Sau một lúc rối rắm thì Hề Hải Hồng đã gửi một tin nhắn tố cáo nặc danh đến Linh Tổ. Trong đó có liệt kê một số nghi ngờ của cô ấy.
Tin nhắn vừa được gửi khoảng hai phút thì nhân viên bên Linh Tổ đã trả lời lại:
“Cảm ơn bạn đã cung cấp thông tin cho chúng tôi. Bây giờ chúng tôi đang trong giai đoạn điều tra sự việc này.”
Thấy Linh Tổ đã bắt đầu hành động thì Hề Hải Hồng đã ngay lập tức cho rằng Cố Chi Tang đã bí mật báo cáo.
Cố Chi Tang: “…”
Cô bất đắc dĩ nói: “Cô có nghĩ đến chuyện chương trình đang livestream nên người của bên Linh Tổ có khi cũng đang theo dõi mọi chuyện qua màn hình rồi không?”
E rằng khi bên Linh Tổ nhận được tin nhắn tố cáo thì trong lòng bọn họ cũng đã biết rõ ai là người gửi đến.
Trong di động của Cố Chi Tang cũng có một tin nhắn mới gửi đến, là của Trịnh Như Ngọc.
Trong tin nhắn có nói, thật ra phía chính phủ vẫn luôn biết rằng khu vực này đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi những kẻ buôn người. Hàng năm, phần lớn dân cư bị trình báo mất tích sẽ đều xuất hiện manh mối ở khu vực các tỉnh thành phía Nam này.
Không chỉ có phụ nữ và trẻ em mà còn có rất nhiều lao động trưởng thành cũng bị mất tích.
Cảnh sát địa phương đã cố gắng diệt trừ tệ nạn này trong nhiều năm nhưng hiệu quả cực kỳ nhỏ bé.
Các băng đảng tội phạm ở đây có thế lực rộng lớn, thủ đoạn xảo quyệt. Hơn nữa, ở nơi này có nhiều đồi núi, lại có đường biên giới liền kề nên một khi đã có người bị bắt cóc thì việc tìm được sẽ khó như lên trời.
Nơi đây quả thật là một khối u ác tính của khu vực các tỉnh thành phía Nam.
Trước đây, trong một khoảng thời gian khá dài, phía chính phủ đều không nghĩ đến trường hợp các vụ án này có liên quan đến người có năng lực huyền học.
Mấy năm gần đây thì Linh Tổ mới phát hiện ra một số điểm bất thường.
Ví dụ như cảnh sát đã theo dõi, truy vết và xác định được vị trí của một số thành phần phạm tội nhưng chỉ cần bọn chúng tiến vào khu vực biên giới các tỉnh thành phía Nam thì cảnh sát sẽ bị cắt đuôi hoàn toàn, biến mất không một chút dấu vết.
Sau khi điều tra cẩn thận thì Linh Tổ đã có thể xác định được, những băng đảng buôn bán người có quy mô lớn ở khu vực này đều có bóng dáng của huyền học đứng đằng sau.
Chỉ là bọn họ vẫn chưa có đầu mối để phá giải cũng như bắt giữ đám người kia.
Ví dụ như sau khi xâm nhập vào bên trong mấy tổ chức kia để điều tra sâu hơn thì bọn họ mới biết được thông tin khác.
Một số doanh nhân giàu có ở khu vực các tỉnh thành phía Nam đang cực kỳ tin tưởng và thờ cúng một vị thần mới nổi trong mấy năm gần đây.
Vị thần này có tên là “Túc Thần” hay còn được gọi là “Thần Nghìn Mặt”.
Người ta nói rằng, sau khi thành kính thờ cúng thì vị thần này sẽ hiển linh và dùng một lực lượng mạnh mẽ để thực hiện nguyện vọng của những tín đồ.
Tuy nhiên, bất kể là trong các điển tích huyền học được ghi chép lại hay là những tài liệu cổ ở trong Huyền Môn và Linh Tổ thì đều không có thông tin hay truyền thuyết gì về vị thần này cả.
Sự trỗi dậy bất thường của nó ít nhiều cũng có chút khá kỳ lạ.
Khi biết được tổ sản xuất chương trình “Linh Sự” muốn đến khu vực các tỉnh thành phía Nam để hỗ trợ tìm người thân mất tích thì trong đầu Trịnh Như Ngọc đã nảy sinh ra một suy nghĩ.
Đó là cô ấy muốn thử xem Cố Chi Tang có thể tìm được điểm đột phá trong chuyện này hay không.
Sau khi nhắn tin trả lời lại tin nhắn của Trịnh Như Ngọc thì Cố Chi Tang đã nghe thấy một số tiếng động nên lập tức ngẩng đầu lên.
Trong tầm nhìn của cô xuất hiện một số thanh niên và có cả đàn ông trung niên: “Này! Mấy người bên kia đang làm gì đấy?”
Mấy thanh niên trai tráng khi nghe thấy tin báo của chị Lý thì đã vội vàng chạy ra từ trong thôn và bọn họ đều có sắc mặt không được tốt lắm. Người dẫn dầu bọn họ ước chừng khoảng hơn bốn mươi tuổi, có làn da ngăm đen.
Anh ta nhìn thoáng qua camera rồi nở một nụ cười tươi, tiến lên bắt tay với Đại Lưu:
“Xin chào anh trai này, tôi là trưởng thôn của thôn Tiểu Thạch, hãy gọi tôi là Trần Hướng Bưu.”
Cũng không đợi Đại Lưu giải thích thêm, Trần Hướng Bưu lập tức nói luôn:
“Mục đích của mọi người là gì thì tôi cũng biết khá rõ rồi, tôi cũng quen biết gia đình của em gái này mà. Vào khoảng hơn hai mươi năm trước, gia đình cô ấy đã đến thôn chúng tôi để thu mua nấm và em gái của cô ấy cũng bị mất tích ở đây. Bé gái kia thật là đáng thương.”
“Nói thật, thôn chúng tôi cũng đã hỗ trợ và huy động tìm kiếm vài lần nhưng thật sự không thể tìm được cô bé kia đã bị bắt đi nơi nào.”
“Tuy nhiên, người đến thăm thì vẫn là khách, mọi người đến đây thì cũng coi như tuyên truyền cho thôn ở trên mạng rồi. Nếu không, chúng ta hãy đi dạo một vòng trong thôn nhé?”
Tổ đạo diễn thương lượng một lúc rồi đồng ý với đề nghị của Trần Hướng Bưu.