Theo lời kể của vị “Đại Vu” đã may mắn thoát chết, tên đại sư phong thủy kia có đeo một quan tài màu đen và cao khoảng một mét ở đằng sau, nhìn kích cỡ thì có vẻ như không phải là quan tài của người lớn.
Hơn nữa, con Mao Cương đi theo bên cạnh ông ta rõ ràng là một thi thể chưa bị luyện hóa. Nhưng không biết vì lý do gì, nó lại cực kỳ nghe lời tên đại sư phong thủy kia.
Nghe vậy, Cố Chi Tang hơi nhíu mày, gật đầu nói: “Tôi đã hiểu rõ tình huống cơ bản rồi, bây giờ tôi sẽ đi qua đó luôn.”
Trịnh Như Ngọc còn đang nghi ngờ không biết cô muốn đi qua đó bằng cách nào thì bỗng nhiên, cô ấy trợn to hai mắt, vô cùng chấn động bởi hình ảnh đang diễn ra ngay trước mắt, không thể nói nên lời.
Cô ấy thấy Cố Chi Tang cực kỳ bình tĩnh dậm chân xuống đất. Trong nháy mắt, bầu không khí xung quanh cô ấy đã xảy ra biến hóa và tiếp theo một Quỷ Môn đen ngòm, cao ngất đột nhiên từ dưới đất mọc lên, bất ngờ xuất hiện ngay đằng sau lưng cô.
Âm khí của Âm Tào Địa Phủ tràn ra từ bên trong Quỷ Môn khiến cho nhiệt độ xung quanh lập tức giảm mạnh. Âm khí vờn quanh khiến cho Cố Chi Tang trông giống như một Tu La đến từ địa ngục vậy.
Trịnh Như Ngọc lắp bắp: “Này, đây là… Quỷ Môn?!”
Cố Chi Tang gật đầu, đi về phía Quỷ Môn. Sau đó, cô quay đầu lại nhìn về phía Trịnh Như Ngọc vẫn đang đờ đẫn cả người, hỏi cô ấy với giọng điệu nghi hoặc: “Cô không đi cùng sao? Đi như này nhanh hơn đấy.”
Trịnh Như Ngọc: “…”
“Không được, tôi phải canh giữ ở thành phố Dung, không thể rời đi. Vốn dĩ bên trên đã sắp xếp một số nhân viên cùng đi với cô sang bên đó. Chúng tôi dự định sẽ cho mọi người gặp nhau tại sân bay.”
Cô ấy đương nhiên biết đi như này nhanh hơn. Đây chính là Quỷ Môn trong truyền thuyết đấy!!
Quỷ Môn là cánh cửa kết nối hai thế giới Âm – Dương.
Nó có thể xuất hiện ở bất kỳ ngóc ngách nào trên trần gian và cũng chỉ có Âm Sai của địa phủ mới có năng lực tùy ý mở Quỷ Môn ở bất cứ đâu.
Trong Huyền Môn cũng có một số huyền sư có Linh Giác nhạy bén và mẫn cảm, thân thể Thuần Âm được tuyển chọn trở thành Tẩu Vô Thường.
Nhưng bọn họ khi mở Quỷ Môn thì một là cũng phải hao phí nhiều năng lượng, hai là chỉ có thể dùng trạng thái linh hồn đi vào trong.
Người có năng lực chỉ vẫy tay là Quỷ Môn xuất hiện, hơn nữa còn có thể dùng thân thể đi vào bên trong như Cố Chi Tang thì từ lúc sinh ra đến bây giờ, đây là lần đầu tiên Trịnh Như Ngọc nhìn thấy!
Rốt cuộc, Cố Chi Tang này là ai vậy?!
Sau khi hỏi rõ ràng một lần nữa về địa điểm cuối cùng mà Mao Cương đã xuất hiện, Cố Chi Tang vẫy tay với Trịnh Như Ngọc rồi nói:
“Không cần sắp xếp người đồng hành đâu, tôi đi trước đây. Nếu có vấn đề gì thì chúng ta liên lạc qua điện thoại nhé.”
Nói xong, cô bước vào trong Quỷ Môn, bóng dáng dần dần bị âm khí đen ngòm nuốt chửng.
Mãi đến khi Quỷ Môn biến mất, xung quanh đã phục hồi lại như ban đầu thì Trịnh Như Ngọc vẫn còn đang đắm chìm trong khiếp sợ, một lúc lâu sau vẫn chưa thể lấy lại được bình tĩnh.
Cô ấy gọi điện thoại cho cấp trên, kể lại chuyện vừa mới xảy ra và người ở đầu dây bên kia hiển nhiên cũng cực kỳ ngạc nhiên.
Một lúc lâu sau, bên đó mới truyền ra tiếng nói:
“Cố Chi Tang này không phải là một nhân vật đơn giản. Chúng ta không được trở mặt với cô ấy, nhất định phải lôi kéo bằng được người này tham gia vào Linh Tổ.”
*
Trên con đường đi xuống Suối Vàng, Đầu Trâu đang khiêng cây đinh ba bằng thép, miệng nhai cỏ Âm Sát, nhàm chán trông coi một hàng dài quỷ hồn đang từ từ di chuyển về phía trước. Nó thở dài thườn thượt.
Một con quỷ nhỏ vôi vàng nịnh nọt: “Sao đại nhân lại thở dài vậy ạ? Có chuyện gì khiến đại nhân không thoải mái thì ngài hãy nói ra đi, để tiểu nhân có thể giúp ngài san sẻ ưu sầu.”
“Ngươi biến ra xa chút đi, đừng có cản trở ta giám sát quỷ hồn.”
Đầu Trâu trừng mắt nhìn con quỷ nhỏ kia, bộ dạng cực kỳ mất kiên nhẫn.
Nó buồn rầu bởi vì không thể theo đuổi thí sinh yêu thích của mình, không có chương trình để xem. Một con quỷ hồn nho nhỏ như kia sao có thể giúp nó giải quyết được chứ.
Tuy rằng, quỷ kỹ thuật ở điện Diêm Vương có hiệu suất làm việc khá cao, đã bắt đầu tiến cử một số bộ phim ngắn trên trần gian ở mạng lưới dưới địa phủ, nhưng độ hưởng ứng của chúng quỷ lại rất bình thường.
Đa số quỷ hồn đều đang đếm đầu ngón tay xem còn mấy ngày nữa mới đến thời gian phát sóng tập mới của chương trình “Linh Sự”.
Sau khi lấy ra chiếc điện thoại địa phủ mới nhất mà mấy con quỷ nhỏ vừa tiến cống cho nó, Đầu Trâu lại bắt đầu thở dài.
Còn một ngày nữa mới đến thời gian phát sóng tập mới của chương trình, nó đã nôn nóng không chờ nổi, muốn nhìn thấy Tang Tang luôn rồi.
Vừa tắt màn hình đi, Đầu Trâu ngước mắt lên thì đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở đầu vào con đường đi xuống Suối Vàng.
Đầu Trâu: “?!!”
“Tang… Cố Chi Tang?”
Nghe thấy tên của mình, Cố Chi Tang quay đầu lại nhìn về phía Đầu Trâu, gật đầu xem như chào hỏi nó: “Xin chào Âm Sai đại nhân, tôi có chút việc nên muốn mượn đường dưới địa phủ.”
Nói xong, thân thể của cô lại lóe lên và biến mất trên con đường đi xuống Suối Vàng.