Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 267 - Chương 267: Chuyển Sang Kết Nối Riêng Tư

Unknown Chương 267: Chuyển Sang Kết Nối Riêng Tư

Cô đột nhiên cười lạnh một tiếng, ngước mắt lên nhìn về phía bà Chu ở bên kia màn hình.

“Con trai út của bà quả thật đã không học được điều tốt gì, chỉ chuyện chọn cái xấu để học. Anh ta đã làm theo tất cả mọi thói hư tật xấu của cha mình, thậm chí những thứ cha anh ta còn chưa làm thì anh ta cũng đã làm hết rồi.”

“Khi ở nước ngoài, anh ta đã từng hút ma túy, cũng thích đua xe.”

Bà Chu rất xấu hổ nhưng những gì Cố Chi Tang nói đều là sự thật.

Cố Chi Tang: “Hơn nửa năm trước, anh ta và những người bạn xấu của mình đã lén lút đua xe trên đường núi.”

“Kết quả đã xảy ra sự cố va chạm nghiêm trọng khiến hai chân của anh ta bị gãy do chiếc xe thể thao đã biến dạng vì vụ tại nạn chèn ép lên chân. Cuối cùng, hai chân của anh ta đã bị hoại tử và không thể không cắt đi.”

“Hơn một tháng trước, anh ta đã chết trong tình trạng hơi khác thường ở tại nhà riêng.”

Bà Chu cũng bất chấp sự khiếp sợ rằng ngay cả những việc này mà Cố Chi Tang cũng có thể tính ra được, lúc này, bà ấy lộ ra vẻ mặt lo lắng, truy hỏi cô:

“Đại sư Cố, con trai út nhà tôi rốt cuộc đã qua đời như thế nào vậy? Người hộ lý mà tôi mời đến chăm sóc thằng bé nói rằng hoàn toàn không nhìn thấy có ai ra vào phòng thằng bé cả.”

“Nhưng vì sao Tiểu Tinh… bộ dạng của thằng bé lúc qua đời lại rất kỳ lạ…”

Cố Chi Tang không tiếp tục trả lời bà ấy mà nói với giọng điệu lạnh nhạt:

“Chuyện này liên quan đến vụ án hình sự nên tôi không thể tùy tiện bói toán trước công chúng được. Tôi đề nghị hai người chuyển sang kết nối riêng tư.”

[Kết nối riêng tư?? Tôi không đồng ý!]

[??? Cố Chi Tang đang giết người không dao đây mà! Kể đến một nửa câu chuyện rồi dừng lại là sao? Cô không có lương tâm à!!]

[A a a a hãy nói cho tôi biết, nói cho tôi biết đi! Tang Tang à, cô không thể đối xử với chúng tôi như vậy, hu hu.]

Các khán giả trong phòng livestream đã liên tục gửi các dấu chấm hỏi và rên rỉ để biểu đạt sự không hài lòng của bọn họ. Tuy nhiên, cuối cùng, phòng livestream vẫn bị đóng lại, chuyển sang kết nối riêng tư.

Bà Chu và Phùng Miểu đều có chút mờ mịt.

Ngay sau đó, hai người nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Cố Chi Tang vang lên:

“Sở dĩ tôi muốn chuyển sang kết nối riêng tư là bởi vì con trai lớn nhà bà bây giờ đã tay dính máu tươi rồi. Không phải bà Chu cảm thấy cái chết của con trai út nhà bà quá kỳ lạ sao?”

“Là con trai cả nhà bà đã tự tay giết chết anh em ruột nhà mình, trên lưng đang gánh nghiệt lực nặng nề đấy!”

“Không thể nào!!”

“Tôi không tin!”

Phùng Miểu và bà Chu đồng thời hét lên, hai người đều lắc đầu nguầy nguậy nói rằng con trai mình, chồng sắp cưới của mình, sẽ tuyệt đối không làm ra loại chuyện đó.

Bà Chu miễn cưỡng duy trì nụ cười gượng gạo, vội vàng nói: “Đại sư Cố, có phải cô đã nhầm lẫn chỗ nào rồi không? Tiểu Hàng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy đâu.”

“Hơn nữa, tôi biết thằng bé không thích tiếp xúc với thân thích bên nhà cha ruột. Nói thật, từ sau khi tôi ly hôn thì hai anh em chúng nó chưa bao giờ gặp lại nhau. Thằng cả cũng không có lý do gì để giết hại em trai mình cả!”

Cố Chi Tang hơi nhướng mày, nói: “Tôi nói kẻ giết người là con trai lớn nhà bà nhưng tôi không hề nói rằng đứa con trai lớn đó là Chu Hàng.”

Phùng Miểu: “?”

“Tang Tang à, bạn đang nói cái gì vậy? Chu Hàng chính là chồng sắp cưới của tôi mà, cũng chính là con trai lớn của dì ấy!”

Nhưng dường như bà Chu đã nghe hiểu ý cô nói nên sắc mặt của bà ấy lập tức tái nhợt.

Cố Chi Tang nhìn chằm chằm vào bà ấy, nói gằn từng chữ một:

“Bà Chu, bà là mẹ ruột của Chu Hàng và Trần Tinh. Do đó, bà cũng sẽ hiểu rõ tính cách và sở thích của hai người bọn họ. Chắc hẳn bà là người rõ ràng nhất mọi chuyện ở đây.”

“Bà thật sự nghĩ rằng, người lén lút hút thuốc, đi quán bar uống rượu và chơi bời, thậm chí còn bắt đầu mua các hàng hóa xa xỉ kia thật sự là con trai cả Chu Hàng luôn chuyên tâm trong công việc và toàn tâm toàn ý với người yêu sao?”

Phùng Miểu bắt đầu luống cuống, nhìn về phía Cố Chi Tang rồi lại nhìn sang bà Chu: “Dì à, Tang Tang à, hai người rốt cuộc đang nói chuyện gì vậy?”

Cố Chi Tang rũ mắt, nói chuyện “Chu Hàng” từng có ý đồ dẫn dắt và cưỡng ép Phùng Miểu thực hiện chuyện nam nữ cho bà Chu nghe. Lúc này khuôn mặt vốn dĩ đã trắng bệch của bà Chu đã lập tức tái nhợt hơn.

Bà ấy siết chặt tay, nhìn về phía Phùng Miểu: “Miểu Miểu à, cháu không bị sao chứ?”

“Không sao, dì à… Mỗi lần đều không làm đến bước cuối cùng.” Phùng Miểu có chút xấu hổ.

Bà Chu vốn dĩ còn đang cố gắng kìm nén cảm xúc thì bây giờ đã hoàn toàn sụp đổ rồi. Bà ấy nghẹn ngào lên tiếng, cả hai vai đều đang run rẩy: “Đại sư Cố, là… là nó sao?”

“Đúng vậy.” Giọng nói của Cố Chi Tang rất chắc chắn: “Là Trần Tinh, là con trai út của bà.”


Bình Luận (0)
Comment