Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 99

Mấy ngày nay tuy rằng kiếm được không ít bạc, nhưng dù sao cũng phải mua nguyên liệu, cho nên không còn dư lại bao nhiêu.

Trước mắt có 50 lượng này, sau khi trở về, lập tức Tống Anh tới tìm lý chính, nhờ ông ấy giúp làm khế ước mua bán nhà.

Lý chính thôn Hạnh Hoa đã lớn tuổi, nghe nói còn là một lão tú tài, đương nhiên là người vừa biết chữ, vừa đoan chính có lễ nghi. Tống Anh vốn chỉ có chút ký ức về lý chính, bây giờ mới xem như là lần đầu gặp mặt.

Ông ấy gầy gò, hơi mang cảm giác tiên phong đạo cốt, khoảng sáu, bảy chục tuổi, cũng là một trong số những nhà giàu có ở thôn Hạnh Hoa, hơn nữa gia phong nghiêm cẩn, bồi dưỡng một nhi tử làm người thừa kế tương lai, ba tôn tử đều được đọc sách. Trong thôn này, không có ai dám nghi ngờ nhân phẩm của lý chính.

"Nhanh như vậy đã muốn làm khế ước rồi à?" Tống lý chính cũng ngạc nhiên, sau đó cười một tiếng, "Nghe gia gia ngươi nói ngươi sống cũng không tệ, bánh ú bán rất chạy, có vẻ ông ấy nói không sai. Không tệ, không tệ."

Tống lý chính liên tục gật đầu.

Tống Anh cong môi, hơi mỉm cười.

Lý chính cũng xem như người cùng tộc với hầu phủ, chỉ là quan hệ họ hàng hơi xa mà thôi, cho nên cũng có biết một chút về cha nương ruột của Tống Anh.

Huống chi, lúc trước khi hầu phủ tới đón người cũng phải thông báo với lý chính một tiếng.

Còn về tộc Tống thị ở thôn Hạnh Hoa, quan hệ với hầu phủ càng không thể xa hơn, tuy rằng cũng biết có họ hàng với Hầu gia, nhưng chỉ cho rằng Tống Anh là tiểu thư của dòng bên nào đó, không dám nghĩ đến chuyện leo lên cao.

"Nhà ngươi trước đây đã được đo đạc rồi, có vài thủ tục có thể miễn. Dựa theo quy định của huyện nha, giá nhà của ngươi hẳn là rơi vào khoảng 23 lượng, ngoài ra còn phải chuẩn bị khoảng 25 lượng tiền làm khế ước, vậy là đủ rồi." Tống lý chính nói.

Tống Anh nghe vậy, lập tức đưa bạc qua.

Những chuyện thế này đều có thể ủy thác cho lý chính đi làm.

Đương nhiên nếu không yên tâm thì có thể đi cùng, nhưng Tống lý chính là người chính trực, không cần phải làm vậy.

Sau khi Tống Anh đưa bạc, Tống lý chính lấy một tờ giấy ra, cẩn thận viết vị trí, diện tích và thông tin chủ hộ của nhà nàng, sau đó để nàng ấn dấu tay rồi nói: "Ngày mai ta đưa lên huyện xử lý, phải mất khoảng bảy, tám ngày, ngươi cứ ở nhà yên tâm chờ là được."

"Lý chính gia gia, không biết trong thôn có ruộng tốt cần bán không? Tốt nhất là cách mẫu đất ban đầu của ta gần chút, ta cũng tiện chăm sóc." Tống Anh nói tiếp.

"Ngươi muốn mua mấy mẫu?" Tống lý chính nhìn nàng.

Tống Anh suy nghĩ.

Bánh ú đã bán được sáu ngày, ngoại trừ tiền dùng để đặt nguyên liệu và chi tiêu vụn vặt bên ngoài gần đây, trong tay nàng có khoảng 86 lượng có thể dùng, cộng thêm 25 lượng còn dư sau khi mua nhà...

Bánh ú cực phẩm kiếm được rất nhiều tiền, giúp nàng thu được khoảng 15 lượng tiền lời mỗi ngày. Nói cách khác, với giá ruộng bây giờ, mỗi ngày nàng có thể mua được một mẫu đất.

Chẳng qua, tiền nàng bán bánh ú vốn kiếm từ Giang Tử Thương, ngoài ra còn có một phần do ca ca nàng góp vào.

Chia cho Tống Tuân quá nhiều, chỉ sợ hắn sẽ không nhận, nhưng quá ít thì trong lòng nàng cũng không thoải mái.

Có tiền thì mọi người cùng nhau kiếm mới đúng...

Cho nên...

Chia sáu - bốn khá thích hợp.

Cho Tống Tuân bốn phần, xem như hiếu kính cha nương.

Tống Tuân hiểu chuyện, cho nên nàng nguyện ý làm một phục ca ma*!

* Phục ca ma: chỉ cô gái sau khi kết hôn vẫn giúp đỡ anh trai mình, thường mang ý tiêu cực vì cô gái muốn chồng cũng giúp đỡ anh trai mình, chuyện này sẽ tạo ra thêm gánh nặng cho người chồng

"Lý chính gia gia, bây giờ giá ruộng nước và ruộng cạn..."

"Thôn Hạnh Hoa chúng ta không thể so với giá đất đắt đỏ ở phía nam, ruộng nước tốt nhất cũng chỉ 16 lượng một mẫu, nhưng ruộng như vậy rất ít, ngươi muốn mua cũng không mua được. Thật ra cũng có mấy chỗ có thể mua, giá ruộng nước từ 13 đến 15 lượng, ruộng cạn thì rẻ hơn một chút, nhưng vẫn phải xem vị trí nằm ở đâu, chừng 8 đến 9 lượng một mẫu."

Bình Luận (0)
Comment