Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 478 - Chương 478: Thôn Tiểu Nham

Unknown Chương 478: Thôn Tiểu Nham

Đoàn người đi theo trưởng thôn và một số cán bộ thôn dạo quanh hai vòng thì tất cả đều phát hiện ra thôn Tiểu Thạch này được quy hoạch khá tốt. Nhà nào nhà nấy đều được xây dựng hàng rào bên ngoài, đường đi cũng sạch sẽ và bằng phẳng.

Thông tin về Trịnh Hiểu Diễm thì không phát hiện được mấy nhưng bọn họ đã được Trần Hướng Bưu dẫn đi quay chụp không ít vườn cây ăn quả cũng như nhà kính trong thôn.

Nửa giờ sau, Trần Hướng Bưu đã lên tiếng chào tạm biệt: “Tôi còn có chút việc công phải xử lý ở bên kia. Nếu các vị đêm nay muốn ở lại trong thôn thì một lúc nữa, tôi sẽ quay lại chiêu đãi mọi người.”

Sau khi anh ta rời đi thì Đại Lưu đã tò mò hỏi:

“Mọi người cảm thấy thế nào? Khi đi đến nơi Trịnh Hiểu Diễm đi lạc thì có ai phát hiện ra manh mối hoặc là điều gì mới không?”

Nhưng các thí sinh đều lắc đầu tỏ vẻ không có gì mới.

Đối với kết quả này, nếu gia đình Trịnh Hiểu Na nói rằng không thất vọng thì là nói dối rồi. Thậm chí, bọn họ còn có một cảm giác tuyệt vọng rằng cả đời này sẽ không thể tìm được Trịnh Hiểu Diễm về nữa.

Khuôn mặt của Trịnh Hiểu Na hiện rõ vẻ đau xót, giọng nói khàn khàn:

“Thật ra, chúng tôi đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi. Gia đình chúng tôi cũng biết rằng lời cầu xin giúp đỡ này có một chút gây khó dễ, nhưng tôi sẽ không từ bỏ việc tìm kiếm tung tích em gái nhà mình đâu. Tôi không thể quên được sơ suất năm đó khiến tôi gây ra sai lầm kia.”

“Đồng thời, tôi cũng hy vọng rằng, cho dù chúng tôi không thể tìm thấy được Diễm Diễm, gia đình chúng tôi không thể đoàn tụ nhưng con bé sống ở một nơi khác cũng sẽ có được một cuộc sống hạnh phúc và mỹ mãn.”

“Chúng tôi vô cùng cảm ơn chương trình {Linh Sự}, cảm ơn các vị đại sư, đã tạo ra nhiều phiền phức cho mọi người rồi.”

Đại Lưu: “Được rồi, vậy trận thi đấu bổ sung đến đây là kết thúc. Thật đáng tiếc, đến tận lúc cuối cùng thì chúng tôi vẫn không thể tìm được tung tích của Trịnh Hiểu Diễm, không thể giúp đỡ được gia đình cô Trịnh đoàn tụ với nhau.”

“Dưới đây là ảnh chụp của Trịnh Hiểu Diễm, con gái út của nhà họ Trịnh. Cô ấy sinh năm 1990, đi lạc vào năm 7 tuổi, bây giờ đã 32 tuổi.”

“Nếu các bạn khán giả đang xem livestream cũng như xem lại phát sóng sau này có từng gặp cô ấy, quen biết cô ấy thì mong mọi người hãy liên lạc với tổ sản xuất chương trình chúng tôi. Vô cùng cảm ơn mọi người.”

Sau khi anh ấy vừa dứt lời thì nhân viên trong tổ hậu kỳ đã lập tức đăng tải một số hình ảnh lên phòng livestream.

Bên trên là ảnh chụp của Trịnh Hiểu Diễm từ năm bốn, năm tuổi, đến bảy tuổi. Tuy rằng chất lượng của bức ảnh hơi mờ nhưng vẫn có thể nhìn ra được cô bé là một người đẹp từ nhỏ.

Trong lúc nhất thời, có không ít khán giả đang theo dõi livestream đã bày tỏ sự thương tiếc.

Đại Lưu lại nói: “Hôm nay, vào 6 giờ chiều, hệ thống bình chọn top 5 huyền sư mạnh nhất sẽ được mở ra. Mời mọi người đến tham gia bỏ phiếu cho vị huyền sư mạnh nhất trong lòng mình nhé!”

Khi đọc xong hết lời dẫn thì màn ảnh livestream đã được đóng lại trong sự bàn tán sôi nổi của khán giả.

Mọi người quay ra nhìn nhau vài lần rồi quyết định rời đi.

Đúng lúc này, Cố Chi Tang đã hơi ngẩng đầu lên, hướng về phía xa rồi hỏi: “Bên kia cũng là thôn xóm à?”

Bây giờ, nơi bọn họ đang đứng là phía cực Bắc của thôn Tiểu Thạch. Không có nhiều hộ gia đình ở chỗ này, bên cạnh có một dòng suối vắt ngang qua.

Khi nhìn về phía xa thì còn thấy một số bóng cây và lờ mờ ẩn sau tán lá có bóng dáng của một vài ngôi nhà.

Trịnh Hiểu Na nhìn thoáng qua rồi gật đầu nói: “Bên kia là thôn Tiểu Nham, chị gái họ Đới vừa rồi là người ở bên thôn đó.”

Cố Chi Tang đi về phía trước hai bước: “Tôi muốn đi qua xem thử. Nếu mọi người muốn rời đi thì cũng không cần để ý đến tôi đâu. Tôi có thể tự mình trở về được.”

Nói xong, cô đã nhấc chân đi thẳng về phía rừng cây nhỏ kia.

Trịnh Hiểu Na cao giọng nói: “Đại sư Cố, hai thôn này hình như không thông nhau đâu. Ở giữa hai thôn có một bức tường chắn ngang nên phải đi vòng ra bên ngoài đường lớn mới có thể đi sang bên kia.”

Cô ấy đã cùng gia đình và bạn bè đến đây vài lần, người dân trong làng cũng nói rằng bên này không có lối đi và chính bọn cô cũng không tìm thấy đường đi sang bên đó.

Tuy nhiên, Cố Chi Tang lại dửng dưng với giọng nói phía sau.

Cô lấy ra hộp quân cờ bạch ngọc quen dùng, đầu ngón tay kẹp quân cờ lên rồi bắn ra ngoài.

Hai quân cờ màu trắng và màu đen đã vẽ một đường cung trên không trung rồi rơi xuống khu vực bùn đất ở xung quanh. Khi hai quân cờ tiếp xúc với mặt đất thì hình như còn xới tung một ít bụi bay lên.

Những người khác quay ra nhìn nhau. Một lúc lâu sau, các thí sinh gần như cùng đồng thời nâng bước đi theo bóng dáng Cố Chi Tang, cùng tiến lên đằng trước.


Bình Luận (0)
Comment