Ngật Liêu Thiền đã bố trí người đến ngay trang trại gần đó và kéo hai chiếc xe chở đầy gia súc tươi sống vừa giết mổ xong, được chuẩn bị để đưa sang chợ bán lúc sáng sớm.
Bọn họ đã đặt hai chiếc xe đó ở vị trí gần bờ hồ.
Chờ đến khi người bên ngoài đã đi xa thì bên dưới mặt nước mới lộ ra một cái đầu tròn vo màu bạc. Đôi mắt màu vàng đồng của nó nhìn chằm chằm vào hai chiếc xe: “Là cống phẩm cho ta sao?”
Cố Chi Tang gật đầu.
Cô cũng không hỏi xem thi thể của Lưu Mỗ Hân ra sao bởi vì cô đã thấy được sự xuất hiện lặng lẽ của một thi thể đang trôi nổi giữa hồ.
Lúc cúi đầu xuống thì cô thấy hai móng vuốt sắc nhọn của Thụy Thú đã bị thương.
Phải biết rằng, khi nó đã biến về nguyên hình ở dưới nước thì sẽ không có khả năng nhỏ yếu và mong manh như lúc trên bờ. Điều này cũng đủ để chứng minh hành động nâng xác vừa rồi của nó cũng không hề dễ dàng chút nào.
Nó liếm móng vuốt, không thèm để ý đến vết thương, ôm lấy một miếng thịt tươi, mở miệng lộ ra hàm răng sắc nhọn và hài lòng gặm nhấm.
Sở dĩ Cố Chi Tang nghĩ đến chuyện cống nạp những gia súc này là bởi vì cô chợt nhớ ra lúc trước, khi tìm kiếm thi thể bị mất tích của bác gái nhảy hồ kia thì xác chết cũng nổi lên sau khi bà cốt ném thịt trâu, bò, dê xuống dưới để hiến tế.
Lúc nhìn thấy Thụy Thú này thì cô đã có một cảm giác rằng sự việc lần trước có lẽ sẽ liên quan đến nó.
Sau khi dò hỏi thì quả thật đúng là vậy.
Thụy Thú vừa gặm thịt vừa khinh thường nói:
“Ta còn lâu mới ăn thịt người, cũng không làm trò quấy phá ở dưới nước đâu, càng sẽ không thích mấy thi thể hư thối kia. Tất cả đều là do bọn Thủy Quỷ gây ra.”
“Ta cũng không biết mấy người phàm trần ngu dốt kia lại muốn dùng đồng loại để hiến tế, còn đổ hết tội lỗi lên đầu ta nữa. Quả thật không biết trời cao đất dày là gì!”
Thời điểm trước đây, đám người sống ở ven hồ vẫn luôn có mấy ý tưởng ngu muội. Bọn họ cảm thấy một khi xuất hiện thiên tai, lũ lụt, hạn hán thì đều là do “Hà Bá” tức giận.
Sau này, cho dù đã mưa thuận gió hòa nhưng bọn họ vẫn phải chọn ra một đến hai người để lấp hồ, nói một cách mỹ miều rằng những người kia là người có tội.
Trên thực tế, nghi thức “Hiến Tế Hà Bá” khi đó đã trở thành một phương thức để gây dựng uy vọng trong lòng dân của một số người, cũng là phương pháp dùng để loại bỏ kẻ đối địch.
Trong thâm tâm của Thụy Thú cực kỳ khinh thường loại hành động này, cũng không bao giờ muốn tiếp cận với đám người trên bờ.
Cách đây không lâu, nó thực sự quá đói bụng mà mấy sinh vật dưới nước đã bị xác chết của Lưu Mỗ Hân làm cho vừa chua vừa hôi. Nó hoàn toàn không thể ăn nổi.
Lúc thấy mấy người trên bờ ném xuống đống thịt tươi để hiến tế thì bởi vì quá thèm nên nó đã không giữ gìn được tôn nghiêm của Thụy Thú.
Khi đó, nó đã xông lên đánh nhau với đám Thủy Quỷ dưới đáy hồ, cướp xác rồi ném lên trên mặt nước.
Nó vừa ăn vừa vẫy đuôi, đập nhẹ xuống mặt nước, nhìn về phía thi thể đang trôi trên mặt hồ ở đằng xa: “Vớt lên cho ngươi rồi đấy.”
Thụy Thú hừ một tiếng: “Từ trước đến nay, ta là người nói được làm được.”
*
Sau khi vớt thi thể của Lưu Mỗ Hân từ “hồ Thần Nữ” lên thì bọn họ bắt đầu chuyển xác về Linh Tổ.
Tuy rằng đoạn đường không hề dài nhưng tất cả những thành viên Linh Tổ phụ trách chuyến vận chuyển này đều cực kỳ lo lắng, đề phòng. Lòng bàn tay của bọn họ đều ướt đẫm mồ hôi.
Bởi vì trong xe đang đặt một quỷ thi có âm sát khí ngút trời!
Sau khi đến trụ sở Linh Tổ, mọi người đã rất cẩn thận di chuyển thi thể đến nhà xác đặc thù có dán đầy bùa chú xung quanh rồi chuẩn bị trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Trên bàn giải phẫu lạnh lẽo, thi thể kia đang nhắm chặt hai mắt, thân thể sưng phù do bị ngâm trong nước lâu ngày.
Nhưng so với một số thi thể đã chết mấy tháng, còn ở trong hoàn cảnh bảo tồn thi thể ác liệt như vậy thì khối xác chết này cũng đã xem như được gìn giữ đầy đủ.
Nếu không phải thi thể không trọn vẹn, bị cá tôm rỉa thịt nên phần thân thể có hơi nham nhở thì chỉ nhìn vào kết cấu máu thịt của thi thể này, ai cũng sẽ tin thi thể này là một người sống.
Phần ngực của thi thể bị lõm sâu, một cái đinh to bằng cánh tay của một người sống, có màu đỏ như máu đang xuyên thẳng qua trái tim đã héo rút của thi thể. Nơi đó cũng là nơi có oán khí điên cuồng và kích động nhất.
Ở góc nhìn của những người đã mở ra linh giác thì đang có một hồn phách ngưng tụ rõ ràng và cực kỳ cường đại, đứng ở bên cạnh thi thể. Vẻ mặt của âm hồn kia u ám, dày đặc âm khí và đang lộ rõ cảm xúc phức tạp.
Ngật Liêu Thiền và người của tổng bộ quan sát tình hình qua camera theo dõi cũng cảm thấy có chút khiếp người, đừng nói đến những huyền sư vừa mới gia nhập.