“Bia mộ bị nứt sao?” Cố Chi Tang hơi ngạc nhiên.
Vu Đồng Thu vội vàng hỏi: “Tang Tang có ý kiến gì về chuyện này không? Là do sự vương vấn, oán niệm của bà cụ kia gây ra chuyện đó sao?”
“Chưa thể xác định chắc chắn được. Cho dù là vết nứt trên bia mộ hay là chuyện vòng hoa bị rạch nát thì chúng vẫn chưa phải là bằng chứng rõ ràng. Cũng không loại trừ khả năng có người khác đang muốn chơi khăm.”
Cố Chi Tang nói: “Nhưng nếu không phải do con người gây ra thì nhất định là đang có Ác Linh gây rối.”
“Ác Linh?” Vu Đồng Thu sợ run cả người, cô ấy thấy hơi sợ hãi.
Cố Chi Tang: “Đúng vậy, Ác Linh là một loại Lệ Quỷ, là quỷ hồn được hình thành từ các linh hồn sau khi chết vẫn tràn đầy hận thù và oán niệm. Tuy rằng nghe tên thì có vẻ lợi hại nhưng trên thực tế, nó là loại có cấp bậc thấp nhất trong các Lệ Quỷ.”
“Chúng nó phần lớn chỉ có sự hận thù và sự vương vấn cố chấp với trần gian nhưng lại không có ký ức khi còn sống. Cho nên, chúng nó chỉ có một số ý niệm mơ hồ trong đầu, vốn dĩ không thể làm hại được người sống.”
“Ví dụ như, có một số người khi mua một căn nhà cũ đã từng có người chết ở đó thì sẽ thỉnh thoảng phát hiện ra các đồ vật trong nhà bị dịch chuyển ra chỗ khác, bình hoa trên bàn đột nhiên rơi xuống đất, cửa phòng ngủ đột nhiên bật mở vào ban đêm, v.v…”
“Những sự việc này xảy ra là do linh hồn người chết kia đã biến thành Địa Phược Linh*. Nó cho rằng nơi này vẫn là ngôi nhà thuộc về nó nên muốn đuổi chủ nhà hiện tại ra ngoài.”
(*Địa Phược Linh là những linh hồn người chết bị trói buộc trong phạm vị xung quanh nơi đã chết, không thể rời đi chỗ đó được.)
“Tuy nhiên, nó lại không có năng lực hại chết con người nên chỉ có thể dùng cách này để dọa chủ nhà, muốn chủ nhà tự mình chuyển đi.”
“Nếu trong lễ tang nhà người bạn của cô có Ác Linh thì chắc hẳn là loại quỷ hồn như trên.”
Lễ tang vốn dĩ là nghi thức đưa tiễn âm hồn, xung quanh lễ tang sẽ tụ tập rất nhiều âm khí.
Người bạn của Vu Đồng Thu lại gọi thêm nhiều đội ngũ đưa tang đến thổi kèn đàn hát thì những tiếng ca hát đó bình thường có thể truyền xa vài dặm và sẽ hấp dẫn các cô hồn dã quỷ khác đến xem diễn kịch.
Nếu là một con Lệ Quỷ mạnh mẽ đến đó để quấy phá thì sẽ không chỉ đơn giản là đồ vật bị rạch nát hay là người ngã xuống đất như vậy.
Vu Đồng Thu nghe hiểu: “Nói cách khác, Ác Linh kia không muốn lễ tang được tiếp tục. Tất cả những gì nó làm đều là vì muốn hù dọa chúng ta, ngăn cản chuyện chôn cất bà cụ à?”
“Có thể hiểu như vậy?”
Cố Chi Tang nói: “Tuy rằng, trong lễ tang thường xuyên sẽ hấp dẫn một số lượng lớn quỷ hồn đến hóng chuyện, nhưng căn cứ theo quy tắc ngầm trong giới quỷ thì chúng nó bình thường sẽ không gây chuyện ở trong lễ tang của người khác.”
“Dù sao, trong gia đình nào chẳng có lễ cưới và lễ tang, chúng nó cũng phải tích đức cho đời con cháu chứ.”
“Cho nên, tôi càng nghiêng về phía quả thật cái chết của bà cụ này có kỳ quặc.”
Vu Đồng Thu hít sâu một hơi: “Quả nhiên là như vậy sao? Thật ra, Tang Tang à, người bạn mà tôi nói đến kia thì cô cũng quen biết đấy…”
Cố Chi Tang: “Tôi có quen à?”
“Đúng vậy, chính là đạo diễn Liễu Cẩn.”
Cố Chi Tang có chút ngạc nhiên, cô thực sự không ngờ rằng lại là ông ấy.
Liễu Cẩn là một đạo diễn lớn nổi tiếng nhất trong giới phim ảnh. Ông ấy thành danh từ thuở niên thiếu, chỉ dựa vào tác phẩm đầu tay mà đã vươn ra tầm quốc tế.
Mấy năm nay, các bộ phim điện ảnh do ông ấy quay chụp đều là các bộ phim ăn khách và đạt được nhiều giải thưởng nổi tiếng.
“Phù Hải Truyện” chính là bộ phim truyền hình đầu tiên mà ông ấy nhận quay.
Vốn dĩ nguyên thân dựa vào khuôn mặt này nên đã giành được vai nữ số 4. Tuy nhiên, hơn nửa tháng trước, cô đã bị đèn treo trong phim trường đập vỡ đầu và trong thân thể bây giờ đã bị thay đổi thành một hồn phách khác.
Vu Đồng Thu giải thích: “Thật ra, sau buổi lễ tang hôm đó thì đạo diễn Liễu cũng đã mời một số huyền sư đến nhà làm pháp sự nhưng vẫn không tìm được cách nào để giải quyết chuyện này.”
Có một vị huyền sư cũng nói rằng, lễ tang sẽ hấp dẫn rất nhiều cô hồn dã quỷ đến nên rất khó để nhận ra rốt cuộc là quỷ hồn nào đã quấy phá. Bọn họ đề nghị Liễu Cẩn đánh tan hồn phách của tất cả quỷ hồn ở đó.
Nhưng Liễu Cẩn lo sợ rằng trong đám quỷ hồn xung quanh sẽ có cả mẹ của mình nên không muốn dùng cách này.
Cũng có một vị huyền sư nói rằng, bà cụ đột nhiên bị chết bất ngờ nên có thể vẫn chưa nhận ra, hoặc là không muốn thừa nhận bản thân mình đã chết.
Vì vậy, linh hồn của bà ấy mới quậy phá trong lễ tang. Chỉ cần siêu độ oán khí của bà ấy là sẽ có thể chôn cất bình thường.
Nhưng mà, ông ta đã lập đàn làm lễ rồi mà vẫn không có hiệu quả gì cả.