Sau khi lên nhà và bỏ tất cả bùa chú đã vẽ trước đó vào trong túi, Cố Chi Tang lại nhanh chóng xuống dưới.
Trịnh Như Ngọc đang đứng ở dưới một bóng cây bên đường và gọi điện thoại cho cấp trên. Khi nhìn thấy Cố Chi Tang xuống dưới, tầm mắt của cô ấy nhìn lướt qua ba lô của cô rồi nói:
“Cô Cố chờ một lát, bên trên đã cử một chiếc xe chuyên dụng đến đón, sẽ lập tức đưa cô đến sân bay luôn. Chúng tôi đã sắp xếp một vé máy bay đi chuyến gần nhất cho cô.”
“Không cần phiền phức như vậy, như thế quá chậm.”
Cố Chi Tang lắc đầu nói: “Trước tiên, cô hãy nói cho tôi biết chuyện các cư dân bị mất tích như thế nào đi.”
Trịnh Như Ngọc sửng sốt một lát mới nói: “Là như này, các nhân sĩ huyền học ở bên tỉnh Tương phía Tây Nam đất nước có hơi đặc thù một chút. Người phụ trách phân bộ Linh Tổ ở bên đó là một đồng nghiệp dân tộc Miêu, là hậu duệ người Miêu ở Cổ Trại.”
Từ xưa đến nay, tỉnh Tương vẫn luôn là một khu vực rất bí ẩn.
Thủ pháp và thuật số của những nhân sĩ huyền học bên đó hoàn toàn trái ngược với các Phật Gia, Đạo Môn chính thống đề cao sử dụng dương khí bên này. Các huyền sư ở tỉnh Tương sử dụng âm khí nhiều hơn, cũng nuôi dưỡng cả cổ trùng.
Trong đó, hai thuật pháp nổi tiếng nhất của bọn họ là “Đuổi thi” và “Phóng cổ”.
Hơn một trăm năm trước, các huyền sư ở tỉnh Tương vẫn luôn bị bài xích. Bọn họ bị cho rằng không phải nhân sĩ trong chính phái, là tà môn ma đạo.
Chính vì nguyên nhân đó nên các nhân sĩ huyền học bên tỉnh Tương có mối quan hệ không được tốt lắm với Huyền Môn, cũng chưa bao giờ chịu phục sự quản lý từ bên Huyền Môn.
Bọn họ là một trong số ít phe phái dám cứng rắn đối đầu trực diện với Huyền Môn.
Sau khi quốc gia thành lập Linh Tổ thì đã xây dựng mối quan hệ thân thiết với các huyền sư bên tỉnh Tương, cùng nhau quản lý địa bàn bên đó.
Người phụ trách phân bộ bên tỉnh Tương là một “Đại Vu” nổi tiếng của nhánh Vu Cương, có quan hệ khá tốt với Trịnh Như Ngọc.
Trịnh Như Ngọc nói: “Khoảng ba giờ chiều hôm nay, đã có báo cáo về người mất tích đầu tiên ở một thành phố gần biên giới tỉnh Tương. Theo như nhân chứng kể lại thì người bị bắt cóc là hai cô gái trẻ tuổi, thoạt nhìn chỉ khoảng mười lăm, mười sáu tuổi.”
“Có lẽ hai cô bé là học sinh đang đi dạo phố trong thời gian được nghỉ học thì bỗng nhiên có một bóng đen lao ra từ trong ngõ nhỏ và bắt cóc hai cô bé. Tốc độ của bóng đen đó quá nhanh, sự việc lại phát sinh đột ngột nên không có ai chụp được hình dáng của thứ kia.”
“Theo mô tả của các nhân chứng gần đó thì hình thể của bóng đen giống như một người đàn ông trưởng thành rất cường tráng, có thể nhìn thấy lớp lông mọc dày trên cơ thể nhưng không biết thứ đó có mặc quần áo hay không.”
“Sau khi nhận được điện thoại báo cảnh sát của người dân thì các cảnh sát địa phương không nghĩ đến sự việc này liên quan đến các vụ án đặc thù mà chỉ cho rằng đó là một vụ bắt cóc bình thường.”
“Cảnh sát khu vực đã trích xuất camera giám sát gần đó và điều động lực lượng triển khai truy bắt.”
“Ai ngờ được rằng, chỉ hơn một giờ sau, thành phố bên cạnh lại nhận được một cuộc gọi về một vụ án bắt cóc tương tự. Nạn nhân bị bắt đi là một cậu bé sáu tuổi.”
“Lần này, có không ít người đã nhìn thấy bóng đen xông ra bắt cóc đó có hình dạng giống như một quái vật, tốc độ nhanh đến mức không giống người thường nên đã gây ra một số khủng hoảng…”
Đến thời điểm này, cảnh sát địa phương cũng đã nhận ra những vụ bắt cóc này có điều gì đó không ổn lắm.
Bởi vì phong tục tập quán của các dân tộc thiểu số rất phổ biến ở tỉnh Tương nên đa số cảnh sát đều biết về sự tồn tại của bộ môn đặc thù trong ngành. Vì vậy, bọn họ đã báo cáo cả hai trường hợp này lên Linh Tổ của tỉnh Tương.
Người phụ trách phân bộ là hậu duệ của Miêu Cương, được kế thừa kiến thức từ thế hệ trước truyền lại nên nhận biết được “người dưỡng thi” và “người đuổi thi”.
Cô ấy vừa xem lại video trích xuất từ camera giám sát thì đã nhận ra thứ xông vào thành phố và bắt cóc người dân chính là một con Cương Thi có cấp bậc khá cao!
Nó là con Mao Cương mà Linh Tổ vừa mới tuyên bố lệnh truy nã.
Lúc bấy giờ, cô ấy mới liên hệ với tổng bộ, và Linh Tổ đã có thể xác định được vị trí cụ thể của đại sư phong thủy kia.
Đến nay, xung quanh tỉnh Tương đã có tổng cộng 4 nữ và 6 nam mất tích.
Trong đó, phái nữ đa phần đều là những cô bé từ mười hai đến mười sáu tuổi. Còn phái nam thì là những cậu bé khoảng từ năm đến tám tuổi.
Trong số những người mất tích còn có một thiếu nữ bị bắt cóc từ khu vực xung quanh Trại Cổ, cô bé là người kế thừa tiếp theo của danh hiệu “Vu Nữ” trong Trại Cổ.
Khi đang đi hái thuốc ở trên đỉnh núi, cô bé đã bị Mao Cương bắt cóc và ngay lúc đó, ở rìa Trại Cổ đã xuất hiện bóng dáng của tên đại sư phong thủy kia.
Ông ta đánh thương “Đại Vu” ở bên cạnh cô bé và dẫn theo Mao Cương xông vào khu vực sâu trong núi.