Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 337 - Chương 337: Nghi Ngờ Bị Quỷ Nhập Thân

Unknown Chương 337: Nghi Ngờ Bị Quỷ Nhập Thân

Từ Phú đột nhiên nghi ngờ bản thân. Tuy nhiên, khi liếc mắt nhìn người này lần đầu tiên đã để lại ấn tượng quá mức sâu sắc, khiến cho ông ta cảm thấy bản thân chắc hẳn đã nhìn thấy một cái gì đó.

Sau khi suy nghĩ một lúc thì ông ta đã mở miệng nói: “Tôi cảm thấy nam sinh này đã đụng phải quỷ, hoặc là đã từng bị quỷ nhập vào thân thể.”

Đại Lưu dò hỏi: “Làm sao mà ông lại thấy được điều đó?”

Từ Phú nói: “Ngay khi vừa nhìn thấy thanh niên này, tôi đã cảm thấy cậu bé giống hệt như một cô gái, nhưng cảm giác đó chỉ diễn ra trong nháy mắt…”

“Mọi người cũng biết trình độ của tôi rồi, tôi chỉ nói một chút ý kiến của mình, còn tin hay không thì tùy mọi người. Dù sao đằng sau tôi còn có các thí sinh lợi hại hơn.”

“Tôi có bát tự nhẹ nên được mở Âm Dương Nhãn. Trước đây, tôi thường xuyên có thể nhìn thấy một số thứ gì đó, còn sẽ bị chúng nó va chạm. Có một lần, gia đình tôi đã gửi tôi đến chỗ của một bà cốt nổi tiếng trong vùng để chữa {bệnh}.”

“Nghe nói, bà cốt kia từng là một “Tẩu Âm”, khi còn trẻ đã từng tiết lộ quá nhiều thiên cơ nên bị cắt đứt duyên con cái, liên lụy hai đứa con của bà ấy bị qua đời khi còn trẻ tuổi, và bản thân bà ấy cũng bị mù một mắt.”

Ông ta hơi nheo mắt, bắt đầu nhớ lại ký ức ở thời điểm đó.

“Đáng lẽ bà ấy sẽ không tiếp tục làm nghề này nữa nhưng vì là một người già mẹ góa con côi, không có ai dưỡng lão nên sau này vẫn phải tiếp tục làm bà cốt để kiếm tiền.”

“Nghe nói, những đứa trẻ chết non vốn dĩ sẽ có oán khí mạnh mẽ nên cũng có năng lực lợi hại hơn quỷ hồn bình thường. Bà ấy sẽ thường xuyên {Tẩu Âm} để mời con trai và con gái nhà bà ấy nhập vào thân thể, giúp người khác xem xét các vấn đề kỳ lạ.”

“Lần đó tôi va chạm phải một con Lệ Quỷ. Khi đến chỗ bà ấy thì tôi đã tận mắt nhìn thấy quá trình bà cốt kia {Tẩu Âm}.”

“Lúc bà ấy mở mắt ra thì rõ ràng thân thể vẫn là bà cốt đó, ngũ quan trên khuôn mặt và các đường nét đều không thay đổi. Tuy nhiên, tôi lại cảm thấy khuôn mặt của bà ấy giống hệt như một bé trai béo mũm mĩm, hơn nữa, giọng nói của bà ấy cũng là âm thanh của một cậu bé!”

“Bây giờ hồi tưởng lại chuyện này thì tôi cũng có cảm giác đó ở trên người của con trai bà Hách. Dường như tôi đã nhìn thấy một người khác trên thân thể của cậu bé nên tôi mới nghi ngờ rằng cậu bé từng bị quỷ nhập thân.”

Đại Lưu truy hỏi: “Ông chỉ thấy được trong một khoảnh khắc thôi sao? Bây giờ không còn nữa sao?”

Từ Phú tỉ mỉ quan sát khuôn mặt của Tiểu Hằng một lần nữa rồi chân thành nói: “Thật sự chỉ thấy khi liếc mắt lần đầu tiên.”

“Như vậy thì cũng có khả năng là nhìn nhầm mà?”

“Nói thật thì đúng là cũng có khả năng này.” Từ Phú nhún vai.

Đại Lưu bất đắc dĩ nói: “Được rồi, vậy trước tiên, chúng tôi cảm ơn sự hỗ trợ của thí sinh Từ Phú. Bà Hách cảm thấy thế nào?”

Bà Hách: “Tôi tin những lời mà vị sư phụ này vừa nói. Bởi vì Tiểu Hằng quả thật có nhân cách là một người {chị gái}. Ôi, bây giờ rốt cuộc có phải là nhân cách thứ hai không thì tôi cũng không xác định chắc chắn được.”

[Anh trai này đang thả bay bản thân hả? Buồn cười chết mất, thái độ như kiểu, tùy tiện mấy người nói gì thì nói, tóm lại tôi đã nhận cơm hộp rồi, bây giờ tôi tan làm rời đi đây, không muốn giả vờ nữa!]

[Đây xem như là đang biểu diễn gì vậy? Mấy lời nói ba phải, mơ hồ như này thì tôi cũng nói được mà.]

[Ý của Từ Phú là Tiểu Hằng không phải bị nhân cách phân liệt mà là bị quỷ nhập thân à? Không phải ông ta có Âm Dương Nhãn sao, thêm cả mấy tập lần trước, khi nào có âm hồn xuất hiện thì ông ta quả thật đều nhìn ra được một chút. Do vậy, tôi cũng có chút tin tưởng lời của ông ta.]

[Chắc hẳn lần này, ông ta có thể tan làm rồi đấy.]

Sau khi Từ Phú rời đi thì thí sinh tiếp theo xuất hiện là Tẩu Vô Thường Hề Hải Hồng.

Cô ấy cũng không am hiểu về việc đẩy quẻ bói toán hay xem tướng nên cũng lựa chọn lập tức đi gặp Tiểu Hằng.

Cũng ngay từ ánh nhìn đầu tiên thấy Tiểu Hằng, trên khuôn mặt của cô ấy đã lộ rõ vẻ ngạc nhiên.

“Này…”

“Làm sao vậy?” Đại Lưu hỏi.

Hề Hải Hồng ghé sát mặt để quan sát Tiểu Hằng khiến đôi tai nhợt nhạt của cậu bé hơi đỏ lên, có chút mất tự nhiên tránh né tầm mắt của cô ấy.

“Linh hồn của cậu bé này rất đặc biệt. Hồn phách của cậu bé chỉ còn có một nửa.”

Đại Lưu: “?!!”

Khán giả: “?!!”


Bình Luận (0)
Comment