Hề Hải Hồng giải thích rằng, khi bản thân vừa bước vào căn nhà này thì đã cảm nhận được âm khí dày đặc trong phòng, còn trộn lẫn một ít quỷ khí.
Bởi vì những quỷ khí này có cùng chung hơi thở với những dấu vết sinh hoạt còn sót lại của chủ căn nhà nên không dễ dàng bị phát hiện ra.
Điều này cho thấy, cha của bà Hứa sau khi chết vẫn còn cố chấp ở lại trên trần gian, cũng đã từng trở về căn nhà này.
Bởi vì trong căn nhà này còn lưu giữ hơi thở của người chủ vừa qua đời nên mới che giấu được sự tồn tại của âm hồn trên người bà Hứa, khiến cho âm khí của nó rất khó bị phát hiện ra.
Nếu không phải Hề Hải Hồng là Tẩu Vô Thường, có một đôi mắt có thể nhìn thấu bất kỳ hồn phách nào thì e rằng cũng sẽ bị con quỷ kia lừa gạt.
Lúc nghe rằng quỷ hồn đi theo bên cạnh mình không phải là cha Hứa thì trên khuôn mặt của bà Hứa đã lộ ra sự thất vọng:
“Vậy có cách nào để cha của tôi xuất hiện không?”
Hề Hải Hồng có chút bất ngờ: “Bạn muốn tìm ông ấy sao?”
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của bà Hứa thì Hề Hải Hồng đã hơi suy tư một lúc rồi mới nói:
“Cũng không phải không có cách nào. Tôi có thể thử giúp bạn {Chiêu Hồn}.”
Cô ấy lập tức tiến hành thao tác, triển khai pháp sự ở ngay trong căn nhà này, dùng bát tự và thông tin cá nhân của cha Hứa để sử dụng “Chú Chiêu Hồn”. Tuy nhiên, bọn họ cũng không mời được hồn phách của cha Hứa về nhà.
Lúc này, bà Hứa lại nói với tổ sản xuất chương trình rằng, trùng hợp thay, căn nhà mà cha của bà ấy đã để lại này cũng cách không xa nghĩa trang chôn cất ông ấy lắm. Khoảng cách chỉ khoảng ba mét mà thôi, chỉ cần đi một lúc là tới.
Vì vậy, tổ sản xuất chương trình đã cùng bà ấy và Hề Hải Hồng đi xe ô tô đến nơi chôn cất cha Hứa.
Khi đi đến trước phần mộ của cha Hứa thì các nhân viên quay phim đều không quay thẳng ống kính vào mộ bia. Bọn họ không thể quay ảnh thờ của người đã mất được, đây là một hành vi cực kỳ bất kính với người đã khuất.
Từ bức ảnh đen trắng trên mộ bia thì mọi người ở đó đều có thể thấy rõ, khi cha Hứa qua đời thì ông ấy đã khá cao tuổi, khuôn mặt cũng hơi nghiêm túc.
Hề Hải Hồng lại triển khai “Chú Chiêu Hồn”.
Lần này, cô ấy đã ngồi xổm xuống, dùng lòng bàn tay áp vào phần đất ở trước mộ bia của cha Hứa, lông mày cũng nhíu chặt lại.
Một lúc lâu sau, cô ấy rút tay về, đứng dậy với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc:
“Có gì đó rất kỳ lạ, không thể mời hồn của cha bạn về được.”
“Theo lý thuyết, phần mộ của người đã khuất tương đương với chỗ ở sau khi qua đời của người đó. Thực hiện {Chiêu Hồn} ở trước phần mộ thì chỉ cần không phải là tình huống cực kỳ đặc biệt, tỷ lệ thành công phải đến 80%.”
Bà Hứa có chút sốt ruột: “Tại sao lại như vậy?”
Hề Hải Hồng nói: “Bây giờ, có thể có hai tình huống xảy ra. Một là hồn phách của cha bạn đã rời khỏi trần gian, bị Âm Sai câu hồn về địa phủ để nhận thẩm tra và phán quyết rồi.”
“Trường hợp thứ hai là ông ấy có oán khí sâu đậm, cực kỳ bài xích thuật pháp {Chiêu Hồn}, không muốn bị gọi về.”
Cô ấy nhẹ nhàng phủi đi đống đất bụi bặm trong tay rồi nhẹ nhàng lắc đầu:
“Nếu không thể gọi âm hồn đến để dò hỏi thì tôi cũng không thể nhìn ra quá nhiều manh mối được. Hy vọng các thí sinh đằng sau có thể giúp được bạn.”
“Tuy nhiên, tôi cũng có thể cảm nhận được, cha của bạn sau khi chết cũng không được yên ổn lắm.”
Sau khi cảm ơn Hề Hải Hồng thì bà Hứa và các nhân viên trong tổ sản xuất chương trình lại quay trở về căn hộ trên tầng hai. Chẳng bao lâu sau, Đại Lưu lại giới thiệu vị thí sinh tiếp theo: Hòa Mị Đồ.
Vu Cổ Sư hàng đầu Thái Lan – Hòa Mị Đồ, khi bước vào trong nhà cũng nhìn thấy những manh mối giống như hai thí sinh phía trước.
Đều nhìn ra cha Hứa đã qua đời nhưng lại không thể tìm được hồn phách của ông ấy.
Trong lúc nhất thời, khu vực bình luận đã có một số người nói rằng thực lực của các thí sinh đi trước có vẻ không được ổn. Tuy nhiên, vẫn có không ít khán giả lý trí:
[Trong vụ việc lần này, người gặp chuyện không may thậm chí còn không phải là bản thân bà Hứa, cũng không phải là người thân của bà ấy mà là bạn bè hàng xóm gì đó. Tổ sản xuất chương trình còn không hề cung cấp thêm bất kỳ manh mối nào thì đây không phải là đang cố ý làm khó dễ các thí sinh hay sao?]
[Tôi cũng cảm thấy vậy. Ai xảy ra chuyện thì chương trình nên đến trực tiếp nhà người đó, để cho các thí sinh quan sát người bị hại mới đúng chứ… Bản thân ba thí sinh vừa rồi cũng là kiểu “chỉ nhìn được quỷ, không xem được người” mà.]
[Chờ thêm đi, biết đâu thí sinh tiếp theo bước vào có thể đào sâu ba thước đất của vụ việc này lên thì sao.]
[…]