“Sách Câu Hồn” có ý nghĩa như tên gọi của nó, là sổ tay của Âm Sai dưới địa phủ làm nhiệm vụ câu hồn đoạt phách, giam cầm âm hồn.
Trong tay của “Tẩu Vô Thường” Hề Hải Hồng – là người đã ký kết hiệp ước ngoài biên chế với địa phủ cũng có một quyển sách tương tự, chẳng qua cấp bậc truy cập thông tin chỉ là sơ cấp mà thôi.
Bìa của quyển sách sơ cấp có màu xám nhạt, bên trong bình thường sẽ thường xuyên cập nhật thông tin về các vong hồn mới chết ở từng khu vực do “Tẩu Vô Thường” nắm giữ quyển sách phụ trách.
Các “Tẩu Vô Thường” sẽ có quyền sử dụng quyển sách đó để có điều kiện thuận lợi hơn cho việc bắt giữ các âm hồn lang thang về địa phủ.
Còn quyển sách trong tay Cố Chi Tang lại có quyền hạn lớn hơn rất nhiều, cùng cấp bậc với “Sách Câu Hồn” mà Hắc Bạch Vô Thường hay sử dụng, trong đó ghi chép lại tất cả sinh tử trong địa phận quốc gia.
Ngoài ra, trong sách này còn ghi lại những vong hồn đã biến thành Lệ Quỷ, những oán quỷ không muốn quay về địa phủ, là những con quỷ đang bị truy nã.
Những thông tin này có thể giúp cho Âm Sai khi di chuyển trên cõi Dương và phát hiện ra dấu vết quấy phá của quỷ hồn, có thể đối chiếu với thông tin thân phận của quỷ hồn truy nã tương ứng, hỗ trợ Âm Sai bắt giữ vong hồn nhanh chóng hơn.
Nguyên lý của “Sách Câu Hồn” cực kỳ đơn giản.
Nó là sản phẩm của điện Diêm Vương, nhưng cũng xuất phát từ pháp tắc của thế giới.
Mỗi một hồn phách từ khi được sinh ra trong trời đất này thì đều sẽ bị lực lượng pháp tắc rút ra một đoàn hồn lực, sau đó niêm phong vào “Sách Câu Hồn”, tương đương với việc làm giấy khai sinh trên trần gian.
Kể từ đó, hồn phách này cho dù là bước vào luân hồi hay là chết đi, hoặc là chuyển thế sống lại thì mỗi một lần hồn phách biến hóa đều sẽ để lại dấu vết trong “Sách Câu Hồn”.
Phiên bản “Sách Câu Hồn” có quyền hạn cao nhất nằm trong tay của mười vị Diêm Vương, có thể nhìn thấy tất cả quá trình chuyển thế của một linh hồn, cả quá khứ, phúc trạch và tội nghiệt của nó.
Đồng thời, khi các Âm Sai đi tìm vong hồn thì cũng dựa vào đoàn hồn lực bị phong ấn trong “Sách Câu Hồn”.
Một khi trên trần gian có người bị tử vong thì linh hồn của người đó sẽ hoàn toàn cắt đứt liên hệ với thân xác. Lúc này, đoàn hồn lực bị niêm phong trong “Sách Câu Hồn” sẽ có biến đổi, xuất hiện cụ thể ngày chết, địa điểm và nguyên nhân chết.
Sau đó, Âm Sai và “Tẩu Vô Thường” sẽ thông qua đoàn hồn lực bị phong ấn trong “Sách Câu Hồn” để cảm ứng vị trí cụ thể của hồn phách kia rồi xuất hiện ngay bên cạnh âm hồn đó rồi dẫn về địa phủ.
Tuy nhiên, vẫn luôn có một số âm hồn có sự lưu luyến sâu sắc với trần gian, hoặc là có một mối thâm thù oán hận to lớn thì sẽ bởi vì cảm xúc quá mãnh liệt nên đạt được sức mạnh không tầm thường.
Chúng nó có thể sử dụng sức mạnh này để che giấu hơi thở của mình.
Hơi thở bị ẩn giấu đi thì “Sách Câu Hồn” tất nhiên cũng không thể liên hệ được với hồn phách của bản thể, không thể hiện lên ghi chép về vị trí của quỷ hồn này nên Âm Sai đi câu hồn cũng sẽ không cảm ứng được.
Như vậy thì con quỷ hồn kia sẽ bị đánh dấu bằng một ký hiệu truy nã.
Hiển nhiên, người nam sinh mà “Hương Hoa Nhài” vừa nhắc đến đã trở thành một con Lệ Quỷ đang lẩn trốn địa phủ tương tự.
Cố Chi Tang nhìn thoáng qua ghi chép trong “Sách Câu Hồn”. Trên đó có một dòng chữ ngắn gọn: “Bị đánh đập đến chết.”
Cô suy nghĩ một chút, vươn đầu ngón tay chạm vào tên của Từ Hữu Hàm ở trong quyển sách, cũng chính là đang chạm vào đoàn hồn lực bị pháp tắc trời đất niêm phong trong “Sách Câu Hồn” để thử triển khai “Cộng Cảm”.
Trong huyền học Trung Quốc, thuật pháp “Cộng Cảm”, “Đi vào giấc mơ” hay “Thuật Sưu Hồn” đều có hiệu quả tương tự như “Thần giao cách cảm” của các môn phái bên nước ngoài.
Những thuật pháp này đều thông qua việc cảm ứng hồn lực trên người của đối phương rồi tạm thời sát nhập bản thân vào lực lượng này.
Trong một khoảnh khắc cực kỳ ngắn ngủi, huyền sư dường như sẽ biến thành người đó, sẽ cảm ứng được toàn bộ cảm xúc, suy nghĩ, thậm chí cả ký ức khắc sâu được chôn giấu dưới đáy lòng của người kia.
Huyền sư có năng lực càng mạnh thì lượng tin tức có thể nhìn thấy trong nháy mắt kia sẽ càng nhiều.
Cố Chi Tang chỉ nói một câu “Chờ tôi tính một chút.” rồi lập tức nhắm lại đôi mắt của mình.
Khi đầu ngón tay của cô chạm vào đoàn hồn lực niêm phong trong “Sách Câu Hồn” thì thần thức của Cố Chi Tang đã tiến vào một không gian mênh mông đầy sương mù, như một đoàn hồn thể đang bị bao bọc lại.
Cô biết bản thân đã tạm thời cảm ứng được hồn phách của Từ Hữu Hàm, thành công thiết lập được một liên kết mỏng manh với nam sinh kia.
Từ Hữu Hàm đã che giấu hơi thở của mình rất tốt, không hề có sơ hở gì.
Nhưng điều mà cô quan tâm bây giờ cũng không phải là tìm kiếm nơi ẩn náu của Từ Hữu Hàm.