một nhi tử và một nữ nhi, số tiền tích cóp này cũng đều để dành cho chúng nó.

Tống Anh lại lấy ra năm lượng bạc, nói: "Cha, khi nào người có thời gian thì tìm giúp con vài cây ăn quả nhé, như là cây đào hay cây táo tây ấy, chỗ hậu viện của con còn một khoảng đất rộng, trồng ít cây, sau này vừa có thể bán vừa có thể ăn."

Cây táo tây cũng chính là cây táo, có điều, khẩu vị có hơi khác biệt so với kiếp trước, mềm hơn một chút, trong các loại quả, thì trân quý nhất chính là mận và táo tây, giá cả của táo tây cũng đắt hơn một chút so với các loại quả khác.

"Không dùng hết nhiều tiền như vậy đâu." Tống Kim Sơn nhíu mày.

"Nếu như còn thừa, sau này còn thiếu thứ gì, con sẽ nhờ người đi mua giúp con, con vừa chuyển nhà mới, còn rất nhiều thứ phải mua đây!" Tống Anh rất thẳng thắn.

Tống Kim Sơn nhìn ra được, trước đây khuê nữ đồng ý nhận số tiền kia làm của hồi mua là để cho bọn hắn an tâm, bây giờ nghĩ trăm phương ngàn kế để trả lại, cũng là để bọn hắn an tâm.

"Được rồi, viện tử của con không tệ, cha sẽ tìm giúp con mấy cây táo đỏ, cây lựu, trước đây con chỉ đem theo một con gà con, nuôi một mình nó thì có ý nghĩa gì? Cha bắt thêm cho con vài con nhé…. đúng rồi, nếu hậu viện vẫn còn thừa đất trống, con có thể nuôi thêm vài con lợn….." Tống Kim Sơn lập tức thay Tống Anh suy nghĩ xong cả rồi. 

"Tạm thời con không nuôi lợn đâu." Tống Anh lập tức nói.

Nếu nuôi lợn ở hậu viện, ภђâภ รâ๓ tinh còn không ghét bỏ đến chết luôn sao?

Nếu như ภђâภ รâ๓ tinh đã đi theo nàng thì cũng không thể quá khắt khe với người ta.

Lúc này, ภђâภ รâ๓ tinh cảm kích liếc nhìn nàng.

Lão đại vẫn là người có tình nghĩa.

"Vậy thì để sau này hẵng nói." Tống Kim Sơn cũng sợ một mình nàng không lo hết được, gật gật đầu.

……..

Lần này, Tống Anh không mang theo nhiều bánh ú lắm, hàn huyên với Nguyễn thị một lúc rồi trở về trước khi mặt trời lặn.

Sau khi về nhà, Tống Anh lập tức ngâm tất cả gạo nếp còn lại vào trong nước tro thực vật, ngoài ra còn hái thêm một ít lá sậy, sau đó chọn ra một ít để đổ linh thủy vào.

Cạnh cái ao cạn phía sau nhà có rất nhiều cây sậy, không cần phải đi quá xa, vô cùng thuận tiện.

Ngày hôm sau, nàng mang gạo nếp đã ngâm từ tối hôm qua cùng mật ong qua cho cha nương xong, Tống Anh mới ra ngoài mua sắm.

Bình Luận (0)
Comment