Lúc này, Phùng Miểu rốt cuộc đã nghe hiểu, cô ấy mở lớn hai mắt, lắp bắp nói:
“Hai người đang nói rằng, người đi chụp bổ sung ảnh cưới với tôi, mỗi ngày ở bên cạnh tôi và sắp kết hôn với tôi là con trai út của dì ấy sao?”
“Sao có thể như thế được? Tôi không thể nào đến ngay cả chồng sắp cưới của mình mà lại không nhận ra được!”
Bà Chu cũng từng nghĩ như vậy.
Rốt cuộc, bà ấy là mẹ ruột của hai người, không thể nào không quen thuộc với con cái của mình được.
Bà ấy đã phát hiện ra sự kỳ lạ của “Chu Hàng” còn sớm hơn Phùng Miểu.
Bà ấy cảm thấy những hành động và sở thích của con trai lớn nhà mình có một chút tương tự như con trai út Trần Tinh, tính cách cũng không còn chững chạc như trước đây.
Nhưng bà ấy đã liên tục quan sát một thời gian, cũng xác định rằng con trai út nhà mình đã bị đột tử vào một tháng trước. Bà ấy tận mắt nhìn thấy thi thể của đứa trẻ kia, cũng bị người nhà chồng cũ kêu gào lôi đi, không cho bà ấy tham dự đám tang.
Bà ấy cũng xác nhận lại một số vết bớt trên cơ thể của con trai cả.
Những chuyện đó hoàn toàn không thể giả tạo được.
Bà Chu cảm thấy có khi nào vì bản thân đã chứng kiến cái chết thảm thương của Trần Tinh nên tinh thần có chút bất thường hay không? Vì vậy, nên khi bà ấy nhìn con trai lớn nhà mình lại nhịn không nổi luôn ghép bóng hình của con trai út vào.
Nhưng mà, bây giờ, Cố Chi Tang đã nói cho bà ấy rằng, cảm giác của bà ấy là chính xác.
Đứa bé kia không phải là Chu Hàng, mà là Trần Tinh!
Nhưng sao chuyện này lại có thể xảy ra được? Nếu đứa bé kia là Trần Tinh thì Chu Hàng đang ở chỗ nào? Đứa trẻ đã qua đời kia rốt cuộc là ai?!
Bà Chu nước mắt lưng tròng nói: “Đại sư Cố, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao Tiểu Hàng lại biến thành em trai của nó? Cuối cùng thì Tiểu Hàng đã đi đâu rồi?!”
Cố Chi Tang cụp mắt xuống:
“Bà có biết các cặp sinh đôi được hình thành như thế nào không?”
“Trong y học, có một loại gọi là sinh đôi cùng trứng, từ một trứng đã được thụ tinh rồi phân chia thành hai phôi thai, nuôi dưỡng ra hai đứa trẻ riêng biệt. Và Chu Hàng và Trần Tinh chính là hai anh em sinh đôi cùng trứng.”
“Nói chung, một cặp sinh đôi cùng trứng sau khi được sinh ra thì ngoại hình sẽ trông giống nhau hơn, cũng sẽ có một loại cảm giác vô cùng thần bí gọi là {thần giao cách cảm}.”
“Và loại cặp phôi thai sinh đôi này ở trong giới huyền học còn được gọi là {Song Sinh}, điểm đặc thù của bọn họ chính là {Nhất thể song hồn}.”
Về cơ bản, tuy rằng một trứng phân chia thành hai bào thai thì cuối cùng đều có một cơ thể riêng của từng người. Nhưng bởi vì bọn họ được tách ra từ cùng một trứng nên trong một số trường hợp, bọn họ có thể được coi như có chung một cơ thể.
Sở dĩ các cặp sinh đôi có thần giao cách cảm với nhau, có thể cảm nhận được cảm xúc của nhau cũng chính là bởi vì các nguyên nhân bên trên.
Tại đời trước của Cố Chi Tang, trong Huyền Môn có một cặp huyền sư sinh đôi, bọn họ là hai chị em cùng dùng chung một đôi kiếm uyên ương.
Khi đấu pháp, bọn họ không cần trao đổi gì cả, chỉ cần một ánh mắt là có thể hỗ trợ và bổ sung cho nhau. Rõ ràng hai người đó khi đấu một mình sẽ có thực lực bình thường nhưng lúc hai người kết hợp với nhau thì sẽ cực kỳ khó chịu.
Trong các ghi chép của Huyền Môn, các cặp sinh đôi như vậy còn có rất nhiều điểm huyền diệu.
Ví dụ như, nếu một trong số họ bị thương thì máu hoặc nội lực của người còn lại sẽ trợ giúp người kia hồi phục nhanh hơn.
Lại ví dụ như, nếu một cặp sinh đôi cùng tu luyện một loại võ pháp thì có thể khiến cho tu vi của bọn họ tăng tiến nhanh chóng hơn…
Và “nhất thể song hồn” cũng là một điểm đặc thù của cặp sinh đôi.
Với những người khác, khi đoạt xá thân thể ai đó thì sẽ bởi vì linh hồn và thể xác không phù hợp mà mất rất nhiều công sức. Thậm chí, bọn họ còn phải chuẩn bị trước nhiều công đoạn trong một thời gian dài, nhưng cho dù như vậy thì vẫn có khả năng cao sẽ đoạt xá thất bại.
Tuy nhiên, một cặp song sinh muốn xâm chiếm cơ thể của nhau thì lại dễ dàng hơn rất nhiều.
Hồn phách của bọn họ cho dù từ ngoại hình hay là hồn hỏa đều cực kỳ tương tự nhau.
Khi một bên tiến vào thân thể của người còn lại thì không những có thể thích ứng rất tốt mà cho dù là huyền sư có thể nhìn thấu linh hồn thông qua thể xác hay là Tẩu Vô Thường đều sẽ không phát hiện ra bất cứ điều gì không ổn.
Cố Chi Tang lạnh lùng nói: “Con trai út Trần Tinh của bà chắc hẳn đã dùng thủ đoạn tà ác nào đó để chiếm lấy thể xác của Chu Hàng. Bây giờ, thân thể kia đúng là của Chu Hàng nhưng linh hồn ở bên trong là Trần Tinh.”
Khó trách, nếu nhìn từ ngoại hình và các đặc điểm bên ngoài thì bà Chu và Phùng Miểu đều không thể nhận ra bất cứ khác thường nào. Bọn họ chỉ có thể cảm thấy bản thân “Chu Hàng” có chút thay đổi tính cách mà thôi.