Cứ kéo tơ lột kén như vậy thì cư dân mạng đã tìm ra được thông tin của người em trai nhà Văn Lực Sinh.
Tuy rằng em trai của Văn Lực Sinh thật sự không biết chuyện này, cũng có nhiều đoạn phỏng vấn ghi lại anh ta đã từng phát biểu không hy vọng Văn Lực Sinh bị mụ mẫm đầu óc vì cái chết của con trai.
Nhưng thanh danh của anh ta vẫn bị vấy bẩn, sự nghiệp và tiền đồ cũng bị ảnh hưởng.
Vốn dĩ anh ta còn có hy vọng thăng tiến ở nhiệm kỳ sang năm nhưng bây giờ bên lãnh đạo đã bắt đầu nâng đỡ một người khác.
Còn bản thân Văn Lực Sinh vừa rời khỏi đồn cảnh sát thì ngay hôm sau đã bị đơn vị cách chức. Bởi vì sự kiện lần này quá mức vớ vẩn, thậm chí còn truyền bá rộng rãi trong nội bộ.
Các sĩ quan cảnh sát nghe thấy thông tin này còn lên tiếng cảm thán rằng em trai của Văn Lực Sinh thật là đáng thương, bị người anh trai ngu xuẩn hủy hoại tiền đồ thênh thang.
Đến bây giờ, các sĩ quan cảnh sát cũng quay ra nhìn nhau, một lúc sau mới thở dài một câu:
“Nếu chuyện này là sự thật thì… Cả gia đình họ Văn kia sẽ bị Văn Lực Sinh hại chết rồi.”
Đối với kết quả này, Cố Chi Tang cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Thi thể của bé trai vô duyên vô cớ chìm sâu vào đáy hồ thì không thể nào là chuyện không có nguyên nhân được. Chắc chắn là bản thân cậu bé hoặc là người có mối quan hệ mật thiết với cậu bé đã từng gieo “Nhân ác”.
Cảnh sát: “Nhưng tôi vẫn còn có một thắc mắc. Nếu Lưu Mỗ Hân thật sự bởi vì oán hận ngập trời nên biến thành Lệ Quỷ thì tôi có thể hiểu được chuyện cô ấy muốn trừng phạt tên côn đồ họ Triệu và Lương Hữu Khang.”
“Tuy nhiên, hôm trước chúng tôi đã từng bắt Văn Lực Sinh và vợ của ông ta về đồn thì hình như trên người ông ta cũng không bị tình trạng như hai người kia, không bị mọc mụn thịt khắp người hay có mùi hôi thối gì.”
“Vì sao người ép buộc cũng như gián tiếp hại chết Lưu Mỗ Hân là Văn Lực Sinh mà cô ấy lại không trả thù ông ta, còn trút phẫn nộ lên một đứa trẻ như vậy?”
Cố Chi Tang muốn nhìn ảnh chụp của Văn Lực Sinh và đồng thời, cô cũng nhìn thấy hình ảnh của em trai ông ta ở trên mạng.
Sau khi xem xét thì Cố Chi Tang đã nói: “Không phải Lưu Mỗ Hân không muốn trả thù Văn Lực Sinh mà là oán khí của cô ấy không có hiệu quả đối với ông ta.”
Tuy rằng theo suy đoán của cô thì đẳng cấp và năng lực của quỷ hồn Lưu Mỗ Hân cũng không hề kém cỏi nhưng bản thể của cô ấy vì một nguyên nhân gì đó vẫn chưa thể xuất hiện nên cô ấy chỉ có thể sử dụng oán khí hóa thành “Yểm” để đi trả thù ba người kia.
Đối với hung thủ trực tiếp sát hại cô ấy là Lương Hữu Khang thì oán niệm của cô ấy là dày nặng nhất. Cho nên, tình huống của Lương Hữu Khang nghiêm trọng hơn nhiều so với tên côn đồ họ Triệu.
Trong ba người góp phần tạo thành kết cục bi thảm của cô ấy thì Văn Lực Sinh có vẻ như là người không bị cô ấy trả thù, nhưng mà, cũng không phải ông ta không bị oán khí quấn lấy.
Trong đôi mắt đã mở ra linh giác của Cố Chi Tang thì cô có thể nhìn thấy toàn thân Văn Lực Sinh đang bị một lớp oán khí tối đen bao bọc, có khí thế cực kỳ dữ tợn đang quấn chặt trên người ông ta.
Tuy nhiên, oán khí này không có cách nào xâm nhập vào cơ thể của Văn Lực Sinh được.
Bởi vì dưới lớp oán khí kia có một lớp vỏ màu vàng nhạt đang bao bọc toàn thân Văn Lực Sinh, gian nan chống đỡ lại sự xâm nhập của oán khí.
Đó là một phần lực Công Đức.
Lực Công Đức này vốn dĩ sẽ càng dày hơn một chút, có thể bảo vệ Văn Lực Sinh cả đời bình an, luôn sống trong giàu có. Nhưng sau ba tháng bị oán khí mài mòn thì bây giờ Công Đức chỉ còn lại một tầng mỏng manh.
E rằng nhiều nhất là ba tháng đến một năm nữa, chờ đến khi lực Công Đức này hoàn toàn bị tiêu diệt thì đến lúc đó, kết cục của Văn Lực Sinh cũng không tốt hơn hai người kia chút nào.
Cô cũng nhìn thấy lực Công Đức trên người của em trai Văn Lực Sinh nhưng không dày nặng bằng người anh trai.
Cố Chi Tang nói: “Các bậc tiền bối trong dòng tộc nhà họ Văn chắc hẳn vẫn luôn tích đức và làm từ thiện cho nên mới tích lũy được phần lực Công Đức dồi dào này. Sau khi chết đi thì bọn họ đã chuyển giao phần lớn Công Đức cho Văn Lực Sinh.”
“Bởi vì có lực Công Đức này nên ông ta mới ngăn chặn được tai họa.”
Có một nhân viên cảnh sát đã từng nghe nói về mấy câu chuyện cũ của nhà họ Văn nên cũng gật đầu nói: “Tôi đã từng nghe nói cha của Văn Lực Sinh là một người rất tốt bụng.”
“… Vậy thì cha và em trai của ông ta cũng quá xui xẻo rồi, sao lại sinh ra một đứa con và có một người anh trai như vậy chứ?!”