Cô nhìn về phía Luân Chuyển Vương và không hiểu vì sao đối phương lại đưa quyển sách này cho cô xem.
Ai ngờ được rằng, Luân Chuyển Vương lại có ẩn ý tiếp tục nói: “Thật ra, từ lúc cô xuất hiện ở địa phủ thì chúng tôi đã chú ý đến cô rồi. Linh hồn của cô rất đặc biệt.”
Hồn phách của Cố Chi Tang đã từng được rèn luyện bởi lôi kiếp. Tuy rằng cô độ kiếp thất bại nhưng không bị hồn phi phách tán mà lại bước vào hàng ngũ Địa Tiên. Về bản chất thì hồn phách của cô còn có cấp bậc cao hơn một số Âm Sai ở dưới địa phủ.
Một linh hồn đặc biệt như vậy đột nhiên xuất hiện thì tất nhiên sẽ khiến cho Điện Diêm Vương chú ý.
Chẳng qua, Luân Chuyển Vương và các vị Diêm Vương khác đều cho rằng cô là một Địa Tiên sau khi độ kiếp thất bại thì đã đoạt xá thân thể của người khác.
Luân Chuyển Vương tiếp tục nói: “Bởi vì cô đã trải qua độ kiếp nên chắc hẳn cũng biết rằng bây giờ linh khí trên trần gian đang suy yếu dần. Hơn tám trăm năm nay, trên cõi Dương không xuất hiện thêm bất cứ Nhân Tiên nào có thể thành công độ kiếp phi thăng nữa.”
“Nhưng thật ra, ở thời điểm sớm hơn thì địa phủ đã bị ảnh hưởng rồi.”
“Bây giờ, ác quỷ đang hoành hành ở dưới địa phủ, liên tục khiêu khích quyền uy của Điện Diêm Vương. Số lượng quỷ hồn trốn ngục cũng càng ngày càng gia tăng.”
“Chúng tôi đã sớm phát hiện ra sự xuất hiện của một khí thể màu đen có mùi hôi thối, cực kỳ quái lạ. Tuy rằng không biết nó đến từ nơi nào, nguyên nhân tạo thành nó là gì nhưng chúng tôi nghi ngờ rằng sự biến đổi của hai giới Âm – Dương đều có liên quan đến nó.”
Âm Tào Địa Phủ quản lý việc luận hồi của các hồn phách, còn Tiên Đình thì đã thoát ly khỏi sáu cõi luân hồi rồi. Ba cõi này nếu không xuất hiện tai họa nghiêm trọng thì sẽ không kết nối với nhau.
Bởi vậy, đám người Luân Chuyển Vương cũng không thể xác định chắc chắn được, tình hình biến đổi như này có phải chỉ xuất hiện ở hai giới Âm – Dương hay không, cũng không biết trên Tiên Đình có biết việc này không.
Bọn họ muốn điều tra nhưng không thể tìm thấy thông tin gì thêm, cũng không có cách nào đi lên trần gian.
Ngay khi cục diện đang bế tắc thì bỗng nhiên Cố Chi Tang xuất hiện.
Cô là một người sống nhưng lại có năng lực của một Địa Tiên.
Luân Chuyển Vương nhìn về phía cô rồi nói: “Nhân cơ hội này, Điện Diêm Vương chúng tôi cũng muốn nhờ cô một số việc.”
“Địa phủ sẽ trao tặng cho cô quyền lợi lớn nhất của một sứ giả. Nếu cô có chuyện gì cần địa phủ hỗ trợ, nếu không vượt quá quy tắc thì chúng tôi sẽ cân nhắc để xử lý.”
“Nhưng chúng tôi hy vọng rằng cô có thể triển khai điều tra về sự xuất hiện của khí thể kia và sự biến đổi ở hai giới Âm – Dương, hoặc là trợ giúp địa phủ lùng bắt những con Lệ Quỷ đã vượt ngục kia.”
“Không biết ý của cô như thế nào?”
Sau khi suy nghĩ một lúc, Cố Chi Tang đã đứng dậy hành lễ: “Tôi chấp nhận.”
Nghĩ đến chuyện bản thân nhiều lần mượn đường địa phủ mà Điện Diêm Vương đều xem như không nhìn thấy thì chắc hẳn cũng là vì nguyên nhân này. Bọn họ đã sớm chú ý đến cô và muốn giao cho cô việc này rồi.
Cố Chi Tang cũng không cần thân phận sứ giả của địa phủ để mạ vàng thân phận của mình.
Nhưng đoàn sương mù màu đen kia đã khiến cô thất bại khi độ kiếp ở đời trước, cũng là nguyên nhân quan trọng khiến thân xác của cô bị tổn thương nghiêm trọng.
Do đó, có khả năng cao nó cũng là thủ phạm cản trở việc tu luyện để tăng tiến đạo hạnh của cô.
Cô nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện này.
Và sẽ bắt được thủ phạm gây rối sau lưng cô.
Nhân cơ hội này, cô cũng bán cho Điện Diêm Vương một ân tình, cũng được trao tặng một số lợi ích, một công đôi việc.
“Được, vậy bây giờ, bản vương sẽ bắt đầu chế tạo con dấu quản lý chứng minh thân phận cho cô.”
Luân Chuyển Vương liếc mắt nhìn Cố Chi Tang một cái rồi nói: “Cô còn có yêu cầu gì nữa không? Bây giờ có thể nói ra luôn.”
Cố Chi Tang suy nghĩ một lúc, cũng không ngượng ngùng mà nói thẳng luôn:
“Có thể nào khi địa phủ ra công văn công bố thân phận sứ giả thì cũng tiện thể giúp tôi làm một bản cáo trạng hay không?”
Luân Chuyển Vương nhướng mày: “Có thể.”
Cố Chi Tang này đúng là không sợ hãi gì ông ấy, cũng dám đưa ra yêu cầu thêm. Vì vậy, ông ấy cũng hơi tò mò hỏi: “Cô muốn tố cáo ai vậy?”
Cố Chi Tang nói: “Huyền Môn.”
Đợi đến khi tất cả mọi việc đã bàn bạc xong xuôi thì Luân Chuyển Vương còn đùa giỡn một câu:
“Sau khi trở thành sứ giả của địa phủ thì mối quan hệ giữa cô và địa phủ sẽ càng chặt chẽ hơn. Bây giờ, có không ít quỷ hồn ở đây cực kỳ thích cô. Cô có nghĩ đến việc sẽ tổ chức một buổi gặp mặt quỷ hâm mộ ở dưới địa phủ hay không?”
Nhìn biểu cảm khá phức tạp, liên tục biến đổi trên khuôn mặt của Cố Chi Tang thì Luân Chuyển Vương đã cười to hai tiếng rồi gọi Âm Sai đến đưa cô ra khỏi Điện Diêm Vương.
Khi toàn bộ điện lớn chỉ còn một mình Luân Chuyển Vương thì ông ấy mới híp mắt lại, lấy ra Sổ Sinh Tử cực kỳ dày từ trong hư không.
Sau khi Luân Chuyển Vương mở sổ ra thì các trang giấy đã tự động lật mở, mãi đến tận khi đã lật hết thì ông ấy vẫn không thấy xuất hiện tên của Cố Chi Tang.
Tiết Lễ sờ cằm, lẩm bẩm nói: “Cố Chi Tang này rốt cuộc là ai…”