Theo quan điểm của Tuân Dĩ Khuynh, cái chết cũng không hẳn là một chuyện không tốt đối với những người có “Mệnh Đồng Tử”. Vốn dĩ, bản thân bọn họ đã không thuộc về sáu cõi luân hồi* rồi.
(*Theo quan điểm Phật giáo, tùy vào nghiệp của chúng sinh mà sau khi chết, chúng sinh đó có thể tồn tại dưới dạng linh hồn một thời gian, rồi tái sinh vào một trong 6 cõi với cuộc đời mới. Sáu cõi bao gồm: Trời, Atula, Ngạ Quỷ, Địa Ngục, Súc Sinh và Con Người.)
Nhưng ông ta cũng có thể hiểu được sự đau khổ của hai vợ chồng cô Lưu.
Ông ta thở dài, giọng điệu có chút thương hại: “Thật sự xin lỗi, loại chuyện như {Đổi Đồng Tử} này thì tôi không làm được và tôi cũng khuyên hai người đừng tìm người làm chuyện đó.”
“Đầu tiên, không phải bất cứ người nào cũng làm được chuyện đó. Thứ hai, thay đổi {Mệnh Đồng Tử} sang thân thể một đứa trẻ khác là một chuyện không công bằng với đứa trẻ kia, cả gia đình hai người sẽ bị nhiễm nghiệt lực nếu làm chuyện đó.”
Sau khi suy nghĩ thêm một lúc, Tuân Dĩ Khuynh lại đứng đối diện với ống kính máy quay, nói với các khán giả trong phòng livestream:
“Các bạn khán giả đang xem livestream đừng để bị mê hoặc bởi những phương pháp như {Đổi Đồng Tử}. Chuyện này không hề đơn giản như mọi người nghĩ đâu.”
“Những người chưa từng học tập bài bản theo Đạo Môn thì hoàn toàn không thể làm được chuyện đó. Hơn nữa, thực tế là trong cuộc sống cũng không có nhiều {Đồng Tử} như vậy, không phải ai cũng có cái gọi là {Mệnh Đồng Tử}.”
Một số trẻ em có Mệnh Cách không tồi và đầu óc cũng tương đối thông minh, nhưng lại thường xuyên bị bệnh sẽ bị các thầy pháp trong dân gian lầm tưởng và phán thành “Đồng Tử”.
Tuy nhiên, đa số trường hợp đó chỉ là do những đứa trẻ đó có bát tự nhẹ, dễ bị bệnh mà thôi.
Muốn biết ai là “Đồng Tử” thì chủ yếu phải nhìn xem tuệ căn và linh hồn của bọn họ. Nếu muốn thay đổi “Mệnh” của hồn phách thì tất nhiên phải là những huyền sư có đạo hạnh cao thâm mới có thể làm được.
Cho nên, những trường hợp dễ dàng có thể đổi “Mệnh” thì tất nhiên không phải là “Mệnh Đồng Tử” rồi.
Nhưng cho dù có phải là “Đồng Tử” hay không thì chuyện tùy tiện sửa chữa số mệnh của người khác như thế là một chuyện rất xấu xa.
Khuôn mặt của cô Lưu hơi đờ đẫn, nắm chặt lấy tay áo của chồng mình và không muốn chấp nhận thực tế diễn ra trước mắt.
Cô ấy nhìn về phía cô con gái gầy gò, ốm yếu của mình. Đó là đứa con bảo bối cô ấy đã mang thai gần mười tháng, dùng hết tâm huyết để sinh dục và nuôi dưỡng.
Sao cô ấy có thể chấp nhận con gái mình sẽ rời khỏi thế giới này như vậy được?
Nhưng nếu bảo cô ấy đổi “Mệnh”, dùng đứa trẻ khác chết thay con mình thì cô ấy cũng không thể làm nổi.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong phòng bệnh trầm lắng hẳn.
Đại Lưu hạ thấp giọng, tiếp tục đọc kịch bản của chương trình:
“Thí sinh số 1 – Tuân Dĩ Khuynh của chúng ta đã nhìn ra được thân phận đặc thù của bé gái này. Nữu Nữu lại là một {Mệnh Đồng Tử} chỉ được nghe từ trong các truyền thuyết, cô bé bị bệnh nặng như vậy cũng là bởi vì Mệnh Cách đặc thù của mình.”
“Tiếp theo, xin mời thí sinh số 10 – Hề Hải Hồng xuất hiện. Chúng ta cùng chờ xem cô ấy sẽ phát hiện thêm điều gì mới trên người Nữu Nữu hay không.”
Hề Hải Hồng mặc một bộ quần áo giản dị thoải mái, đi vào trong phòng bệnh.
“Xin chào người dẫn chương trình, xin chào mọi người.”
Sau khi biết được tình hình khái quát của Nữu Nữu từ phía Đại Lưu, Hề Hải Hồng đã tiến đến gần giường bệnh, quan sát cô bé ốm yếu đang nằm trên đó.
Vốn dĩ các khán giả trong phòng livestream cũng không ôm hy vọng gì với Hề Hải Hổng nhưng không ngờ rằng, sau khi quan sát một lúc thì cô ấy dường như đã nhận ra chuyện gì đó khá bất ngờ nên đã “Ủa?” một tiếng.
Hề Hải Hồng ngẩng đầu: “Hồn phách của cô bé này có màu vàng.”
Là một Tẩu Vô Thường, công việc đặc thù mà Âm Tào Địa Phủ giao cho cô ấy chính là đi câu hồn. Do đó, cô ấy tất nhiên có thể xuyên thấu qua thể xác bên ngoài để nhìn rõ được linh hồn bên trong mỗi người.
Trong mắt Hề Hải Hồng, hồn phách của cô bé trước mặt đang tỏa ra ánh sáng vàng nhàn nhạt.
Phải biết rằng, linh hồn của người bình thường đều sẽ là màu trắng, những người làm nhiều việc ác thì sẽ nhiễm nghiệt lực nên linh hồn sẽ biến thành màu xám đen.
Linh hồn màu vàng thường rất hiếm có, người kia cần phải tích đức, làm nhiều việc thiện khi còn sống thì mới có thể đạt được một ít ánh sáng vàng của Công Đức.
Linh hồn của những người lương thiện, làm nhiều việc tốt trong nhiều kiếp liên tiếp thì mới có được màu vàng nhạt bao quanh linh hồn.
Chẳng qua, màu vàng của Công Đức sẽ rực rỡ và lóa mắt hơn, còn quầng sáng màu vàng xung quanh linh hồn của cô bé này thì hơi nhạt hơn, chúng hơi khác nhau.
Sau khi quan sát một lúc lâu thì Hề Hải Hồng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt hiện rõ sự ngạc nhiên.
Cô ấy đã nhớ được bản thân nhìn thấy loại hồn phách này ở nơi nào.
Là ở dưới Âm Tào Địa Phủ!