Bây giờ trên người cô Cảnh đang đeo ba đồ trang sức bằng vàng: vòng tay, vòng cổ và nhẫn. Tất cả đều là do nhà chồng mua cho.
Chiếc nhẫn vàng là nhẫn kết hôn năm đó, bên trên còn được nạm kim cương tinh xảo.
Vòng tay có kết cấu trơn nhẵn, bóng loáng.
Còn về phần vòng cổ vàng mà cô ấy đang đeo thì có mặt dây chuyền là một khối ngọc nạm vàng. Chất ngọc trong suốt nhìn là biết có chất lượng cao cấp, là loại ngọc tốt cực kỳ đắt tiền. Chỉ là hoa văn chạm khắc trên mặt khối ngọc có hơi hiếm thấy.
Là hình một đứa trẻ mập tròn có đôi mắt cười.
Dựa theo ý của Cố Chi Tang, cô Cảnh đã lấy mặt dây chuyền ra ngoài.
“Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” đứng ở bên cạnh đang cầm điện thoại di động nên cũng thuận tiện dịch ống kính về phía cô ấy, quay cận cảnh các chi tiết trên mặt dây chuyền.
Sau khi Cố Chi Tang quan sát mặt dây chuyền kia thì ánh mắt của cô đã lạnh lùng hơn:
“Đương nhiên có vấn đề rồi, còn là vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.”
Trong mắt cô, cô Cảnh đang bị bao quanh bởi nhiều luồng khí màu đen, đặc biệt là phần cổ, cánh tay và cổ tay. Thậm chí, ở những bộ phận dễ bị tổn thương trên thân thể cô ấy còn có tử khí vờn quanh.
Khó trách khí chất cả người cô ấy đều âm trầm như vậy, còn ảnh hưởng đến người em trai “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên”. Dù anh ấy không thường xuyên gặp mặt nhưng vẫn bị ảnh hưởng lớn đến như vậy.
Cố Chi Tang: “Bạn tốt nhất nên cởi hết tất cả trang sức bằng vàng trên người mình xuống, bao gồm tất cả những gì mẹ chồng và chồng bạn đã mua.”
Nghe thấy giọng nói nghiêm túc của cô thì hai chị em “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” dường như đã nhận ra được điều gì đó.
Bị em trai bên cạnh thúc giục nên cô Cảnh đã tháo xuống tất cả trang sức trên người, bao gồm cả lá bùa bình an kia.
Lúc này, vẻ mặt của cô ấy còn khá ngơ ngác, đồng thời cũng không thể tin nổi.
“Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” đặt đống trang sức kia lên trên bàn với vẻ mặt cảnh giác: “Tang Tang, đều đã gỡ hết tất cả xuống rồi.”
“Ừ.” Cố Chi Tang lên tiếng với giọng điệu bình thản: “Trước tiên lấy một cái kéo và cắt đứt vòng tay trước đi. Nhớ rõ phải đeo găng tay vào, vòng tay này không phải là đồ bình thường, có lẽ bên trong có thứ gì đó khác đấy.”
“Tuyệt đối đừng để thứ bên trong dính vào da mình.”
Lúc này, hai chị em nhà họ Cảnh đã hoàn toàn choáng váng, không thể nào không nghĩ đến khả năng kia.
Tuy nhiên, “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” đã phản ứng lại rất nhanh, lập tức đi tìm một cây kéo và bắt đầu cắt vòng tay từ chính giữa.
Lưỡi kéo khi tiếp xúc với bề mặt vòng tay thì đã có một lực cản lại nhưng khi đi sâu vào trong khoảng một milimet thì lực cản đã nhẹ hơn rất nhiều.
Vòng tay này quả nhiên không phải là vàng nguyên khối!
Anh ấy đã cắt đứt hơn phân nửa rồi.
Từ kẽ nứt kia, một đống bột phấn màu xám trắng đã rơi ra ngoài, vung vãi trên mặt bàn và trên găng tay của “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên”.
Ngay khi anh ấy tách vòng tay ra thì đống bột trắng kia càng rơi ra nhiều hơn, đã chất thành một đống nhỏ ngay trên mặt bàn.
Chiếc vòng tay rỗng ruột kia đã được nhét đầy bởi đống bụi trắng này, còn ép rất chặt.
Cho nên, khi cầm trên tay, chiếc vòng tay rỗng ruột này mới nặng như vậy, có trọng lượng khiến cho mọi người tưởng rằng đây là một chiếc vòng vàng nguyên khối.
Nhìn thấy đống bột phấn rơi ra thì “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” cũng hơi sửng sốt một chút, trong đầu vẫn chưa nghĩ đến thứ này sẽ có liên quan đến âm phủ gì đó, còn đang tưởng rằng đây là kỹ thuật làm giả trang sức.
Anh ấy có hơi tức giận: “Đây là vòng tay vàng giả sao? Sao bên trong lại có loại bột trắng này? Nhà anh rể có ý gì vậy? Kết hôn mà còn cố ý mua hàng giả để lừa gạt nhà chúng ta à?!”
“Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” nói xong còn nhấc tay lên gần mũi để ngửi một chút: “Mùi như gỗ hoặc giấy bị thiêu cháy…”
Vừa mới nói vài câu thì trong đầu anh ấy dần dần hiện lên một vài ý tưởng, vẻ mặt cũng giật mình khựng lại.
Đúng lúc này, giọng nói lạnh nhạt của Cố Chi Tang đã vang lên từ loa ngoài của điện thoại di động:
“Xác chết được thiêu thành tro rồi mài thành bột thì tất nhiên có mùi cháy rồi.”
“Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” bị lời nói của cô dọa cho hoảng sợ tột độ, tay run lẩy bẩy, mặt trắng bệch, lập tức quăng cái vòng tay kia ra ngoài, rơi xuống bàn kêu “keng” một cái.
Ngay lập tức, từ kẽ nứt, phần bụi trắng bên trong đã rơi ra nhiều hơn, chất thành đống trên mặt bàn.
Sắc mặt của cô Cảnh cũng cứng ngắc: “Tro, tro cốt sao? Đại sư Cố, cô có chắc không?”
“Điều này sao có thể chứ? Vì sao trong vòng tay lại có thứ kia được?!”
Cố Chi Tang lạnh lùng nói: “Nguyên nhân không phải đã rõ ràng rồi sao? Vòng tay này là do ai mua và tặng cho bạn, thậm chí là ai đã nhét thứ bột phấn này vào bên trong, không phải bạn đã đoán được rồi sao?”
“Các trang sức khác chắc hẳn cũng được nhét đầy tro cốt, thậm chí những trang sức mà bạn đang trưng bày hoặc cất giữ từ lúc kết hôn đến giờ đều được chế tạo bởi cùng một phương thức: làm rỗng ruột và nhét thứ đó vào trong.”
“Còn về phần mục đích của đối phương thì tất nhiên không phải là mong muốn bạn có sức khỏe và tinh thần tốt đẹp rồi.”
Nhà ai cưới vợ, muốn cuộc sống tốt đẹp mà lại đặt làm trang sức rỗng ruột và nhét tro cốt của người chết vào trong chứ?