Sau khi bị bắt về địa phủ thì Cầm Lang đã là một con Lệ Quỷ Áo Đỏ rồi.
Một ngàn năm trôi qua, giờ đây cô ấy đã trở thành một Quỷ Tướng dưới địa phủ, được phân công quản lý một phương trời.
Cầm Lang lên tiếng: “Tôi đến đây cũng không phải muốn giải thích cho hành động lúc trước của bản thân, cũng không hề thấy hối hận về quyết định của mình.”
“Tuy nhiên, các chị em ở đằng sau tôi cũng có rất nhiều người đã bị bắt nạt, ức hiếp khi còn sống. Sau khi chết, chúng tôi lại phát hiện ra dưới địa phủ cũng không phải là chốn bồng lai tiên cảnh gì.”
Phần đông các quỷ hồn tu tập ở trước điện của Tần Quảng Vương đều không phải là đại quỷ.
Rất nhiều âm hồn đều đang run rẩy dưới khí thế áp đảo của Diêm Vương, hoàn toàn không dám ngước mắt lên. Nhưng mà, chúng nó vẫn đến đây.
Tất cả những âm hồn này khi còn sống đã từng bị nhà chồng tra tấn đến chết, có một số người còn bị làm nhục, bị vạn người phỉ nhổ nên mới treo cổ tự tử…
Bọn họ đã chết mấy trăm năm trước, thậm chí cả nghìn năm trước, kết thúc sinh mệnh ở thời đại có nhiều giáo điều và áp bức kia.
Vào lúc ấy, luật pháp ở dưới địa phủ cũng bị hạn chế bởi sự cân bằng trong trời đất nên về cơ bản cũng gần giống với luật pháp chốn trần gian.
Rất nhiều âm hồn đã từng đứng trước Nghiệt Kính Đài, thậm chí trên mặt gương còn hiện lên những hành vi phạm tội nực cười như: bất hiếu với cha mẹ chồng, không sinh được con trai, nhiều lời, v.v…
Hay còn được gọi là “Bảy Điều Bỏ Vợ” ở thời xưa.
Những âm hồn này đã cực kỳ bình tĩnh đứng trước Nghiệt Kính Đài, chấp nhận tất cả những tội lỗi này, thậm chí còn chưa bao giờ nghĩ rằng đây không phải là “tội” do bọn họ gây ra.
Mãi đến những năm gần đây, trên trần gian đã thực hiện cải cách, càng ngày càng có nhiều âm hồn có tư tưởng tiến bộ tràn vào âm phủ, luật pháp trên trần gian đã dần được sửa đổi nên mới khiến cho luật pháp của âm phủ xảy ra biến hóa.
Tuy nhiên, rất nhiều lão quỷ đã chết nhiều năm hoặc là những quỷ hồn đang sống rải rác ở các địa ngục nhỏ đều không nhận thấy được ích lợi từ việc thay đổi luật pháp này.
Mãi đến khi, tập thứ ba của một chương trình thực tế tên là “Linh Sự” được phát sóng rộng rãi dưới âm phủ.
Mãi đến khi có một vị huyền sư tên là Cố Chi Tang xuất hiện trong chương trình đó.
Cô không giống như những vị huyền sư kiên định tư tưởng người – quỷ ở hai thế đối lập khác, lúc nhìn thấy âm hồn cũng không gọi đánh kêu giết, mà cô đã mang lại rất nhiều điều mới mẻ cho các quỷ hồn dưới địa phủ, thậm chí còn giúp đỡ rất nhiều âm hồn rửa sạch oan khuất.
Đồng thời, qua thời gian, tư tưởng của cô đã khiến cho rất nhiều âm hồn ý thức được, hóa ra bọn họ không nên bị gọi là “người có tội”.
Cầm Lang lại cúi đầu thật sâu một lần rồi lên tiếng:
“Tôi xin bạo gan nói một câu: {Người đứng trước Kính Nghiệt Đài sẽ không bao giờ có người tốt, chỉ cần là con người thì ai cũng sẽ có lòng riêng}.”
“Đới Vân quả thật có tội, tôi cũng có tội. Tuy nhiên, tất cả mọi hành động của đám oan hồn đã chịu đựng đủ nhục nhã mà chết như chúng tôi cũng chỉ là vì muốn báo thù cho bản thân mà thôi.”
“Nếu Thiên Đạo và địa phủ đã cho phép những tiểu quỷ như chúng tôi tu hành thành đạo hạnh thì làm sao không phải là đang tạo ra cơ hội cho chúng tôi báo thù rửa hận đây?”
“Bây giờ, luật pháp trên trần gian đều đã bắt đầu tham khảo tình người trong quá trình xét xử pháp lý, có thể biến đổi linh hoạt theo hoàn cảnh thì chẳng lẽ m Tào Địa Phủ đã truyền thừa hàng nghìn, hàng vạn năm lại còn lạc hậu như thế này sao?”
“Tất cả việc luận công ban thường, xét tội xử phạt đều chỉ dựa vào một mặt gương vô tình để phán xét như vậy ư?”
“Chúng tôi khẩn cầu các vị điện hạ khai ân. Tội của Đới Vân không đến mức phải chịu hình phạt diệt trừ hồn thể!”
Sau khi “Cốt Nữ” Cầm Lang nói xong thì sau lưng cô ấy cũng đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.
Phải biết rằng, cho dù cô ấy đã là một đại quỷ tu hành nghìn năm nhưng khi đối mặt với một Quỷ Thần như Diêm Vương thì đối phương chỉ cần động đậy một đầu ngón tay cũng có thể tiêu diệt cô ấy rồi.
Những lời vừa rồi của cô ấy đã cực kỳ to gan lớn mật, đang khiêu chiến với quyền lực của Diêm Vương ở mười điện, đang nghi ngờ uy nghiêm của Điện Diêm Vương.
Tuy nhiên, “Cốt Nữ” đã chấp nhận cược, được ăn cả ngã về không, mặc dù rất sợ hãi nhưng cô ấy không hề hối hận.
Dưới góc nhìn của cô ấy thì bản thân đã bị hại thành quỷ rồi, chẳng lẽ đã thành quỷ mà còn không thể trả thù những kẻ đã hãm hại mình hay sao?
Nếu như luân hồi vô tận chỉ là như vậy thì việc tồn tại còn có ý nghĩa gì chứ?
Bầu không khí trên điện cực kỳ tĩnh mịch.