Thí sinh số 10 – Hề Hải Hồng là Tẩu Vô Thường nên lần này cô ấy chỉ liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra Tiểu Thành từng bị Thủy Quỷ quấn thân.
Hề Hải Hồng nói: “Tôi thấy dương khí trên người bạn có hơi yếu ớt. Hơn nữa, tôi còn ngửi thấy mùi âm khí nhàn nhạt của địa phủ trên người bạn.”
“Trong một tháng gần đây, chắc hẳn nhà bạn đã có người thân qua đời, và bạn cũng đến viếng lễ tang, đúng không?”
Tiểu Thành và Tiểu Khê có chút ngạc nhiên: “Đúng vậy, ngài là người đầu tiên nhìn ra được chuyện này đấy.”
“Hơn nửa tháng trước, ông cố nội nhà chúng tôi đã qua đời. Chúng tôi trở về thăm quê cũ cũng là do phải đi tham gia lễ tang của ông cố nội, tiễn biệt ông ấy lần cuối.”
“Ừm, tôi có thể cảm nhận được.”
Quỷ hồn ở bảy ngày đầu tiên sau khi chết cũng đã được quy nạp vào âm phủ. Do đó, trên hồn thể của bọn họ sẽ mang theo hơi thở riêng biệt của địa phủ.
Khi linh hồn của người mới chết còn quanh quẩn ở lễ tang của mình thì hơi thở này sẽ lây dính một ít sang thân thể của bạn bè và người thân trong gia đình.
Tuy nhiên, chuyện này cũng sẽ không gây ra ảnh hưởng gì đến số mệnh của người còn sống.
Hơi thở được lây dính trong lễ tang sẽ biến mất sau tối đa một tháng kể từ khi lễ tang kết thúc.
Với thân phận là một sứ giả trần gian hàng năm đều đi câu hồn, đưa tiễn hồn phách như Hề Hải Hồng thì cô ấy cũng thường xuyên phải đi đến các lễ tang để đưa quỷ hồn mới sinh trong bảy ngày đầu trở về địa phủ.
Do đó, cô ấy cũng cực kỳ quen thuộc với hơi thở kia.
Hề Hải Hồng nói: “Chính là bởi vì hai người vừa mới tham gia việc tang lễ nên khí vận xung quanh có chút yếu ớt. Do đó, khi đến bên cạnh bờ sông mới dễ dàng bị Thủy Quỷ câu mệnh như vậy.”
“Bây giờ, con Thủy Quỷ kia đã rời đi rồi. Nếu hai người còn muốn nhìn thấy nó thì tôi có thể triệu hồi nó đến đây.”
Trong lòng hai chị em vẫn còn rất sợ hãi nên lắc đầu liên tục: “Vẫn nên thôi đi, chúng tôi không có gì để nói với nó cả.”
Đại Lưu: “Được rồi, vất vả cho thí sinh Hề Hải Hồng của chúng ta rồi.”
“Tiếp theo, mời thí sinh số 7 – Cố Chi Tang tiến vào.”
[Rốt cuộc cũng đợi đến lượt của chị Tang. Mỗi lần chị ấy đều được sắp xếp là người cuối cùng ra sân, thật sự quá lợi hại!]
[Lần này đều dựa hết vào Tuân Dĩ Khuynh mà. Ông ấy đã đuổi Thủy Quỷ đi rồi thì Cố Chi Tang tiến vào cũng không còn chuyện gì để làm nữa.]
Cố Chi Tang vừa bước vào trong thì đã cảm nhận được lực lượng dao động còn sót lại trong không khí.
Cô có chút ngạc nhiên: “Vừa rồi đã có người thực hiện pháp sự sao? Là Tuân Dĩ Khuynh rồi.”
Giọng điệu của cô cũng không phải là câu hỏi mà dường như còn có chút đương nhiên, lập tức chỉ ra tên của của Tuân Dĩ Khuynh.
Đại Lưu: “Vì sao cô lại nói vậy?”
“Người vừa thực hiện pháp sự đã sử dụng một lực lượng khá mạnh mẽ kết hợp với bùa chú, vẫn còn sót lại một ít dao động trong không khí. Do đó, người này chắc hẳn sẽ thuộc môn phái võ thuật của một Đạo Môn truyền thống.”
“Trong tất cả các thí sinh tham gia chương trình thì chỉ có Tuân Dĩ Khuynh phù hợp với những điều trên thôi.”
Giọng nói của Cố Chi Tang rất bình thản, vừa dứt lời thì cô đã quay sang Tiểu Thành luôn: “Chắc hẳn ông ấy đã làm pháp sự cho bạn nam này.”
“Thủy Quỷ nâng cân, tìm thế thân.”
Khán giả trong phòng livestream im lặng hẳn. Cố Chi Tang không chỉ biết được vấn đề xảy ra với Tiểu Thành đã được giải quyết mà còn nhìn ngay ra thân phận của người làm pháp sự.
Lúc này, tất cả không thể không cảm thán: “Vẫn là chị Tang lợi hại.”
Đại Lưu cũng tràn đầy ca ngợi và tiếp tục hỏi: “Thí sinh Cố Chi Tang có thể nhìn ra được mối quan hệ giữa hai người đến xin giúp đỡ không?”
“Tướng mạo của hai người bọn họ có một đường liên kết nhân duyên của những người cùng chung huyết thống.”
“Mọi người có thể nhìn thấy hình dạng khuôn và dáng của lông mày của bọn họ khá tương đồng. Nơi đó là cung Huynh Đệ nên đã chứng minh rằng hai người bọn họ là chị em ruột cùng cha cùng mẹ.” Cố Chi Tang nói.
Đai Lưu: “Tang Tang thật quá lợi hại. Cô đã nhìn thấu tất cả mọi chuyện rồi. Nếu vậy, nhiệm vụ giúp đỡ lần thứ hai đến đây đã thành công viên mãn…”
“Chờ đã.” Cố Chi Tang nhướng máy, cắt ngang lời nói của Đại Lưu: “Ai nói rằng đã giải quyết xong. Không phải trên người của đứa trẻ này còn đang có một phần nghiệt lực sao?”
Đại Lưu, khán giả, hai chị em: “?!!”
Giọng nói của Đại Lưu đã có chút lắp bắp: “Không phải chứ, Tang Tang đang nói rằng Thủy Quỷ vẫn còn bám lấy Tiểu Thành, chưa rời đi sao?”
Cố Chi Tang nhíu mày: “Thủy Quỷ đã rời đi rồi. Nhưng mà, bạn nam này không chỉ trêu chọc một con quỷ đó thôi.”
“Lễ mai táng, nghi lễ rải hoa, các con cháu hiếu thảo sẽ phải thực hiện nghi lễ nhiễu quan.”
Cố Chi Tang nói xong, sau đó nhìn về phía Tiểu Thành đang ngây người ngơ ngác: “Bạn hãy suy nghĩ kỹ lại xem, bản thân có phải đã làm chuyện gì trong lễ tang hay không?”
Lúc này, khán giả cũng nhớ đến lời nói vừa rồi của Tiểu Khê.
Sở dĩ hai chị em này về quê cũ mà không phải trong dịp lễ tết là do muốn tham gia lễ tang của ông cố nội!
Nghe mấy lời này của Cố Chi Tang thì chẳng lẽ nam sinh kia còn va chạm phải cái gì khác trong lễ tang của ông cố nhà bọn họ hay sao?!
[!! Tôi đã biết Cố Chi Tang sẽ không rời đi tay không mà. Tình tiết bắt đầu kích thích rồi đấy!]
[Cố Chi Tang nói mấy cái kia là có ý gì vậy? Rải hoa là gì vậy, cái gì là nhiễu quan? Tôi nghe mà không hiểu lắm…]
[Tự mình trêu chọc sao?? Em trai này nhìn có vẻ rất thành thật và chính trực mà, còn liều mạng cứu chị gái nữa, chắc sẽ không làm điều gì xấu đâu?!]
[Là “rải hoa nhiễu quan”, quê hương của tôi cũng ở nơi này. Đây là một tập tục truyền thống lúc chôn cất người chết khi tổ chức lễ tang!]