Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 265 - Chương 265: Ly Hôn

Unknown Chương 265: Ly Hôn

Trong lòng bà ấy cảm thấy không cam lòng và quyết định sẽ ly hôn với tên súc sinh kia.

Vì vậy, bà ấy đã lết tấm thân tràn đầy vết thương của mình đi tìm trưởng thôn, và chủ nhiệm phụ nữ của thôn để tố cáo.

Ở vùng nông thôn, vào đầu những năm 2000, chuyện ly hôn sẽ bị chỉ trích là một chuyện đáng xấu hổ đối với người dân trong làng. Bất kể là cha mẹ chồng, người dân cùng làng hay thậm chí là chị em gái ruột thịt của bà ấy đều đến khuyên ngăn.

“Làm gì có vợ chồng nhà nào không cãi nhau chứ? Em không nhìn xem con trai nhà em mới bao nhiêu tuổi, em nhẫn tâm để cho bọn họ không có đầy đủ cha mẹ sao?”

Nhưng mà, bà Chu đã kiên quyết dứt khoát ly hôn, thậm chí còn cắt đứt quan hệ với gia đình.

Bà ấy nói rằng nếu không để cho bà ấy ly hôn thì bà ấy sẽ đi đến huyện thành, vào trong thành phố để tố cáo lên các quan chức cấp cao hơn. Vì vậy, cuối cùng bà ấy đã ly hôn thành công.

Bà ấy muốn dẫn cả hai người con trai đi. Tuy rằng bà ấy biết rằng, trong nhà có cha mẹ chồng và tên chồng cũ cũng rất coi trọng “huyết thống” nên sẽ không đánh hai đứa trẻ.

Nhưng mà, bà ấy cảm thấy có ông bà nội và người cha như vậy thì sẽ không tốt cho sự trưởng thành của bọn trẻ.

Tuy nhiên, làm sao gia đình chồng cũ có thể đồng ý được.

Bọn họ cảm thấy người phụ này thật sự quá độc ác, không chỉ khiến thể diện của bọn họ quét rác mà còn muốn mang đi con trai, cháu trai bảo bối nhà bọn họ.

Sau nửa năm gây sức ép, bà Chu mới miễn cưỡng lấy được quyền nuôi nấng một đứa con và đã dẫn con trai lớn rời đi.

Vào thời điểm đó, bà ấy thật sự chỉ muốn thoát khỏi nơi này, rời xa gia đình nhà chồng càng sớm càng tốt.

Bà ấy cảm thấy đứa con trai út càng dẻo miệng hơn, cũng càng được cha mẹ chồng yêu thích hơn, ở lại nhà chồng cũ thì cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt.

Bởi vì bản thân bà ấy đã chuyển ra khỏi hộ khẩu nhà đó, trên người không có một đồng tiền nào nên đứa con lớn phải đi theo bà ấy lưu lạc đầu đường, có khi mới là đang chịu khổ.

Bà Chu không ngờ rằng, quyết định trước kia của bà ấy đã khiến con trai út trở thành niềm hối tiếc của mình trong tương lai, cũng là nguồn cội của sự đau khổ dai dẳng của bà ấy.

Chờ đến khi bình tĩnh lại tâm trạng, đôi mắt đỏ hoe của bà ấy nhìn về phía màn hình rồi nói:

“Xin lỗi mọi người, vừa rồi tôi đã hơi mất khống chế.”

“Không có việc gì, nếu không thì bà Chu hãy nghỉ ngơi một chút đi?” Cố Chi Tang hỏi.

Bà ấy mím môi lắc đầu: “Không cần, tôi thật sự không sao cả.”

Thấy thế, Cố Chi Tang mới tiếp tục nói:

“Hai năm đầu tiên sau khi ly hôn, mỗi ngày bà đều làm rất nhiều công việc bán thời gian. Ngoại trừ chi tiêu cho tiền ăn học ở nhà trẻ của con trai lớn, bà đã tiết kiệm toàn bộ số tiền còn lại để gom góp tài chính cho việc khởi nghiệp sau này.”

“Vài năm sau, bà đã mở một cửa hàng nhỏ bán thuốc lá và rượu vang, sau đó tiếp tục đầu tư vào chuỗi khách sạn, mở rộng cửa hàng, kiếm được không ít tiền và cũng rất vất vả.”

“Trái lại, người chồng cũ của bà vẫn sống dại dột như trước. Nếu tôi không nhầm thì ông ta luôn dựa vào tiền trợ cấp của bà để tiêu xài và hưởng thụ.”

Bà Chu lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ và nói: “Người kia chính là cao dán trên da chó, nhưng mà tôi cũng không còn cách nào khác cả.”

“Tôi có thể mặc kệ sự sống chết của ông ta nhưng năm đó, tôi đã mắc nợ Tiểu Tinh quá nhiều, tôi không thể nào bỏ mặc Tiểu Tinh được…”

Trong hai người đứa trẻ thì con trai lớn từ nhỏ đã yên lặng ít nói, nhưng lại cực kỳ hiểu chuyện. Anh ấy biết bà ấy làm việc vất vả nên chưa bao giờ đòi tiền tiêu vặt, thành tích học tập vẫn luôn cầm cờ đi trước, là niềm tự hào của bà ấy.

Còn con trai út thì từ nhỏ sức khỏe đã yếu ớt hơn một chút, thường xuyên khóc nháo, sau này khi lớn lên còn rất dẻo miệng.

Đừng nói cha mẹ chồng, ngay cả bản thân bà ấy lúc trước cũng gần như dồn phần lớn sức lực vào việc chăm sóc con trai út.

Sau khi tách ra, bà ấy thường xuyên nghĩ xem Tiểu Tinh bây giờ đang sống với chồng cũ như thế nào.

Chờ sau khi bà ấy kiếm được chút tiền thì đã lập tức thử liên lạc với con trai út.

Nhưng khi bà ấy rời đi thì đứa trẻ vẫn còn quá nhỏ, hơn nữa nhà chồng cũ cũng rất chán ghét bà ấy. Bọn họ cảm thấy bà ấy đã khiến cả gia đình nhà bọn họ mất mặt trước toàn bộ bà con thôn xóm nên không muốn cho bà ấy tiếp xúc với đứa trẻ.

Con trai út cũng bởi vì năm đó bà ấy ly hôn, rời bỏ anh ta nên trong lòng có oán hận, không muốn rời xa người cha để đi theo bà ấy.

Bà Chu nghe nói rằng con trai út còn nhỏ tuổi nhưng không chịu học hành tử tế trong trường học, cả ngày thích trốn học để đi chơi trò chơi, thành tích học tập của anh ta còn không đủ để đi học trường nghề.


Bình Luận (0)
Comment