“Đồng Tử?”
Cô Lưu và chồng liếc nhìn nhau, cùng thấy được sự nghi hoặc trong mắt đối phương: “Điều đó có nghĩa gì vậy?”
Tuân Dĩ Khuynh chậm rãi nói: “Cái gọi là {Đồng Tử} chính là tên gọi của một số đứa trẻ làm nhiệm vụ vẩy nước quét nhà bên cạnh các thần tiên, từ nhỏ đã sinh ra linh căn và tuệ giác.”
“Nếu những {Đồng Tử} đó phạm sai lầm thì sẽ bị trục xuất khỏi phủ Tiên Gia, tiến vào luân hồi, xuống trần gian chịu phạt. Con gái của hai người chính là một {Đồng Tử} như vậy.”
Nếu là như thế thì chuyện Nữu Nữu trời sinh thông minh hơn người đã tìm được nguyên nhân rồi.
Tuân Dĩ Khuynh nói thêm: “Sau khi {Đồng Tử} vào luân hồi thì vẫn còn mang theo tuệ căn ở kiếp trước, do đó từ nhỏ, bọn họ đã thông minh hơn người bình thường.”
“Tuy nhiên, bọn họ đã bị trục xuất vì phạm sai lầm nên phải xuống trần gian để chịu khổ và tôi luyện chứ không phải đến hưởng thụ phú quý dưới trần thế. Do đó, thân thể của bọn họ sẽ thường xuyên ốm yếu, nhiều bệnh, cũng gặp rất nhiều tai ương và khó khăn.”
Trong sách cổ của Đạo Môn từng có ghi chép:
“Sau khi “Đồng Tử” được tôi luyện dưới trần gian thì đa số sẽ được quay về phụng dưỡng bên cạnh Tiên Gia.”
Từ nhỏ, bọn họ đã có tiên căn nên hồn phách cũng mạnh mẽ hơn người bình thường rất nhiều. Khi chuyển thế tiến vào thân thể của một người trần mắt thịt thì sức mạnh của linh hồn không thể hòa hợp cùng với thể xác yếu đuối của người thường.
Chuyện này đã dẫn đến sự bài xích trong cơ thể nên sức khỏe của bọn họ sẽ dần dần suy yếu. Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất dẫn đến chuyện những người có “Mệnh Đồng Tử” sẽ thường bị chết trẻ.
“Cho nên, cô Lưu à, con gái của cô đột nhiên bị bệnh nặng là do hồn phách của cô bé tự mang theo kiếp nạn này, không hề có quan hệ gì với thân thể của cô bé.”
Từ đường vân tay của Nữu Nữu thì kiếp này của cô bé vốn dĩ sẽ trưởng thành thuận lợi và bình an cả đời.
Tuy rằng, trên đường đời của cô bé sẽ có một ít bệnh vặt và tai ương nhỏ nhưng cuối cùng đều có thể biến nguy thành an và sẽ được sống thọ, chết tại nhà.
Nhưng bởi vì kiếp trước của cô bé là một “Đồng Nữ” phụng dưỡng bên cạnh Tiên Gia nên linh hồn không thể dung hợp cùng thể xác này. Do đó, đã xuất hiện một số triệu chứng không thể xác định được nguyên nhân như vậy.
Hai vợ chồng cô Lưu cũng đại khái nghe hiểu được một chút. Tuy nhiên, bọn họ vẫn không thể tin nổi:
“Vậy ý của đại sư Tuân là cho dù chúng tôi có làm bất cứ điều gì… thì cũng không thể giữ lại được Nữu Nữu sao?”
Tuân Dĩ Khuynh trầm mặc một lúc lâu, sau đó mới nói: “Về mặt lý thuyết thì chuyện này rất khó khăn.”
Cô Lưu liên tục lắc đầu, cảm xúc có chút sụp đổ: “Dựa vào cái gì chứ?! Không có ai vừa sinh ra đã được định sẵn là sẽ phải chết sớm như vậy. Chuyện này không hề công bằng đối với gia đình chúng tôi!”
Nữu Nữu nằm trên giường bệnh luống cuống tay chân, còn anh Hà thì ôm lấy bả vai của vợ, nhẹ nhàng an ủi cảm xúc của cô ấy: “Đừng nói những chuyện này ở trước mặt con gái.”
[Ôi này… Hai vợ chồng nhà người ta vì chữa bệnh cho con gái nên đã tiêu tan toàn bộ gia tài rồi. Vậy mà bây giờ lại nói rằng định mệnh của đứa trẻ này là sẽ không thể ở lại trên trần gian được. Bất kể là ai, khi nghe được chuyện như vậy thì cũng không thể chấp nhận nổi đâu. Nói một câu khó nghe thì không phải con bé sinh ra là để đòi nợ gia đình này hay sao?]
[Tôi đã từng nghe nói qua về câu chuyện “Mệnh Đồng Tử” này. Tuy nhiên hình như có cách để “Đổi Đồng Tử” mà, đúng không? Sau khi thay đổi thì hình như đứa trẻ sẽ không cần phải chết nữa.]
[Trước kia tôi còn chê con mình ngu ngốc nhưng bây giờ xem ra ngốc một chút cũng được, ít nhất còn khỏe mạnh…]
Nhìn thấy bình luận trên sóng livestream, Đại Lưu đã truy hỏi thêm một câu: “Vậy {Mệnh Đồng Tử} này có cách nào thay đổi được không? Tôi nhìn thấy có khán giả trong phòng livestream nói rằng có cách để {Đổi Đồng Tử}.”
“Không được.”
Tuân Dĩ Khuynh nhíu mày nói: “Tôi biết trong dân gian có phương pháp gọi là {Đổi Đồng Tử}, nhưng mọi người phải biết rằng, đây là một phương pháp bất chính, không phải là cách làm đứng đắn gì cả.”
Nói một cách hàm súc thì là “Đổi Đồng Tử” nhưng thật ra nó không khác gì phương pháp đổi mệnh cả.
Tìm một đứa trẻ có cùng bát tự, tuổi tác cũng tương đương rồi dùng thủ thuật huyền học để đổi chỗ số mệnh của hai đứa trẻ cho nhau, hoán đổi thân phận của chúng.
Từ đó về sau, “Mệnh Đồng Tử” sẽ chuyển dời đến một đứa trẻ khác.
Đối phương sẽ chết thay cho đứa trẻ vốn dĩ có “Mệnh Đồng Tử” kia, cũng sẽ trở thành “Đồng Tử” trở về phụng dưỡng các Tiên Gia.
Đứa trẻ ban đầu đã mất đi “Mệnh Đồng Tử” thì sẽ trở thành một người bình thường. Số mệnh vốn dĩ nhiều chông gai và bệnh tật của đứa trẻ đó cũng sẽ biến về như người bình thường, sẽ không bị chết trẻ nữa.
Đồng thời, tuệ căn trong hồn phách của đứa trẻ đó cũng sẽ biến mất, sẽ từ một đứa trẻ thông minh hơn người, trở thành một người tầm thường, không nổi bật.