Trên đường về nhà, hệ thống yên tĩnh như gà bị bóp cổ, không dám thở mạnh.
Nó có thể cảm giác được tâm trạng của Cố Chi Tang đang cực kỳ không ổn định, giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào mà tạm thời đang bị kìm chế.
Sau khi vào nhà, Cố Chi Tang ngồi trên một chiếc ghế mây, thở ra một hơi khí bực bội. Đầu ngón tay màu xanh nhạt của cô nhẹ nhàng vuốt ve huyệt vị ở đuôi lông mày.
Sau một lúc lâu, cô mới lạnh lùng nói:
“Hệ thống, ngươi biết rằng năng lực của ta đã khôi phục được bảy phần rồi, đúng không?”
“Có thể, có thể cảm giác được…” Hệ thống yếu ớt nói.
Sau khi cô nhận được một sợi Công Đức của Long Mạch thì hệ thống có thể cảm nhận được sự biến hóa cực kỳ lớn trong Linh Đài của Cố Chi Tang.
Nếu nói trước kia, trong tầm mắt của hệ thống, cô chỉ là một linh hồn cường đại thì bây giờ, linh hồn và thể xác của Cố Chi Tang đã hòa hợp với nhau hơn một nửa rồi.
Điều này thật sự khiến cho hệ thống cảm nhận được một sự áp bức cực kỳ lớn.
Cố Chi Tang: “Vậy ngươi chắc cũng rất rõ ràng, nếu ta liều mạng, mặc kệ chuyện sẽ bị tổn thương thân xác này thì ta có năng lực để xóa bỏ ngươi ra khỏi Linh Đài của mình, đúng không?”
Hệ thống: “?!!”
Nó hoàn toàn bị dọa sợ ngây ngẩn cả người, òa một tiếng khóc lóc nức nở: “Đại lão à, tôi thật sự rất rất nghe lời, cũng sẽ không bắt buộc ngài đi theo nội dung của cốt truyện mà. Tôi không muốn bị xóa bỏ đâu, hu hu hu…”
“Vậy ta hỏi ngươi, thế giới này rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?”
Cố Chi Tang nói với giọng điệu uy hiếp: “Ngươi cùng với ông già Thiên Đạo có quan hệ như thế nào?”
Khó trách, thân thể này lại có độ phù hợp cao với linh hồn của cô như vậy. Cũng khó trách các Âm Quan bên dưới Âm Tào Địa Phủ đều là một đám người cũ quen mặt.
Đây vốn dĩ không phải là một thế giới trong sách gì cả. Đây chính là thời đại mấy trăm năm sau của thế giới cô đã sống!
Vương Tiểu Nhạc nói rằng, tám trăm năm trước, Quân Hồng Đạo Nhân đã mở núi thành lập Huyền Môn. Khoảng thời gian đó hoàn toàn trùng khớp với lịch sử trong trí nhớ của cô.
Bởi vì Quân Hồng Đạo Nhân chính là sư phụ của cô!
Trên thực tế, sau khi sư phụ qua đời thì Cố Chi Tang đã tiếp nhận chuyện lãnh đạo Huyền Môn. Sau khi hoàn toàn áp dụng triệt để quy tắc “Ba điều không vi phạm” của Quân Hồng Đạo Nhân, cô còn bổ sung thêm một điều mới:
“Tuyệt đối không cho phép người trong Huyền Môn lạm dụng thuật số, làm xằng làm bậy.”
Nhưng trong sách cổ của thế giới này lại không có ghi chép về đồ đệ của Quân Hồng Đạo Nhân, cái tên “Cố Chi Tang” của cô đã hoàn toàn bị xóa bỏ khỏi dòng lịch sử.
Các Âm Quan từng giao tiếp và ngay cả Tạ Tất An cũng hoàn toàn không nhớ rõ cô, Huyền Môn thì lại biến thành một bãi bùn lầy…
Nếu không phải vì bị độ kiếp thất bại nên hồn phách của cô đã xuyên vào thế giới này thì chỉ có thể là do Thiên Đạo đã xảy vấn đề.
Sau khi cô ép hỏi một lúc lâu, hệ thống uất ức, khóc lóc sướt mướt, nhưng vẫn hỏi một câu thì có ba câu trả lời không biết. Vì vậy, Cố Chi Tang cũng xác định được rằng, hệ thống này đúng là một đồ ăn hại.
Hệ thống khóc ấm ức, nhỏ giọng nói: “Nếu bắt buộc phải nói ra một điều gì đó thì em chỉ có một điều. Đó là em sẽ cảm thấy đặc biệt vui vẻ khi chị hấp thu lực lượng của Công Đức. Giống như nếu chị hấp thu được càng nhiều Công Đức thì sẽ có một chuyện cực kỳ tốt xảy ra…”
Lực lượng của Công Đức? Sẽ có quan hệ gì đó với Thiên Đạo sao?
Cố Chi Tang còn đang trầm ngâm thì điện thoại di động trong túi bỗng nhiên vang lên. Cô nói với hệ thống còn đang khóc lóc rên rỉ: “Không được khóc nữa, nhức hết cả tai.”
Hệ thống càng uất ức hơn: “Hu hu hu.”
Hai mắt của nó rưng rưng đẫm lệ, tự bịt kín cái miệng không có thật của mình.
Người gọi điện là Vu Đồng Thu: “Tang Tang à, bây giờ cô có đang ở thành phố Dung không? Tôi có chuyện muốn nói với cô. Cô có biết người quản lý của cô lại đi tìm đạo diễn Liễu không? Rốt cuộc cô đã làm gì khiến ông ta mất lòng vậy? Ông ta đang nhất định phải làm hỏng tài nguyên của cô đấy.”
Cố Chi Tang và người quản lý Tiền Chứng không hòa hợp là chuyện mà tất cả mọi người trong giới đều biết. Nhưng chuyện một người quản lý hận thù đến mức nhất định phải đẩy nghệ sĩ của mình vào chỗ chết như này thì là lần đầu tiên Vu Đồng Thu chứng kiến.
Nghe vậy, Cố Chi Tang lúc này mới nhớ đến, bên cạnh mình còn có một quả bom tiềm tàng – con Anh Quỷ bên cạnh người quản lý Tiền Chứng.