Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 683 - Chương 683: Đến Nhà Họ Hình

Unknown Chương 683: Đến Nhà Họ Hình

Nghe thấy người gõ cửa là các đại sư trong chương trình thì tâm trạng căng thẳng của Lạp Mộc đã hơi thả lỏng hơn. Sau khi xác nhận nhiều lần thật sự là thí sinh của chương trình thì ông ấy mới đi ra mở cửa.

Lúc biết được Cố Chi Tang đã “tìm lại” được thi thể mất tích của cô con dâu nhà họ Hình và đứa trẻ bị mổ ra kia thì Lạp Mộc đã quá đỗi vui mừng, vội vàng dò hỏi:

“Đại sư Cố, mọi người, vậy mà mọi người lại có thể thật sự giải quyết được con Lệ Quỷ kia sao?! Thật là tốt quá rồi, vậy thì lời nguyền rủa lên thôn chúng tôi có phải cũng có thể phá giải không?”

Cố Chi Tang nói: “Chúng tôi chỉ mới trấn áp được thi thể của cô ấy, còn âm hồn của người phụ nữ đó vẫn còn đang lang thang trong thôn nên lời nguyền rủa tất nhiên vẫn còn tồn tại, chỉ là lực lượng của nó không còn mạnh mẽ như trước.”

“Nếu muốn hoàn toàn phá giải lời nguyền thì nhất định phải trấn an oán hận trong lòng cô ấy, rửa sạch sự oan khuất trong vụ việc mà cô ấy đã phải chịu đựng tiếng xấu lúc còn sống.”

Chuyện đã đến nước này thì vì sự an toàn và tương lai của toàn bộ dân làng trong thôn, Cố Chi Tang cũng nói thẳng ra chuyện cô con dâu nhà họ Hình đã ngậm oan mà chết.

Lạp Mộc vỗ mạnh vào khung cửa rồi nói:

“Để tôi dẫn các vị đại sư đến nhà họ Hình!”

“Tôi cũng muốn biết, rốt cuộc gia đình kia đã làm ra loại tội nghiệt gì, những dân làng trong thôn chúng tôi đã làm gì sai mà khiến cho cô con dâu nhà họ Hình kia oán hận đến mức này.”

Nói xong, ông ấy lại đi đến một số ngôi nhà khác và gọi vài vị cán bộ thôn cùng đi.

Dân làng khi nghe nói rằng thi thể của cô con dâu nhà họ Hình đã bị các vị đại sư đến từ bên ngoài thu phục thì tất cả đều vô cùng vui sướng.

Lúc Lạp Mộc nói rằng muốn đi đến nhà họ Hình thì đã có không ít dân làng cũng reo hò muốn đi theo để nghe chân tướng sự việc.

Chẳng bao lâu sau, một đám người đông nghịt đã kéo nhau đến trước cửa nhà họ Hình.

Sau khi gõ cửa một lúc lâu thì trong cánh cửa đóng chặt kia mới truyền ra một giọng nói mất kiên nhẫn: “Ai vậy?”

Cổng chính trong sân được mở ra một khe nhỏ, một bà cụ có thân hình cứng còng đã liếc nhìn ra ngoài từ khe cửa kia. Kết quả, giây tiếp theo, một bàn tay trắng nõn, mảnh khảnh đã đập nhẹ lên cánh cửa.

Chủ nhân của bàn tay này hình như chỉ đẩy nhẹ một cái mà cánh cổng chính đã lập tức bị bật mở.

Bầu không khí trong sân có xen lẫn một chút hơi thở mục nát nhàn nhạt, làm cho Cố Chi Tang hơi nheo lại đôi mắt phượng của mình. Cô nhấc chân lên bước qua bậc cửa, đi vào trong nhà họ Hình.

Bà cụ nhà họ Hình nhìn thấy có nhiều dân làng và một số người xa lạ đột nhiên xông vào trong nhà mình như vậy thì lập tức nổi giận đến giơ tay dậm chân. Bà ta còn đang tính lao ra túm lấy Cố Chi Tang nhưng chưa kịp chạm đến góc áo của cô thì đã bị một lực lượng vô hình đẩy ra.

“Quân trộm cắp đáng chết! Đây là nhà của tôi, sân của tôi, mấy người tụ tập lại như vậy là muốn bắt nạt một bà già như tôi à!”

Lạp Mộc và một số cán bộ thôn đã lên tiếng giải thích cho bà ta:

“Các vị đại sư nói rằng sở dĩ cô con dâu nhà thím có oán hận như vậy là do đã phải chịu uất ức ở nhà họ Hình mấy người! Thím Hình, thím và cậu con trai suốt ngày cứ trốn trong nhà không đi ra ngoài như vậy thì có phải đã thật sự làm ra chuyện gì đuối lý hay không vậy?”

“Mẹ nó, nói bậy bạ gì vậy!”

Thấy không thể ngăn cản được đám người tiến vào thì bà cụ nhà họ Hình bắt đầu cào cấu cắn xé những dân làng đang đứng bên cạnh, để lại vài vết móng tay trên khuôn mặt của hai dân làng đứng gần.

Trong tiếng ồn ào huyên náo kia, Cố Chi Tang đã lập tức đẩy ra cửa phòng ngủ chính trong nhà.

Mùi thảo dược nồng nặc trộn lẫn với mùi thịt thối rữa đang tràn ngập trong căn phòng ngủ tối tăm này, mùi vị quả thật vô cùng gay mũi.

Trên giường có một người đàn ông trung niên đang nằm.

Ngoại hình của ông ta khá tiều tụy, thân hình gầy yếu, từ khuôn mặt đến phần cổ, thậm chí kéo dài đến tận mu bàn tay, tất cả những vị trí lộ làn da ra ngoài đều thấy xuất hiện “vết loét mặt người” màu đỏ sậm.

Nghe thấy tiếng mở cửa phòng thì người đàn ông đã hơi co rúm lại, ngơ ngác nhìn về phía Cố Chi Tang và vài giây sau mới lộ ra vẻ mặt sợ hãi, rụt người vào trong chăn.

Hiển nhiên, trạng thái tinh thần của người đàn ông này đang cực kỳ không ổn, đã sắp bị tra tấn đến phát điên rồi.

Nhìn vào gương mặt đang nổi đầy mụn thịt màu đỏ kia thì Cố Chi Tang đã biết người này chính là chồng của con quỷ mang thai kia, chính xác thì là người chồng trên trần gian của cô ấy – cậu con trai nhà họ Hình.

Các thí sinh khác cũng bước vào phòng sau cô.

Bạch Từ nhíu mày nói: “Tử Khí thật nồng đậm… Anh ta đã bị phản phệ bởi thứ gì đó, nhưng mà vẫn chưa chết.”

Cố Chi Tang không nói gì thêm, một lát sau cô xoay người rời khỏi phòng ngủ chính, đi về phía mảnh đất trồng rau nhỏ ở sân sau.


Bình Luận (0)
Comment