Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 388 - Chương 388: Người Mang Điềm Xấu (3)

Unknown Chương 388: Người Mang Điềm Xấu (3)

Vị huyền sư trung niên kia đột nhiên bị chặn họng thì sắc mặt có chút khó coi: “Chú ba, chú nghe xem vợ chú đang nói cái gì đi? Còn có phép tắc gì nữa hay không?!”

Bàn tay của Phù Khinh Ngạn hơi run rẩy, rốt cuộc cũng không thể nhịn nổi nữa, bắt đầu trút hết mọi tâm sự trong lòng:

“Tôi có chỗ nào nói không đúng rồi? Có bản lĩnh thì mấy người đừng lấy cổ tức của công ty được phân khi bắt đầu ra ở riêng nữa!”

“Nếu không phải mấy người ỷ vào thân phận trưởng bối, nói ẩu nói tả trước mặt hai anh em Tiểu Thừa và Hứa Quy thì Tiểu Thừa sẽ chuyển ra khỏi nhà hay sao? Tôi thật sự chịu đựng đủ mấy trò của Huyền Môn các người rồi. Dựa vào cái gì mà mấy người lại muốn cướp đoạt đi con trai của tôi chứ?”

Nói xong thì bà ấy cũng rơi nước mắt giàn giụa.

Người đàn ông trung niên tự nhận là tộc trưởng của nhà họ Yến, là một người có thân phận cao quý. Vì vậy, lúc này bị bà ấy mắng chửi thẳng vào mặt khiến cho ông ta đỏ bừng cả mặt, chỉ vào Phù Khinh Ngạn và ngắc ngứ “cô” không ngừng.

“Đồ đàn bà ngu xuẩn, cô thì biết cái gì chứ?! Chú ba, chú cũng nghĩ như vậy sao?”

Yến Hạc đỡ cánh tay của vợ mình rồi trầm giọng nói: “Anh cả, về sau nếu không có chuyện gì quan trọng thì mấy người cũng đừng đến quấy rầy nhà chúng tôi nữa. Chúng tôi chỉ là người dân bình thường, không muốn có liên quan gì đến những người trong Huyền Môn cả.”

“Yến Thừa cũng không phải là một ngôi sao chổi, thằng bé không khắc người thân.”

“Được được được, vậy là do chúng tôi quá nhàn rỗi nên lo chuyện bao đồng rồi!”

Ngay lúc trò khôi hài của nhà họ Yến đang đẩy lên cao trào thì Hề Hải Hồng đứng ở bên cạnh hơi họ nhẹ một tiếng. Vẻ mặt của cô ấy khá xấu hổ, hận không thể có một cái khe ở dưới mặt đất để chui vào.

Nghe thấy tiếng động thì mọi người trong nhà họ Yến mới ngẩng đầu lên và nhìn thấy cửa phòng không biết đã mở ra từ lúc nào.

Khuôn mặt của Yến Thừa tái nhợt, khoác một chiếc áo khoác trên người, đứng ở cửa nhìn mọi người với vẻ mặt lạnh nhạt. Anh chỉ liếc mắt nhìn nhà bác cả một cái sau đó khi nhìn về phía cha mẹ của mình thì trong mắt đã có một chút ấm áp hơn: “Cha, mẹ.”

Yến Hạc thở phào nhẹ nhõm một hơi thật sâu, còn Phù Khinh Ngạn thì vội vàng nhào đến, nước mắt lưng tròng.

Khi bà ấy nhận được thông báo của Hề Khôi thì đã thật sự cho rằng Yến Thừa đã mất khống chế và bị người của Huyền Môn đưa đi rồi.

Đến khi bà ấy sắp nắm lấy cánh tay của con trai thì Yến Thừa đã yên lặng lùi lại, tránh đi tay của bà ấy, khiến cho động tác của Phù Khinh Ngạn như bị ấn nút tạm dừng, vẻ mặt cũng càng khổ sở.

Yến Thừa mở miệng giải thích: “Trên người của con vẫn còn sát khí sót lại. Nếu lây dính lên người mẹ thì sẽ không được tốt đâu.”

Từ khi mười tám tuổi, vừa trưởng thành thì anh đã chuyển ra khỏi nhà họ Yến rồi. Những người chú bác, cô thím trong nhà đều cho rằng quan hệ của gia đình bọn họ không được hòa hợp.

Nhưng trên thực tế, Yến Thừa biết rõ rằng cha mẹ rất quan tâm đến anh. Bọn họ chưa bao giờ coi anh như một “Ôn Thần”.

Ngay cả người em trai Yến Hứa Quy cũng rất tôn kính anh, hoàn toàn không hề giống như những gì người ngoài đồn thổi là anh em trong nhà bất hòa.

Yến Thừa đã chịu đựng sự hành hạ của sát khí trong hơn hai mươi năm. Hằng đêm, sự đau đớn thâm nhập đến tận xương tủy luôn giày vò anh, thậm chí còn thường xuyên khiến tâm trạng của anh bực bội và táo bạo.

Yến Thừa biết rõ tình trạng này không hề tốt chút nào. Cho dù bản thân anh không phải là ngôi sao chổi khắc người thân, cũng không hề muốn làm tổn thương đến người nhà nhưng sát khí trên người anh sẽ thường xuyên bị rò rỉ ra ngoài.

Nếu người nhà tiếp xúc với sát khí lâu ngày thì khó tránh khỏi sẽ bị ảnh hưởng, sức khỏe cũng sẽ càng ngày càng kém hơn, giống như tình trạng của Phù Khinh Ngạn khi mới sinh ra anh vậy.

Ngoài ra, từ khi anh bắt đầu ghi nhớ được sự việc thì vẫn luôn sống dưới sự giám thị của Huyền Môn, liên tục bị thù ghét và mãi đến tận lúc mười tuổi mới được trở về nhà mình.

Vào thời điểm khi anh vừa mới về nhà, Yến Hạc và Phù Khinh Ngạn vẫn luôn cảm thấy anh bị bạc đãi nên trong lòng hai người luôn áy náy, hận không thể cung phung anh như tổ tông trong nhà, coi anh như một thứ đồ làm bằng thủy tinh dễ vỡ.

Yến Thừa cảm thấy bởi vì bản thân anh nên những người khác trong nhà cũng sẽ bị Huyền Môn giám thị, cả cha mẹ và em trai đều sẽ cảm thấy bất tiện.

Tuy rằng bọn họ vẫn là người thân của nhau, nhưng rốt cuộc mọi chuyện vẫn khác như những gia đình bình thường.

Khi đối xử với em trai, cha mẹ của anh sẽ không cẩn thận từng ly từng tí như vậy.

Yến Thừa vẫn luôn yên lặng chôn chặt nhiều suy nghĩ trong lòng mình rồi lựa chọn đi ra ngoài sống một mình.

Như vậy thì ngộ nhỡ về sau khi anh thật sự không thể kiểm soát được sát khí trong cơ thể nữa, trở thành một con quái vật thì cũng sẽ không khiến cho gia đình mình quá đau buồn.


Bình Luận (0)
Comment