Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 480 - Chương 480: Con Đường Bí Mật

Unknown Chương 480: Con Đường Bí Mật

Vất vả mãi thì anh ta mới có được một cặp chị em sinh đôi. Hai đứa trẻ chính là tổ tông như châu như bảo của nhà họ Trần. Từ sau khi bọn trẻ bị bắt đi thì vợ yêu và cha mẹ trong nhà anh ta đã khóc lóc cả đêm.

Trần Hướng Bưu vốn dĩ định lén lút đến đón hai đứa con về vào tối nay. Dù sao khu vực biên giới cũng không phải là nơi an toàn gì.

Ai ngờ được rằng, Trịnh Hiểu Na luôn dính lấy thôn bọn họ như thuốc cao bôi trên da chó lại đến nữa.

Lần này, cô ấy còn dẫn đến một đoàn người, có mấy thí sinh của chương trình “Linh Sự” vớ vẩn gì đó. Bọn họ còn mở livestream, trong đó có hơn hàng chục triệu người đang quan sát.

Không còn cách nào khác, Trần Hướng Bưu chỉ có thể cố kìm nén lo lắng, án binh bất động. Trong lòng anh ta đang thầm mắng chửi đám người Trịnh Hiểu Na và Cố Chi Tang vô số lần.

Thật ra, ngay từ đầu, trong lòng của Trần Hướng Bưu cũng có chút không yên tâm lắm. Tuy nhiên, trùng hợp thay, một nhóm “Hàng” tồn đọng đã được vận chuyển đi hết vào ngày hôm qua rồi.

“Hàng” vừa được bán đi nên trong thôn cũng không hề lưu lại chút nhược điểm nào. Cho nên, đám người kia sẽ không thể tìm thấy gì cả.

Hơn nữa, người của tổ sản xuất chương trình vừa đến thì anh ta đã lập tức gọi điện thoại cho vị đại sư luôn che chở bọn họ.

Vị đại sư kia đã nói với anh ta rằng không cần sợ hãi, còn nói rằng mấy tên tép riu tham gia chương trình kia không có năng lực làm nên chuyện gì hết.

Lúc này, Trần Hướng Bưu mới yên tâm đứng dậy, sau khi rửa tay sạch sẽ thì anh ta đã cung kính mở một tấm vải đỏ ra.

Một bức tượng có một bên tay dài và một bên tay ngắn đã lộ ra dưới tấm vải và anh ta lập tức quỳ xuống, lải nhải cầu nguyện với bức tượng đó:

“Đại nhân Túc Thần hãy phù hộ cho thôn Tiểu Thạch luôn duy trì được sự giàu có, mong con tôi sẽ sớm được trở về…”

*

Ở một đầu rừng khác, Cố Chi Tang đã thất bại hai lần rồi.

Sau khi đi loanh quanh hai vòng thì cô đã đi đến một bức tường cao chắn ngang giữa hai thôn, đằng trước không còn lối đi nào nữa.

Cô hơi nhíu mày, sau khi linh giác bị che chắn thì cô đã không thể cảm ứng chính xác được dòng khí lưu thông và từ trường xung quanh nữa. Các cung vị trong trận Bát Quái cũng bị hỗn loạn nên tất nhiên không có cách nào phá trận hay giải trận.

Nhưng sau hai lần thất bại trước đó, trong lòng của Cố Chi Tang đã dần dần sắp xếp được phương hướng chính xác thông qua cách loại bỏ các phương hướng bị sai lúc trước, từ từ hình thành được bốn hướng chính trong trận Bát Quái.

Sau khi hít sâu một hơi thì đầu ngón tay của Cố Chi Tang đã tiếp tục kẹp một ít quân cờ bạch ngọc không còn nhiều lắm của mình và bắn chúng về phía trước, hướng về phía bên phải.

Một số nhân viên công tác và Đại Lưu đi đằng sau đã có chút mệt mỏi, đặc biệt là mấy anh trai phải khiêng theo camera.

Một anh trai quay phim thở hổn hển, nhỏ giọng dò hỏi: “Chị Cố có thể nào lại làm sai nữa không? Chúng ta đã đi bộ gần nửa giờ rồi…”

Nhưng mà, anh ấy còn chưa dứt lời thì Cố Chi Tang đi phía trước lại rẽ sang một hướng rồi dừng lại.

Lúc này đây, vốn dĩ đằng trước là bức tường cao không hề có một khe hở nào nhưng bây giờ lại lộ ra một con đường mòn nhỏ!

Giữa hai ngôi làng này thật sự có một đường đi kết nối hai bên.

Đại Lưu và các nhân viên đi theo đều trợn tròn hai mắt nhìn về phía con đường mòn.

Anh trai quay phim vội vàng dùng camera có kích thước to bằng bàn tay ghi hình lại cảnh tượng thần kỳ này: “Đây, con đường này từ đâu ra vậy?!”

Trịnh Hiểu Na cũng đặc biệt khiếp sợ.

Còn các thí sinh khác thì lại có sắc mặt nghiêm trọng.

Nhìn thấy cảnh tượng này thì tất cả bọn họ đều hiểu ra, rất có thể toàn bộ thôn Tiểu Thạch đều có vấn đề!

Sau khi đi xuyên qua con đường nhỏ kia thì mọi người đều có thể nhìn thấy một số căn nhà của dân làng trong thôn.

Trịnh Hiểu Na chỉ đi một mình, không dẫn theo đôi cha mẹ già đi đứng bất tiện kia.

Cô ấy đi theo phía sau nhóm thí sinh rồi nhiều lần lên tiếng hỏi đi hỏi lại: “Nơi đây có con đường này từ khi nào vậy? Trưởng thôn Trần không phải đã nói rằng hai ngôi làng này không thông…”

Cố Chi Tang quan sát bốn phía: “Trước đây, bạn không nhìn thấy con đường này cũng rất bình thường. Chỗ này có trận pháp và thủ thuật che mắt.”

Cô cũng dựa trên các dòng khí và từ trường hỗn loạn cùng với đám sương mù đen bất thường bao trùm trên không trung của thôn Tiểu Thạch thì mới đưa ra kết luận rằng nơi này có chỗ kỳ lạ.

Sau khi xuyên qua trận pháp che mắt, bọn họ đã đến ngọn núi phía sau của thôn Tiểu Nham, có vẻ như cũng không có gì đặc biệt.

Vì sao lại có người thiết lập trận pháp ở chỗ này? Bọn họ muốn che giấu điều gì đây?


Bình Luận (0)
Comment